XtGem Forum catalog
Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210964

Bình chọn: 9.00/10/1096 lượt.

uê làm Cự bích, chỉ có việc
Tả thủ thôi. Có lẽ tại tỉ dùng tên đệ làm việc không đường hoàng nên cha ghét tỉ chăng."

"Không có chuyện đó đâu. Cha ở trên trời có linh, thấy tỉ vất vả thế này chắc cũng đau lòng lắm..."

"Ở trên trời chắc cha cũng chỉ ngày ngày đọc sách chứ không quan tâm tới
chúng ta dưới này sống ra sao đâu. Cả khi còn sống cha cũng chỉ biết mỗi đọc sách. Nhưng dù sao cũng phải cảm ơn cha, nhờ mấy chữ học mót được
từ cha mà tỉ mới kiếm được công việc hiện giờ."

"Chỉ cần đệ có thể tham gia kỳ thi Sơ thí lần này, tỉ sẽ không cần đến khoa trường làm Tả thủ nữa..."

"Ngày ấy sẽ sớm đến thôi. Nên đệ đừng hấp tấp làm gì."

Được tỉ tỉ quạt cho, Yoon Sik lại thấy nặng nề hơn là mát mẻ. Cậu biết tỉ tỉ đã phải mang bọc sách nặng đi một đoạn đường dài, nên cứ nhìn mãi vào
cánh tay tỉ. Yoon Hee năm nay mười chín tuổi, tuổi xuân đẹp như hoa của
tỉ đều vì bệnh tình của cậu mà lỡ dở. Nhìn chiếc áo khoác rõ ràng đã cũn cỡn và chiếc váy bạc phếch từ lâu tỉ đang mặc, Yoon Sik thấy lòng mình
thắt lại. Điều làm cậu đau lòng hơ cả là mái tóc tỉ. Để búi tóc như đàn
ông, tỉ đã phải cắt phăng đi mái tóc dài chấm eo.

Là con gái,
Yoon Hee đương nhiên thích làm đẹp. Khi ra ngoài, trông thấy các cô gái
khác ăn vận chải chuốt, lẽ nào tỉ không biết ghen tị? Nhưng ghen tị cũng chẳng để làm gì. Ngay một món trang sức rẻ tiền tỉ cũng không có. Trong số những thứ thuộc về tỉ, thứ đẹp và đáng giá chỉ có chính bản thân tỉ
mà thôi.

"Tỉ tỉ, đệ không nóng. Tỉ đừng quạt nữa."

Yoon
Hee mỉm cười bảo được rồi, tay vẫn không ngừng quạt. Rồi cô vui vẻ kể
lại chuyện bên ngoài cho tiểu đệ phải nằm mãi trong nhà nghe.

"À, phải rồi! Hôm nay tỉ được một kỹ nữ cực kỳ xinh đẹp bắt chuyện đấy."

"Sao ạ? Kỹ nữ nào cơ?"

"Tên gì nhỉ? À, tên giống như người tình của Lữ Bố trong Tam Quốc. Là Điêu Thuyền!"

"Rồi sao ạ?"

"Lúc đầu tỉ vờ như không nghe không thấy, nhưng nàng ta cứ tiếp tục làm điệu làm bộ trước mặt tỉ, muốn tỉ mở lời trước. Gặp một cô gái xinh đẹp như
vậy mà cứ vờ như không thì sẽ dễ bị lộ chuyện mình là con gái, nên cuối
cùng tỉ đã bắt chuyện trước, ra vẻ tỉ cũng phải lòng nàng ta luôn rồi."

"Nhưng người từng qua lại với nhiều đàn ông như vậy, liệu có phát hiện ra tỉ là nữ không?"

"Có lẽ nàng ấy không nhận ra đâu. Tỉ chọc ghẹo nàng ấy cũng khá lắm đấy."

"Chọc ghẹo á? Tỉ sao? Ha ha ha..."

Thấy Yoon Sik cười thích thú, Yoon Hee lại càng phấn chấn thừa nhận.

"Ừ, thật mà."

"Không chừng nàng kỹ nữ đó lại phải lòng tỉ cũng nên."

"Không lý nào, chắc chỉ lôi khách thôi. Vậy nên tỉ cũng chẳng cho biết tên mà
chạy thẳng luôn. Mua đường rồi quay về mệt cực kỳ."

"Biết đâu được, có khi nàng ấy thích tỉ thật... Sao đệ thấy nàng Điêu Thuyền đó đáng thương quá."

"Ngay cả kỹ nữ cũng không nhận ra tỉ là nữ, vậy tỉ càng tự tin hơn rồi. Trước giờ ra ngoài cứ sợ có người phát hiện ra, vừa đi vừa lo."

Nghe
tỉ tỉ tự hào vì ra dáng nam nhi, qua mắt được cả kỹ nữ, Yoon Sik không
biết nên cười hay nên khóc. Dù chưa gặp qua, nhưng cậu chắc chắn tỉ mình xinh đẹp hơn nàng kỹ nữ kia gấp trăm lần.

Bên ngoài bỗng có tiếng người lục đục, Yoon Hee ngừng quạt hỏi vọng ra:

"Mẹ đấy ạ?"

"... Ừ."

Yoon Hee đứng dậy, bảo Yoon Sik:

"Đệ đợi một lát nhé. Tỉ dọn cơm tối vào ngay."

Cô mở cửa phòng bước ra thì thấy mẹ đang thần người ngồi phệt xuống hàng
hiên hẹp trước nhà. Mặc dù lần nào sang nhà ngoại về mẹ cũng đều như
vậy, nhưng hôm nay trông bà mệt mỏi hơn hẳn. Yoon Hee đóng kín cửa
phòng, nhón chân đi tới ngồi xuống bên mẹ.

"Mẹ về rồi ạ? Mọi người bên ấy vẫn khoẻ chứ?"

Nghe tiếng Yoon Hee, mẹ mới như sực tỉnh, vừa xếp tấm áo khoác trùm đầu vừa khe khẽ đáp:

"Ừ... Khoẻ."

"Mẹ buồn chuyện gì à...?"

"Không... Dù có không muốn sang đấy, nhưng nghĩ tới sau này Yoon Sik nhà ta tham
gia khoa cử, nếu đỗ đạt làm quan trước sau gì cũng sẽ giáp mặt, mẹ chỉ
nghĩ biết đâu đến lúc đó lại phải nhờ họ giúp đỡ... Âu cũng là máu mủ,
nên mẹ không muốn đoạn tuyệt nhân duyên giữa ta và họ, bao nhiêu lời đàm tiếu cũng cố nghe hết, hết lần này đến lần khác... Mẹ đã nghĩ như thế,
mẹ đã nghĩ như thế..."

Không biết xảy ra chuyện gì mà nói đến đây, nước mắt mẽ lã chã tuôn rơi.

Thực ra người bên nhà ngoại Yoon Hee không phải làm quan lớn gì, mà chỉ là
một viên quan bậc trung theo phái Lão luận. Còn người cha quá cố của cô
lại thuộc phái Nam nhân từng bị cấm tham gia khoa cử. Khi còn trẻ, cha
mẹ cô vô tình gặp gỡ rồi đem lòng yêu nhau, vượt qua sự phản đối của gia đình, tự tổ chức một hôn lễ chỉ có tân lang tân nương. Nếu cứ thế sống
hạnh phúc mãi thì mẹ cô đã không cần phải về nhà ngoại chịu nghe người
ta lăng mạ. Sau khởi nghĩa Lee In Jwa[3'>, tiên vương Yeong Jo, người đã
ra lệnh cấm phái Nam nhân tham gia khoa cử, băng hà. Ngay trước khi
đương kim hoàng thượng lên ngôi xoá bỏ lệnh cấm ấy,