
ến người ta nhận nhầm cô con gái
cưng của ông thành một thằng con trai.
-Anh đừng có nhìn con Múp nữa. Nó sắp cháy rồi.
Chính xác mà nói thì hiện tại Nam đang mặc một bộ vest đen, áo sơ mi màu trắng có đính một chiếc nơ nhỏ chứ không thắt cà- vạt như Bảo. Và cô
đang ghé sát tai Bảo thủ thỉ, anh thoáng thấy ánh mắt ngượng nghịu của
Ngọc ở bên kia nhìn mình. Phải thừa nhận một điều, đêm nay, Nam đứng bên cạnh Ngọc thì không khác gì hoàng tử sánh vai cùng công chúa.
-Bơ!
Theo thói quen có người gọi mình, Nam ngẩng đầu đứng thẳng người tìm
kiếm. Trong tầm mắt của Nam là cô gái tóc đỏ uốn xoăn bồng bềnh, bộ váy
màu vàng dạ quang dài chấm đất tôn thêm sự nổi trội của cô nàng. Nhưng cái kiểu xốc váy lên mà đi rồi gương mặt đầy giận dữ kia nữa thì không
phù hợp chút nào. Sao chàng trai bên cạnh không chịu giữ cô nàng ấy lại
nhỉ?
Nam nhanh chóng bước tới chỗ cô gái mặc váy vàng, nở một nụ cười khiến
nhiều cô gái ở kháng phòng có chút đổ mồ hôi. Nam đẹp “trai” hơn bình
thường mà. Kỳ tức tối cũng là vì lí do này. Ai đời đi dự tiệc mà ăn mặc
như vậy? Thiên đứng một bên khẽ che miệng cười.
-Thôi thôi, cho tao xin. Qua bên kia ngồi với lớp tao luôn nha. Tạ Thế, anh cũng qua đó ngồi đi.
Nam đưa Thiên và Kỳ qua chỗ Ngọc ngồi chung cho vui. Vì ông Nhân- ba của Kỳ nằng nặc bắt buộc cô phải có mặt trong bữa tiệc này nên sáng sớm cô
đã phải cùng mẹ mình đi chuẩn bị, đã vậy tới giờ thì ba cô lại gọi cho
Thiên tới đưa cô đi, xem như con gái là thay mặt ba mẹ.
-Mày nói thử coi có tức không? Có ba mẹ nào như ba mẹ tao không? Tự
nhiên bắt tao tới đây vậy đó. Mà đi với cái ông thần nước mặn này nữa
chứ. – Kỳ tức tối.
-Sao đâu? Tao thấy mày với ảnh đẹp đôi mà. Phải không Bơ? – Ngọc đá đểu Kỳ.
-Đúng đúng. Nhưng mà Tạ Thế chỉ đẹp khi đứng với mày thôi, ảnh không đẹp hơn tao. Haha. – Nam hùa theo.
-Cứ cười thoải mái đi, miễn là đừng quên lời em hứa với anh. – Thiên liếc nhìn Nam đầy ẩn ý.
-Rất hoan nghênh và vinh dự được chào đón quý vị khách quý đã bỏ chút thời gian đến tham dự buổi tiệc ngày hôm nay…
Tiếng nói ông Kha vang vọng khắp kháng phòng, buộc lòng mọi người phải
dừng hoạt động để hướng mắt về sân khấu. Cũng chính giọng nói đó
đã xua đi lời hứa vừa hiện ra trong đầu Nam, lời hứa cô đã hứa với Thiên vài ngày trước, quyết định số mạng một con người.
Ông Kha lịch thiệp trong bộ vest đen và giày nhẵn bóng, bên cạnh ông
luôn là người phụ nữ sực nức mùi nước hoa và vòng vàng, bà Trinh nở một
nụ cười rạng ngời. Sau đó là tiếng vỗ tay trịnh trọng, còn đám học trò
bên này chỉ cảm thấy phiền phức, chúng nó chỉ mong mau mau dọn thức ăn
lên để tha hồ mà chén thôi, chứ mấy việc giới thiệu này chỉ là hình
thức. Thì có ai mời đi sinh nhật, đi đám hỏi đám cưới gì đó mà để bụng
đói ra về đâu.
-Hôm nay, là sinh nhật của con trai tôi, Khánh Hưng.
Thêm một tràn pháo tay nữa vang lên chào mừng nhân vật chính của bữa
tiệc, Hưng bước ra với gương mặt hút hồn, mái tóc nâu trầm được vuốt keo theo một kiểu mới lạ và phong cách. Chiếc áo thun sọc đen trắng cùng
với áo vest khoác hờ bên ngoài, quần jean bụi bặm và giày converse
trắng. Anh đứng bên cạnh bà Trinh, cúi đầu chào quan khách, nhìn sang
lớp mình vẫy tay nở một nụ cười không chê vào đâu được.
Nam nép sau lưng Thơ và Ngọc, một vị trí có thể nhìn rõ trên sân khấu
nhưng không hề có ngược lại. Hưng là hoàng tử của đêm tiệc này, là đứa
con do nữ thần mùa xuân mang đến cho Nam nhưng mà bây giờ đã không còn
là mùa xuân của riêng cô nữa rồi. Nhìn Hưng như thế này, Nam chỉ biết
mỉm cười xiết chặt tay mình trong túi quần mà thôi.
Một người phục vụ đẩy chiếc bánh kem hai tầng có cắm vô vàn những ánh
nến ra giữa sân khấu, cả phòng tiệc im lặng để Hưng cầu nguyện theo đúng chu trình của một bữa tiệc sinh nhật. Nhạc đệm bài Chúc mừng sinh nhật
vang lên, cả kháng phòng cùng hát và vỗ tay theo nhịp.
-Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday, happy birthday. Happy birthday to Hưng.
Cầu nguyện xong, Hưng thổi nến. Tiếng vỗ tay lại vang lên cùng với nụ
cười rạng rỡ trên môi anh. Người phục vụ mang bánh kem đặt trên một
chiếc bàn để cho Hưng cắt bánh. Bên dưới, nhân viên nhà hàng cũng bắt
đầu mang món khai vị lên cho khách thưởng thức. Giây phút sung sướng của lũ quỷ 12A7 là đây.
-Lời đầu tiên, Hưng muốn nói cám ơn đến gia đình. Cám ơn ba mẹ đã mừng
ngày con sinh ra bằng bữa tiệc vui vẻ này. Thứ hai, Hưng cám ơn các bạn
trong lớp 12A7 đã tới đây chia vui với Hưng. Ai tặng quà cho Hưng thì
mang hết lên đây nha…
Lũ hám trai thi nhau chạy lên chỗ Hưng đứng giơ món quà của mình ra tặng anh, Hưng chỉ có hai bàn tay không thể ôm hết cả đống quà to lớn kia,
anh đặt chúng xuống chiếc bàn đã chuẩn bị để đặt bánh kem. Môi không
ngừng giãn ra mỉm cười nhưng thật tâm thì Hưng vẫn mong nhận được quà từ một người, mắt anh vẫn lia đi tìm kiếm bóng dáng cô nhóc ấy.
-Chúc mọi