
cuộc là thế nào? Nữ sinh phòng nghiên
cứu khoa học của bọn anh mỗi ngày đều thảo luận về cậu ta, còn nói em và cậu ta cả ngày bên nhau.”
Tôi lắc đầu: “Xin anh hãy tin em một lần!”
“Ninh Khả, bí mật nhỏ của em càng ngày càng nhiều, đây không phải là hiện
tượng tốt.” Nói xong, anh ôm chặt lấy tôi, “nhưng, giờ anh có thể không muốn nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn giành lấy thứ mà em hứa cho anh lần
trước?
Trong lòng tôi hiểu anh nói gì, mặt lập tức ửng đỏ, vừa vùng vẫy vừa nói: “Đừng, đừng, đang ban ngày mà.”
“Ai quy định ban ngày thì không được?” Anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giường, sau đó quay người kéo rèm cửa.
Nghĩ đến Hàn Văn Hinh vẫn đang đợi, cũng không biết lúc này cô bạn có bị nôn không... nhân lúc Văn Hạo không để ý, tôi đứng dậy, chạy ra bên cửa, mở cửa nói: “Thật xin lỗi thầy giáo Vũ, sợ là thầy phải nhẫn nại đợi thêm
mới được.” Nói xong liền chạy mất.
Vũ Văn Hạo đuổi theo, muốn kéo tôi nhưng sợ bị người đi qua hành lang bắt gặp, liền nịnh khẽ: “Anh
đợi, anh đợi không được sao! Ở lại ăn cơm với anh được không?”
Tôi nhìn lên trần nhà, ngẫm nghĩ: “Thật xin lỗi thầy Vũ, ngài phải hẹn
trước mới có thể cùng ăn cơm với tôi. Còn giờ, tôi phải đi hẹn hò.” Nói
xong tôi chạy mất hút.
5.
Lúc này trong tâm trạng của tôi
dùng câu “người ở một nơi lòng dạ ở một nơi” mô tả là hợp nhất. Chỉ là
nếu Hàn Văn Hinh biết trong lòng tôi không nghĩ về tổ ấm ngọt ngào của
hai bạn thì sẽ không thèm chơi với tôi!
Bỏ lại Văn Hạo, chạy ra
ngoài trường ăn cơm cùng Hàn Văn Hinh và George, Hàn Văn Hinh hỏi George như đùa: “Nghe Khả Khả nói, anh ở Mỹ có mấy bạn gái, đúng không?”
George cười khoái chí: “Phải. Nhưng họ cũng có mấy người bạn trai, thậm chí... bạn gái.”
Hàn Văn Hinh kinh ngạc như sắp rụng quai hàm xuống: “Tại sao cùng lúc có vài người? Người Mỹ không chung thủy như vậy sao?”
“Đương nhiên không phải, chúng tôi rất chung thủy trong tình yêu và hôn nhân.
Nhưng cậu biết mình trước kia học nghệ thuật, còn làm người mẫu, người
xung quanh đều xinh đẹp, đều trẻ trung, hocmon phát tác.”
George
đánh bóng kinh nghiệm yêu của mình, tự nhiên cũng không chịu thiệt: “Còn hai người? Kể cho tôi nghe xem, để tôi hiểu một chút về tình yêu của
người Trung Quốc.”
“Ồ, mình chỉ yêu lần này là lần đầu, không ngờ là tình yêu trọn đời, thiệt quá rồi! Xem ra lý tưởng vĩ đại thực hiện
tình yêu lãng mạn chỉ hy vọng vào Khả Khả thôi!” Nói xong Hàn Văn Hinh
ác ý nhìn sang tôi, George cũng quay sang nhìn tôi.
“Chà, chà, nói chuyện lâu vậy khát khô cổ rồi, mình đi rót nước đây.”
Nói xong tôi đứng dậy, lại bị Hàn Văn Hinh chặn lại trên sofa: “Kinh nghiệm tình yêu thuần khiết như tờ giấy trắng của cậu ngại nói ra sao?”
“Vâng, thưa bà bầu, muốn kể thì cậu kể đi, mình đi rót nước cho cậu, khát đối
với cậu chẳng sao, nhưng em bé khát thì không được đâu.”
Trong
phòng bếp, tôi nghe Hàn Văn Hinh đang thao thao bất tuyệt trong phòng
khách: “Bạn trai trước kia của Ninh Khả, anh biết là ai không? Ha Ha,
chính là Tiến sỹ với khuôn mặt lạnh lùng bắt cậu trả lời câu hỏi hôm
nay! Họ quen nhau hơn ba năm, mình đảm bảo ngay cả tay cũng chưa cầm.
Thật đáng thương, Ninh Khả giống như một con sâu nhỏ, bám theo Tiến sỹ
cả ngày ra ra vào vào trong phòng nghiên cứu.”
George cười khoái chí: “Về sau thì sao?”
“Chủ đề rất cũ: Xuất hiện người thứ ba. Khả Khả, người đó tên là gì nhỉ?!”
Thấy tôi không đáp lời, cô bạn tiếp tục giở trò, “tên gì nhỉ, nói chung
là tiến sỹ quen biết ở nước ngoài, thực ra vẫn chưa được coi là người
thứ ba, sau khi hai người về nước không còn liên hệ nữa. Thật đáng tiếc, khi đó có ai trong trường không biết Khả Khả và thầy Vũ là một đôi chứ, không ngờ không qua nổi thử thách đó, người con gái đó đã chia rẽ họ.”
Tôi nghe không lọt tai, xông ra phòng khách: “Hàn Văn Hinh, cậu nghe từ đâu câu chuyện quỷ quái đó! Bọn mình đâu phải chia tay vì chuyện đó, mình
chia tay là do khoảng cách tuổi quá lớn, suy nghĩ khác nhau, nên mới
chia tay, được chưa!”
Cô bạn xua xua tay: “Được, được, mặc cho là nguyên nhân gì, dù sao cũng chia tay rồi.” Sau đó, cô bạn lại trịnh
trọng tuyên bố với George, “cả lớp 10 người chỉ có Ninh Khả là độc
thân!”
Ăn xong cơm tối, gần 8h tối Khang Minh Huân mới về đến
nhà, hai bọn họ gặp nhau, có rất nhiều lời muốn nói, tôi và George vui
vẻ cáo từ.
Trên đường về trường, George đột nhiên hỏi tôi: “Tiến sỹ đó vẫn còn yêu cậu, phải không?”
“À?”
“À gì mà à, chính là bạn trai trước của cậu, anh ấy vẫn yêu cậu chứ?”
Tôi không nói.
Cậu ta tự nói một mình: “Mình có thể cảm nhộn được anh ta vẫn yêu cậu. Vì
không có ai ghét bỏ người lần đầu gặp. Nhưng cậu biết tại sao anh ta yêu cậu nhưng lại bị hấp dẫn bởi người khác không?”
Vấn đề này bỗng
chốc xuất hiện trong suy nghĩ của tôi. Phải Vũ Văn Hạo quen tôi bao
nhiêu năm rồi, gặp Liễu My chỉ có là vài lần, tại sao anh ấy lại bị thu
hút bởi cô