Insane
Nơi Ấy Có Anh

Nơi Ấy Có Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329640

Bình chọn: 8.5.00/10/964 lượt.

đã giả vờ bày tỏ tình cảm với Ngân Quỳnh. Ngân
Quỳnh nghĩ, có bạn nam khác, cô có thể dễ dàng quên Minh Nhật đi. Cho
nên nhận lời đi ra bờ sông chơi mà không có chút nghi ngờ nào cả.

Thế là ba người họ kéo Ngân Quỳnh đi, cô tình đi ngang qua chỗ Ngân hằng ngồi, cố tình nói lớn tiếng cho Ngân
hằng nghe thấy và nhận ra giọng nói của mình. Chỉ cần ra bờ sông, hai
tên này có thể muốn làm gì thì làm, mà hai tên này không hề biết bản
thân cũng đã rơi vào kế hoạch của Hạ Huyền.

Hạ Huyền đúng là không hề có ý hại Ngân
Quỳnh, cô chỉ muốn lợi dụng Ngân Quỳnh để hại Ngân hằng, khiến Ngân Hằng trở thành kẻ xấu xa, ấn tượng xấu trong lòng lâm Phong mà thôi.

Lúc dằng co ở bờ sông, thấy mọi người
kéo đến đông, cô cố tình kéo Ngân Quỳnh đối lưng với dòng sông, còn bản
thân mình sau đó vòng ra sau lưng Ngân Hằng, giả vờ kéo Ngân Hằng ra
khỏi Ngân Quỳnh, nhân cơ hội này đẩy Ngân Hằng ngã về phía trước, nhằm
mục đích để Ngân Quỳnh bị rơi xuống sông. Và Ngân Hằng đã vô tình rơi
đúng vào âm mưu tính toán của cô. Chẳng những vậy, bóng đêm lại chính là bạn đồng hành tốt nhất của cô ta lúc đó. Mọi hành động, âm mưu tính
toán của cô đều được bóng đen che giấu rất tốt.

Thậm chí cô còng canh giờ hẹn Lâm Phong đi ra bờ hồ, để Lâm Phong chứng kiến được mặt xấu của Ngân hằng, để hình
ảnh tinh khiết của cô biến mất trong mắt của Lâm Phong.

Chỉ tiếc là kế hoạch của cô tưởng chừng
hoàn hảo lại bị phá sản tanh bành như thế. Đã không hại được Ngân hằng,
mà qua lời kể của Ngân Quỳnh, Ngân hằng vô tình lại được trở thành người tốt, còn cô trở thành kẻ xấu khi cứ mắng **** người tốt như Ngân hằng.
Càng đáng giận hơn nữa là khi cô theo mọi người đi một đoạn về trãi thì
phát hiện Lâm Phong không hề có mặt ở đây, cho nên cô quyết định quay
trở lại nhìn xem phản ứng của Lâm Phong thế nào. Lại thấy cảnh hai người họ hôn nhau.

Lửa giận trong lòng bùng nổ. Hạ Huyền
siết chặt tay, càng thấy ghét Ngân Hằng hơn bao giờ hết. Lâm Phong là
của cô, cô nhất định giành lấy cậu cho riêng mình.

Ngân hằng lo lắng cho Ngân Quỳnh, sau
khi thấy mọi người đi hết, cô chỉ dám thập thò bên ngoài phòng chứ không hề dám bước chân vào bên trong.

– Vào trong đi – Minh Nhật xuất hiện từ bao giờ vỗ vai cô nói khẽ.

Ngân Hằng bặm môi lắc đầu buồn bã, rồi định bỏ đi. Không ngờ Minh Nhật đã đẩy cửa và đẩy mạnh cô vào bên trong.

Tiếng cửa khá mạnh, đánh thức Ngân Quỳnh
tỉnh lại. Ngân Hằng còn đang boàng hoàng không biết đối mặt với Ngân
Quỳnh ra sao, đang định quay lưng bỏ ra ngoài thì Ngân Quỳnh nhìn thấy
cô rồi gọi khẽ:

- Chị .

Ngân hằng ngỡ ngàng, không ngờ Ngân Quỳnh
lại chịu nói chuyện, lại còn mở miệng gọi cô là chị. Đôi mắt có chút đỏ, mặt hơi tái, từ từ quay lại nhìn Ngân Quỳnh.

Hai chị em nhìn nhau một hồi, không ai nói với ai lời nào.

- Xin lỗi – Hai người đều đồng thanh nói.

– Em nói trước đi – Ngân hằng bèn nhường nhịn em .

– Không! Chị nói trước đi – Ngân Quỳnh từ chối ngay lặp tức.

- Xin lỗi em, đúng là chị không nên can
thiệp vào cuộc sống riêng của em. Nhưng hai bạn đó thật sự là người xấu, họ định giở trò với em, chính tai chị gnhe thấy….còn nữa….chị không hề
cố ý đẩy em xuống hồ đâu. Chị nói thật đó.

– Em biết – Ngân Quỳnh khẽ cười đáp.

- Em biết – Ngân Hằng ngạc nhiên hỏi lại.

– Hôm qua, Minh Nhật đã ở lại bên cạnh em, bạn ấy đã giải thích rõ cho em biết rồi. Bạn ấy cũng nghe thấy hai
người bọn họ nói chuyện đó, chỉ có điều hai người không ngờ người mà hai tên đó nói lại là em. Em cũng tin chị không có cố ý đẩy em xuống hồ –
Ngân Quỳnh cười tươi nói.

- Cám ơn em – Nhìn thấy nụ cười của Ngân Quỳnh, Ngân hằng cảm thấy nhẹ nhỏm vô cùng. Mặc dù cô biết Minh Nhật đã nói dối, cậu không hề nghe thấy, là do cô đã kể cho cậu nghe, nhưng cậu nói vậy là để Ngân Quỳnh không còn hiểu lầm cô nữa, cô có thể hiện ý
cậu.

– Sao chị lại cảm ơn em chứ. Là em phải
cám ơn chị vì đã cứu em thoát khỏi tay hai bạn kia mới đúng chứ. Cám ơn
chị – Ngân QUỳnh lắc đầu nói:

- Vì chúng ta là chị em mà – Ngân Hằng cười nhẹ đáp.

– Chị, em xin lỗi, em biết mẹ em đã đối xử quá đáng với chị. Em hiểu vì sao chị không muốn mẹ ở lại nhà, Minh Nhật cũng đã giúp em hiểu rõ chuyện này. Dù sao em vẫn còn ba còn mẹ, còn
chị chỉ có mỗi ba mà thôi. Là em gái, em phải cảm thong cho chị mới
đúng.

– Em hiểu được như vậy, chị cảm thấy rất vui – Ngân hằng xúc động nói.

- Thật ra cũng phải cám ơn Minh Nhật
nhiều, vì bạn ấy đã làm em nhận ra, bản thân đã ích kỷ quá nhiều mà
không hiểu cho nỗi khổ của chị – Sau đó cô ngập ngừng nói – Chị có tình
cảm với Minh Nhật đúng không?

Ngân hằng không ngần ngại gật đầu, nét mặt Ngân QUỳnh liền trở nên buồn bã, Ngân Hằng bèn nói tiếp:

– Nhưng chỉ như bạn bè.

– Thật sao – Ngân Quỳnh mừng rỡ hỏi.

- Thật. Người chị thích là Lâm Phong – Ngân hằng gật đầu xác nhận, rồi như sợ Ngân Quỳnh không tin, cô bèn nói thêm.