Xin Lỗi Làm Người Yêu Tớ Đi

Xin Lỗi Làm Người Yêu Tớ Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326152

Bình chọn: 10.00/10/615 lượt.

:

- Chả biết nó học ở đâu cái kiểu chào đấy nữa.

Bố mẹ Phương đi mua sắm Tết về, trên xe có rất nhiều đồ. Nó nhanh nhảu
xách mấy cái túi giúp mẹ. Quân và anh Hùng bê mấy cái thùng đồ vào nhà.
Bố Phương – ông Quyền lau mấy giọt mồ hôi lạnh trên trán, chỉ tay về
phía anh Hùng và Quân:

- Hai đứa ra đầu ngõ khênh chậu hoa vào giúp bố.

- Bố còn mua hoa nữa? – Anh Hùng sửng sốt nhìn ông Quyền.

- Thì sao? Tết nhất bố phải mua hoa chứ. Nhanh lên, taxi đang chờ.

- Vâng ạ. Bác cứ để cháu. – Quân xắn tay áo lên, cơ hội ghi điểm trước mặt “bố vợ tương lai”.

Nó xách xong các loại túi của mẹ - bà Hương thì cũng là lúc Quân và anh
Hùng khiêng xong chậu hoa đào của ông Quyền. Lúc này mọi người mới vào
nhà nói chuyện và có thời gian để nhận ra sự có mặt của Quân. Quân lễ
phép cúi đầu:

- Cháu chào hai bác.

- Bố mẹ, đây là… bạn…trai… con. – Nó ngượng ngùng cúi đầu, hai má đỏ như trái đào.

Bà Hương che miệng cười khẽ còn ông Quyền vẫn giữ nét nghiêm nghị trên khuôn mặt.

- Hai đứa quen nhau lâu chưa? – Ông Quyền lên tiếng hỏi.

- Dạ chúng cháu là bạn từ cấp hai. Quen nhau được gần 5 năm. Cháu và bạn ấy bắt đầu làm người yêu từ ngày Noel. – Quân trả lời, âm điệu mang khí chất nghiêm túc.

Ông Quyền nhìn Quân mấy giây. Ông có vẻ bề ngoài hơi dữ dằn nhưng thực
ra con người ông sống rất tốt bụng, có trước có sau và cực kì thoải mái
theo phong cách sống phương Tây.

Ông cùng bà Hương hỏi Quân một lúc. Thực ra cũng chỉ là những câu hỏi
xoay quanh gia đình và trường lớp. Cuối cùng, ông nhìn Quân và nó rồi
chỉ nói thế này:

- Chuyên của hai đứa, bố mẹ không cấm. Tình yêu tuổi học trò là tình yêu trong sáng nhất. Bố mẹ chỉ mong các con đừng vì yêu đương mà sa sút học hành. Còn vấn đề này, có lẽ là tế nhị nhưng bố mẹ vẫn phải nói với các
con, đó là hãy biết giữ mình, đừng làm những chuyện vượt quá giới hạn.
Các con cũng biết bố mẹ đều bận rộn nay đi công tác mai đi công tác
không thể quản lí các con được. Bác thấy Quân cũng là người tử tế đứng
đắn. Bác tin tưởng cháu, cháu sẽ không làm hai bác thấy vọng chứ?

- Vâng. Cháu hứa với hai bác. – Quân gật đầu thẳng thắn.

- Vậy là tốt rồi. – Ông Quyền cười xòa. – Dù gì cũng thân nhau như người một nhà, Tết này cháu đến dùng bữa với gia đình bác được không?

- Cháu cảm ơn bác. Chắc chắn cháu sẽ đến.

Nó lén mỉm cười. Thật may là bố mẹ nó sống rất hiện đại. Cả gia đình nó
và gia đình Quân đều chấp nhận mối quan hệ này. Giai điệu bài hát “OAH”
mà Quân hát tỏ tình với nó trong đêm Noel tự nhiên cứ vang lên trong đầu nó. Hạnh phúc quá!



Ngày 30 Tết.

Sau gần một tuần chuẩn bị thì hôm nay nó được “đặc cách” cho tự do. Bây
giờ đây nó đang thong dong đi bộ trên đường ngắm nhìn cảnh ngày xuân. Nó là một đứa nghiện ăn vặt, tỉ như lúc này đang vừa đi vừa hút trà sữa
ngon lành. Nó cực thích việc vừa đi lượn phố vừa thưởng thức ẩm thực như thế này. Chính vì thế nên khuôn mặt lúc nào cũng bầu bĩnh, hai má phúng phính cùng với nước da trắng hồng, trông nó chả khác gì đứa trẻ con,
nhìn mặt là biết quanh năm không bị chết đói. May mắn là thân hình nó
cũng không gọi là béo, chỉ là hơi dư cân, điểm nhấn là cái bụng. Không
hẳn là bụng nhiều mỡ nhưng lại đầy đặn, tạo cảm giác đầy sức sống chứ
không phẳng lì, da bụng dính da lưng như những cô người mẫu thân hình
“cò hương”. Đôi chân thon. Nó có sở thích đặc biệt là hay đi giày thể
thao, từ ngày đuổi bắt Quân thành cơm bữa thì nó lại càng thêm yêu đôi
giày màu đỏ này.

Tết tạo cảm giác cho con người ta sự rạng rỡ hứng khởi. Dù không có gì
khiến ta vui nhưng nhìn hình ảnh đậm chất Tết trên đường, bất chợt ta
thấy lòng mình rạo rực, vui mừng và vô thức nở nụ cười thật hạnh phúc.
Nó vừa đi vừa ngoáy ngoáy cái đầu nhìn hai bên đường, không kìm chế được mà giơ điện thoại chụp lại những khoảnh khắc đẹp của Tết.

Đang tập trung chụp ảnh bỗng có một bàn tay cầm lấy điện thoại của nó.
Một cái đầu áp sát bên cạnh mặt nó. Nó giật mình quay sang thì… “tách”.
Toàn cảnh khuôn mặt ngơ ngác của nó được thu vào trong điện thoại. Quân
nở nụ cười ma quái, ngón tay lướt lướt trên màn hình điện thoại của nó.

- Mặt cậu… ừm… ngố thật đấy. – Quân kéo hai bên mép xuống thành hình chữ V ngược, nghiêng đầu một cái.

- Cậu… làm tớ giật mình. Trả máy tớ đây. – Nó kiễng chân với với cái điện thoại trên tay Quân.

- Từ từ đã, gần xong rồi. – Quân nâng cao tay, mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại. – À… xong rồi.

Nó chộp nhanh lấy cái điện thoại. Hình ảnh to đùng trên màn hình khiến nó suýt ngất.

Khuôn mặt nó và Quân choán hết màn hình. Mặt Quân cười thì cực tươi, mái tóc ngắn hất ngược ra sau nghịch ngợm, nụ cười tỏa nắng còn nó thì… ôi
thôi, cái mặt ngơ ngác, mắt mở to, miệng khẽ mở, cái môi hồng hơi cong
lên, hai tay cầm chặt cốc trà sữa.

Miệng nó méo xệch. Quân chụp ảnh “dìm hàng” nó. Nó vội vàng nhấn nút
Delete. Nhưng đến phần xác nhận Yes


XtGem Forum catalog