
/>
Hoàng hỏi.
_Em có thích không…??
Thanh giật mình.
_Anh…anh vừa nói gì….??
Bàn tay Hoàng vuốt nhẹ má Thanh, giọng Hoàng vang lên như gió thoảng.
_Em thấy căn phòng của anh thế nào…??
Thanh lúng túng trả lời.
_Đẹp…đẹp lắm….!!
_Em chỉ nói được như thế thôi sao…??
Thanh bước lùi lại, Thanh không muốn Hoàng và Thanh đứng gần nhau quá, trái
tim Thanh không thể giữ nổi bình tĩnh, mặc dù lí trí Thanh nghĩ về một
người đàn ông khác, nhưng từ sâu thẳm trong lòng Thanh có một sức mạnh
vô hình đẩy Thanh và Hoàng xích lại gần nhau.
Thanh không hiểu
tại sao Thanh không thể đối xử vô tình, lạnh nhạt với Hoàng, mà ngược
lại Thanh luôn muốn làm cho Hoàng được vui vẻ, được hạnh phúc, chỉ có
như thế Thanh mới có thể yên tâm, mới có thể mỉm cười. Tại sao Thanh lại phân vân, tại sao Thanh không thể quyết định được tình cảm của chính
mình, tại sao lí trí và con tim của Thanh lại phân ra làm hai…??
Bao nhiêu câu hỏi hình thành trong đầu nhưng Thanh không thể trả lời, và
không tài nào tìm được lời đáp cho chính mình. Thanh mệt mỏi, Thanh phân vân, Thanh mâu thuẫn, Thanh dằn vặt, bao nhiêu cảm xúc, bao nhiêu tình
cảm cứ mãi dồn nén, cứ mãi ứ đọng trong lòng.
Long đưa em gái về nhà, trên đường đi hai anh em đã nói rất nhiều chuyện với nhau. Thiên Kim bảo Long.
_Anh là thằng ngốc, nếu anh cứ chần chờ mãi anh sẽ mất chị Thu thật đấy…!!
_Em lại nói lung tung gì thế…?? Nếu cô ấy thật sự yêu Hoàng thì anh làm sao tách họ ra được…!!
_Anh có còn là đàn ông không…?? Nếu anh là đàn ông thì anh phải đấu tranh cho tình yêu của anh chứ…??
_Anh là đàn ông thì đã sao…?? Là đàn ông không có trách nhiệm, không có bổn phận, không có nghĩa vụ của mình sao…??
_Em biết là bây giờ anh đang bị mẹ ép lấy Ái Vân nhưng anh cũng phải nói rõ tình cảm của anh cho chị Thu biết để hai người cùng nhau vượt qua giai
đoạn khó khăn này chứ…??
Long thở dài.
_Em làm ơn đừng bao giờ nhắc lại chuyện này trước mặt anh thêm một lần nữa được không…??
Bây giờ đầu óc đang rối, anh không muốn rối thêm, anh cần được yên tĩnh
suy nghĩ…!!
Thiên Kim hét.
_Anh là một thằng ngốc, một tên đần, có mỗi một câu nói “anh yêu em” mà cũng không dám nói gì…??
_Ừ, anh ngốc, anh đần được chưa….?? Bây giờ em đã thỏa mãn, đã mãn nguyện chưa…??
_Chưa…?? Tất nhiên là làm sao em thỏa mãn được khi anh chưa tìm được người con
gái anh yêu. Anh dại khờ quá, anh có biết là bây giờ chị Thu đang ở bên
cạnh anh Hoàng không hả…??
Long tái mặt, đôi mắt đỏ ngàu, mặt
Long buồn hẳn nhưng Long không có phản ứng gì, vì trong cuộc chiến này
Long chỉ là một người đàn ông đứng bên lề, một người đàn ông không có
danh phận trong lòng, trong trái tim Thanh, nếu có hai người cũng không
thể đường đường chính chính đến với nhau.
Thiên Kim nói tiếp.
_Em lo sợ cho anh, lo sợ anh sẽ buồn, sẽ đau. Đừng có dấu em, em biết cảm giác của anh bây giờ, biết anh đang nghĩ gì…!!
_Mặc dù em chưa yêu ai và chưa để ý đến ai nhưng em biết, em hiểu, nhớ và yêu một người sẽ cho ta cảm giác như thế nào…!!
Kim cầm lấy tay Long.
_Ngay hôm nay anh nên nói ẹ biết anh đang yêu một cô gái khác, đang thích một cô gái khác để mẹ biết, mẹ hiểu và thông cảm cho anh….!!
_Nếu
anh cứ mãi im lặng, nếu anh không nói gì mẹ lại tưởng anh đồng ý với
cuộc hôn nhân do mẹ sắp xếp thì sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa
đâu…!!
Long bật cười, xoa đầu em gái, Long bảo.
_Cảm ơn em. Đúng là chỉ có em mới hiểu được anh, mới lo lắng cho anh. Nhưng anh không thể làm theo cách của em được… !!
Kim nhíu mày hỏi.
_Tại sao… ??
_Anh từng nói anh có nỗi khổ riêng, có chuyện cần giải quyết khi nào làm
xong được mấy việc đó, anh mới có thể yên tâm đến với người con gái anh
yêu… !!
Kim dài giọng.
_Phải rồi, anh cứ làm đi, cứ đi
giải quyết chuyện cá nhân của anh đi. Cứ làm theo ý anh muốn đi, em sợ
đến lúc đó anh sẽ chẳng còn gì cả, tình mất, niềm tin mất, ngay cả ý
nghĩ rằng anh đang có gì, sở hữu gì cũng mất luôn… !!
_Thôi chúng ta đừng nói chuyện này nữa. Anh hỏi em từ lần đó em có gặp lại Kiên không… ??
Kim đỏ bừng mặt đáp.
_Không… !! Em gặp lại anh ta làm gì… ??
_Anh không muốn em có bất cứ quan hệ gì với cậu ta nữa, cậu ta dám giở trò
đồi bại ra với em, lẽ ra anh đã định đưa cậu ta ra tòa nhưng vì nghĩ đến hình tượng, danh tiếng của em nên anh không làm thế nhưng điều đó không có nghĩa anh ủng hộ em và cậu ta gặp nhau, nói chuyện và đi chơi với
nhau …. !!
_Em biết lỗi của em rồi… !! Em hứa từ nay sẽ không uống rượu, sẽ không đi chơi với mấy tên con trai như Kiên nữa… !!
_Biết thế là tốt… !!
Long lái xe vào gara để xe. Kim bước xuống xe, hai em lững thững đi vào nhà. Bà Phi Yến vừa mới nhìn thấy con trai, bà vui mừng reo lên.
_Cuối cùng con cũng về nhà. Con có biết mẹ v