Disneyland 1972 Love the old s
Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211522

Bình chọn: 9.00/10/1152 lượt.

toàn, nhưng cô vẫn ra hiệu
mình không sao rồi đứng dậy. Sun Joon nhìn theo cô chăm chú. Trong ánh
mắt chàng không chỉ có sự lo lắng. Sau khi rửa mặt, hai má Yoon Hee ửng
hồng lên trông rất đẹp, thoạt nhìn chàng còn tưởng “cậu” là một cô gái.
Nhưng nói một người đàn ông đẹp như phụ nữ dù sao cũng là thất lễ, nên
chàng đành giữ im lặng.

Hai người chỉnh đốn quần áo xong, một
quãng im lặng ngượng ngùng xuất hiện. Rồi bên ngoài bỗng lại vang lên
một hồi trống, kèm theo tiếng hô của trai bộc:

“Đình ấp! Đình ấp!”

Yoon Hee khẽ quan sát Sun Joon rồi lên teg phá vỡ sự im lặng:

“Câu đó nghĩa là gì vậy?”

“Hình như là bảo mọi người tập trung ăn sáng thì phải.”

Đúng như lời chàng nói, họ bắt đầu nghe thấy tiếng những nho sinh khác lục
đục bước ra ngoài. Dù vẫn e sợ lời cảnh cáo không được đánh thức của Jae Shin, nhưng Yoon Hee nghĩ gã cũng cần phải dậy ăn sáng. Cô thu hết can
đảm, khẽ lay lay gã, nhỏ giọng gọi:

“Kiệt Ngao huynh, bữa sáng…”

Yoon Hee còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị tiếng quát của gã chặn lại.

“Ta không ăn!”

Hai người họ không còn cách nào khác, đành để lại Jae Shin trong phòng rồi
bước ra ngoài. Họ theo sau những nho sinh khác đi về phía Minh Luận
đường. Trong sân Minh Luận đường có mấy tiểu đồng vừa chạy vừa la “Chính ấp!”, ngoài ra còn có các nho sinh của Đông trai và Tây trai đang tụ
tập lại với nhau. Nhưng số nho sinh sáng nay không đông bằng số nho sinh tối hôm qua họ thấy. Có lẽ cũng có nhiều người không ra dùng bữa với lý do giống Jae Shin. Trong số đó, Yoon Hee nhìn thấy vài người, có lẽ là
bằng tuổi, hoặc nhỏ hơn cô. Cô nghe nói mình là người trẻ nhất trong số
những nho sinh ở tại Thanh trai, nên sự xuất hiện của họ khiến cô thấy
lạ. Yoon Hee đang định quay sang hỏi Sun Joon thì Yong Ha từ đâu ngoác
miệng ngáp thật to tiến lại gần, xen vào đứng giữa hai người. Vẫn như
hôm qua, hắn mặc một bộ quần áo trông cực kỳ xa xỉ.

“Trung nhị phòng các cậu ồn ào cả đêm, có ngủ được chút nào không đấy?”

“Tôi ngủ rất thoải mái.”

Sau khi bật cười trước câu trả lời của Sun Joon, Yong Ha liền chuyển sang
quan sát sắc mặt Yoon Hee. Không hiểu sao, Yoon Hee thấy sợ ánh mắt của
con người này một cách kỳ lạ nên cô chỉ cúi đầu chào hắn, rồi vô thức
bước thụt lại phía sau, Yong Ha cảm nhận được sự đề phòng của Yoon Hee
nhưng vẫn cười thân thiện hỏi:

“Hình như vừa nãy cậu có điều gì muốn hỏi?”

Sun Joon hoàn toàn không biết gì, chàng quay sang nhìn Yoon Hee như hỏi
“vậy à”. Trước sự tinh ý của Yong Ha, Yoon Hee lại càng cảnh giác hơn,
cô thì thào trả lời:

“Vâng, tôi thắc mắc về mấy nho sinh nhỏ tuổi đằng kia. Nghe nói trong Thanh trai tôi là người trẻ nhất mà…”

Yong Ha cười vui vẻ trả lời:

“Đó là nho sinh Hạ trai. Họ ở trong mấy căn phòng nằm cuối Đông trai và Tây trai, cũng là nho sinh của trường này, nhưng không phải là cử nhân hay
tiến sĩ gì hết. Đa phần họ đều trải qua các kỳ thi thăng bổ ở tứ bộ thư
đường rồi đỗ vào đây, nhưng nghe nói cũng có không ít kẻ đi cửa sau, dựa hơi dựa thế cha mình.”

Yoon Hee nghi ngờ có khi Jae Shin đã vào trường này bằng cách đi cửa sau, nên cô cố tình hỏi kỹ hơn:

“Nếu đi cửa sau thì sẽ thành nho sinh Hạ trai, hay là…?”

“Nếu không đỗ Cử nhân hoặc Tiến sĩ thì dĩ nhiên không thể là nho sinh Thượng trai được. Dù gia đình có thế lực lớn cỡ nào đi chăng nữa. Trong số nho sinh Hạ trai, những người vào trường này thông qua kỳ Môn âm[3'> là
những người phải chịu khổ nhiều nhất. Họ bị nho sinh Thượng trai coi
thường và bắt nạt ghê lắm.

[3'> Môn âm: một kỳ thi nhỏ được tổ chức hằng năm, đề thi được ra theo Tứ thư Ngũ kinh.

Yoon Hee gật gù, thôi không thắc mắc nữa. Trong lúc đó, Sun Joon dần mất hút giữa đám nho sinh Tây trai. Chàng sang chào hỏi những người thuộc phái
Lão luận với mình. Dường như chỉ chờ có thế, Yong Ha vừa liếc nhìn đám
nho sinh Tây trai vừa nói nhỏ chỉ để Yoon Hee nghe:

“Nho sinh
Thượng trai chúng ta là bề trên so với nho sinh Hạ trai, nên không cần
phải dè chừng họ làm gì. Nho sinh Thượng trai có thể vào phòng nho sinh
Hạ trai, nhưng nho sinh Hạ trai tuyệt đối không được đặt chân vào phòng
của nho sinh Thượng trai. Vậy nên cho dù họ có nhìn cậu với ánh mắt coi
thường thì cũng mặc kệ đi, đừng để tâm làm gì.”

Nghe câu nói ấy
xong, Yoon Hee mới nhận ra. Kể từ lúc cô bước vào sân Minh Luận đường,
mấy nho sinh Tây trai đã liên tục nhìn cô với ánh mắt sắc lẻm. Trong số
đó, cái nhìn dữ dằn đáng sợ của một nho sinh Hạ trai trạc tuổi Yoon Hee, khiến cô thấy khó chịu. Cô còn cảm giác dường như cậu ta luôn theo dõi
cô. Yong Ha hiểu được những gì Yoon Hee đang cảm thấy, hắn nói tiếp:

“Cậu có biết vì sao họ lại nhìn cậu như thế không?”

“Vì tôi không phải người của Lão luận chăng?”

“Nếu nói vậy thì họ phải nhìn toàn bộ nho sinh Đông trai theo kiểu đó rồi chứ?”

“À, cũng phải. Vậy Nữ Lâm huynh có biết tại sao không?”

“Ừm, lý do