Old school Swatch Watches
Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211561

Bình chọn: 7.00/10/1156 lượt.

, Sun
Joon gắn cả dây cung cho mình. Trong Phi Thiên đường có ba tấm bia.
Chàng cố định tay áo bằng hai chiếc băng cổ tay, rồi giương cung ngắm
tấm bia nằm giữa. Yoon Hee vừa đeo băng cổ tay vừa nhìn theo chàng.
Không biết có phải vì bờ vai mở rộng và tư thế đứng của chàng hay không
mà nhìn Sun Joon cao lớn khác hẳn mọi lần. Bất giác mặt Yoon Hee đỏ ửng
lên giống hệt ban nãy. Rõ ràng chàng đang mặc quần áo rất chỉnh tề,
nhưng đột nhiên lại biến thành khỏa thân. Cả phần mông cũng hiện rõ đến
từng chi tiết. Yoon Hee mau chóng hiểu ra đó chỉ là ảo giác do trí nhớ
của mình tạo ra. Cô tự mắng mình đen tối, cố lắc đầu thật mạnh để xua
tan hình ảnh đó, nhưng nó đã in sâu vào trí óc thì rất khó để biến mất.

Sun Joon không hề biết mình đang bị lột trần trong trí óc Yoon Hee, chàng
hoàn toàn tập trung kéo mạnh dây cung. Mũi tên bay đi, ghim chính xác
vài bia ngắm như để chứng minh cho việc chàng đã luyện tập bắn cung từ
lâu lắm rồi. Sun Joon lại rút thêm một mũi tên khác. Rồi như một người
đang kính cẩn cầu nguyện, chàng nhẹ nhàng giữ lấy cánh cung và kéo căng
dây. Hình ảnh chàng cởi trần trong đầu Yoon Hee ngay lập tức bị phong
thái uy nghiêm ấy thổi bay. Thay vào đó là ánh mắt hướng về bia ngắm
không chút xao động của chàng.

Sau khi bắn xong mười mũi tên, Sun Joon dừng lại lau mồ hôi trên trán. Yoon Hee vốn nghĩ bắn cung chỉ là
một thú vui nhẹ nhàng, nên khi nhìn thấy mồ hôi lấm tấm trên trán Sun
Joon, cô cảm thấy rất lạ. Nhưng sau khi trực tiếp lắp tên, kéo dây cung, Yoon Hee đã hiểu ra đây không phải là chuyện mất sức bình thường. Đàn
ông còn như vậy, chẳng trách cánh tay phụ nữ yếu ớt của Yoon Hee cứ run
lân từng chập. Yoon Hee đang cố hết sức để kéo dây cung thì Sun Joon
bước ra phía sau, vòng tay giữa lấy hai cánh tay cô, nhẹ nhàng nói;

“Đừng cố quá, sức cậu đến đâu thì chỉ cần kéo đến đó thôi.”

Ngay khoảnh khắc hơi ấm từ Sun Joon truyền đến cánh tay mình, Yoon Hee như
mất hết toàn bộ sức lực, dây cung cô vật vã kéo nãy giờ lại trở về trạng thái ban đầu. Sun Joon nắm lấy hai vai Yoon Hee, mở rộng ra và nói:

“Khi bắn cung, cậu không nên kéo dây cung ngay.”

“Vậy thì phải làm thế nào?”

Hai bàn tay đang giữ vai Yoon Hee đột nhiên chuyển xuống bụng và lưng cô rồi ấn mạnh từ cả hai phía.

“Bắn cung là một phần trong Lục nghệ mà bất kỳ nho sinh nào cũng phải thành
thạo. Đầu tiên cậu phải có tư thế đúng, đồng thời phải tập trung tinh
thần. Nếu như không làm được hai bước này thì không thể gọi là bắn
cung.”

Đầu óc Yoon Hee còn đang rối tinh rối mù vì tay Sun Joon
chạm vào người mình, thì lại thêm cẳng chân chàng luồn vào giữa hai chân cô. Toàn thân Yoon Hee cứng đờ không còn cảm giác. Sun Joon vừa dùng
bàn chân mình đẩy chân Yoon Hee giạng ra hai bên vừa nói:

“Cậu phải mở hai chân ra rộng bằng vai…”

Chàng hơi tựa hông vào Yoon Hee, áp một bên thái dương mình vào thái dương
Yoon Hee, rồi dùng tay giữ bên thái dương còn lại của cô điều chỉnh
hướng nhìn về phía bia ngắm.

“Ngắm bia có thể giúp cho đôi mắt mệt mỏi vì sách vở sáng hơn, nhưng mà…”

Vừa nói chàng vừa đưa tay lên mi mắt.

“…Nếu cậu nhắm tịt cả hai mắt như vậy thì không có tác dụng gì đâu. Khi ngắm bia dù chỉ nhắm một mắt thôi cũng không được.”

Nói đến đây thì đột nhiên Sun Joon khựng lại. Khi đứng gần, mùi hương tỏa
ra từ người Yoon Hee rất khác những người đàn ông bình thường. Thứ mùi
không phải do cố tình bôi lên, cũng không giống thứ mùi tự nhiên vốn có
của đàn ông, khiến chàng cảm thấy dễ chịu. Dĩ nhiên chàng không thể hiểu được lý do tại sao. Sun Joon cố xua mùi hương ấy ra khỏi đầu mình, đưa
tay giữ lấy cổ tay đang cầm tên của Yoon Hee, hướng cánh tay cô về phía
bia. Rồi chàng hướng dẫn động tác tay cho cô, cho tên lên dây cung và
nói:

“Cậu thử kéo dây cung đi. Không phải kèo bằng lực cổ tay, phải dùng bụng, ngực, và phần cơ trên cánh tay…”

Bàn tay của Sun Joon không biết tự lúc nào đã di chuyển lên ngực Yoon Hee.

“Hãy nghĩ rằng trong trái tim, trong lá phổi cậu chứa đầy máu và khí tươi, không chút bụi bẩn, rồi lấy hơi thử xem.”

Trong khi giải thích, lòng bàn tay chàng vô tình chạm vào ngực Yoon Hee.
Trước khi cô kịp giật mình, chàng đã vội để tay ra chỗ khác.

“Khi đã kéo hết dây cung, hãy nín thở và buông dây, cho mũi tên bay về phía
bia. Sau đó hạ cung xuống, tống hết những khí độc trong người mình ra,
vậy là được rồi.”

Yoon Hee tập trung làm theo lời chàng nói, bắn
đi một mũi tên. Sun Joon đứng lui lại, cách cô một khoảng. Nhưng ánh mắt và giọng nói chàng bối rối một cách kỳ lạ. Chàng nắm chặt tay lại, rồi
từ từ lỏng tay ra nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay. Cơ thể mà chàng vừa
chạm vào khi nãy cực kỳ mềm mại. Từ vai, cánh tay, lưng, bụng đến cả
phần ngực, đều rất khác với cơ thể những người đàn ông bình thường.

Sun Joon không tài nào hiểu được sự kỳ lạ ấy, chàng hắng giọng, bối rối vặn hai bàn tay vào với nhau. Cuối cùng chàng tự trấn an mình bằng kết
luận, là d