XtGem Forum catalog
Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323211

Bình chọn: 9.5.00/10/321 lượt.

quan trọng. Điều đáng chú ý đối với tớ là biết những gì cậu nghĩ và những lý lẽ mà tớ đã khai triển về đề tài của vấn đề được trình bày.

Sivet chậm chạp gỡ kính ra, cúi đầu xuống:

– Tớ sẽ nói với cậu cảm tưởng của mình… Ban đầu tớ đã ngạc nhiên. Lập trường của cậu đối với những nước châu Âu hợp nhất khiến cho tớ có chút khó chịu. Thật vậy, phản động. Thay vì theo thời thượng, cậu lại lội ngược dòng. Cậu nghiền nát một cách hăng say những khẩu hiệu của những kinh tế gia, những người theo chế độ liên bang, những người thuộc nhóm chủ trương thống nhất châu Âu. Nói tóm lại ngay lần đọc đầu tiên, đúng ra là tớ đã bối rối. Nói một cách thô bạo là tớ chống… Và rồi, tớ đã đọc lại bài báo hai ngày sau đó. Tó đã muốn thảo ra một bài báo trả lời… và lúc đó tớ đã nhận ra rằng lý lẽ bào chữa của cậu cực kỳ chặt chẽ. Thật đứng vậy, chính khuynh hướng hợp nhất bằng mọi giá chín trên mười dẫn đến một sự bần cúng hóa. Giá trị của phương Tây đúng là ở sự đa dạng. Áp lực dân số đúng là đã kích động những phần dân tộc ít người tự khẳng định mình. Sự đơn giản hóa quá đáng đúng là một hình thức của sự nhiễm bẩm… Nói tóm lại, tớ đã từ bỏ ý định biết bài báo mà tớ nghĩ sẽ phá hủy lập luận của cậu. Có phải là một lời khen ngợi kỳ quái dành cho cậu không?

– Ồ, tớ không đòi hỏi cậu tặng họa cho tớ! Nhưng những gì cậu vừa nói không ít thì nhiều cũng làm cho tớ hài lòng. Cậu không phải là người đầu tiên nói ra điều đó và tớ trân trọng ý kiến của cậu.

– Cảm ơn. – Sivet cảm động nói.

– Cậu không phải cảm ơn tớ. Tớ luôn luôn xem cậu như một trong những đầu óc lỗi lạc nhất trong tổ hợp của chúng ta và sự cay đắng của cậu không thay đổi được gì. Không phải là vì cậu đã mất hết ảo tưởng của m ình mà cậu đã mất cảm tình của tớ. Và nếu như đã chấp nhận cùng làm với cậu một quyển sách, đó là vì tớ rất hãnh diện được đặt tên tớ cạnh tên của cậu.

– Tớ đã lầm khi trách cậu là một hướng đạo sinh. – Sivet nói rõ từng từ một, môi hắn rung rung. – Cậu vừa làm một hành động tốt thật sự. Tớ sẽ không bao giờ quên điều đó Ray.

– Tớ xin cậu, không nên quá lãng mạn như thế. Có lẽ đã lâu lắm rồi không ai còn bảo với cậu rằng cậu là một tên khù khờ to xác, nhưng lẽ ra cậu không nên quên điều đó. Bây giờ hãy để tớ nói về một kế hoạch khác của tớ. Tớ có ý định tung ta một tạp san thông tin.

– A? – Sivet sửng sốt kêu lên. – Với mục đích gì?

– Để phổ biến rộng rãi hơn tư tưởng của tớ.

– Vâng, tớ nghe rõ rồi. Và tớ hiểu cậu trên quan điểm đó. Đối với một gã thuộc tầm cỡ như cậu, thì thật đáng tiếc nếu chỉ cộng tác với những tờ tin vịt mà không ai hoặc hầu như không ai đọc. Những “Tạp Chí Đương Đại” không có ự chú ý của độc giả. Nhưng tớ không nhận định được động cơ có thể khích động cậu lao vào một vụ kinh doanh báo chí.

– Tớ đã nói với cậu điều đó: tớ tin nới thiên hướng và tư tưởng của mình.

– Được. Cứ cho là thế. Nhưng việc xuất bản một tập san tin tức tốn nhiều tiền lắm.

– Tớ sẵn liều hy sinh cả gia tài của mình cho việc đó.

– Quỷ thần ôi!. – Sivet nhăn nhó sợ hãi kêu lên. – Cậu muốn phí phạm tiền bạc và sự bình yên của mình chỉ để làm cho mọi người biết đến tư tưởng của cậu ư?

– Chính xác là như vậy.

– Đừng làm chuyện đó, Ray. Cuốn sách của chúng ta sẽ mang đến cho cậu danh tiếng, danh tiếng đó sẽ rất đáng kể, tin tớ đi. Còn về thiên hướng của cậu, thì cậu hãy bằng lòng với sự trân trọng của chính bản thân cậu. Và cùng lắm thì đàng bằng lòng với sự chân trọng của tớ.

– Tớ đã quyết định, Louis. Cuối cùng thì hầu như.. vì chính nó tùy thuộc vào cậu. Nếu cậu chấp nhận cùng làm việc với tớ, thì tớ thử phiêu lưu một chuyến.

– Tớ ư? – Sivet kinh ngạc kêu lên.

– Ồ, cậu đừng quá lo lắng. Tớ không đòi hỏi nơi cậu điều quá sức của cậu.Tớ chỉ muốn cậu lo cho văn phòng mà tớ sẽ mở ở Paris. Cậu sẽ phụ trách thư từ, giám sát các bài viết của tớ và giúp tớ kiểm tra sự cân bằng về biên tập của tạp chí. Tổng cộng, cậu chỉ mất một hay hai giờ mỗi ngày cho công việc. Và cậu rất có thể tiếp tục những phóng sự ở xó phòng của cậu… Dĩ nhiên cậu sẽ được trả thù lao. Với tư cách là tổng biên tập, cậu sẽ có một thù lao cố định tương đối cao.

– Ray, hãy nói cho tớ rõ cậu nói một cách nghiêm túc hay đang nói mê vậy?

– Tớ nói một cách nghiêm túc, Louis.

Sivet ưỡn ngực ra, nhìn chăm chú người bạn của mình:

– Tớ chờ đợi tất cả mọi chuyện xảy ra cho tớ, trừ chuyện này.

Faltière khẳng định:

– Những gì tớ đòi hỏi ở cậu là một thỏa hiệp về nguyên tắc không gì hơn. Và tớ hiểu rẳng cậu muốn suy nghĩ thêm. Nhưng nếu cậu cộng tác với tớ thì tớ sẽ liều một phen.

Chương 4

Đến cuối bữa ăn, Louis Sivet khẽ nói:

– Tớ không biết có phải là một bệnh truyền nhiễm hay không, Ray, nhưng tớ cũng muốn chơi trò hướng đạo sinh nữa. Không cần biết cậu có thể cho mình tiền thù lao bao nhiêu để hoàn thành nhưng nhiệm vụ của tổng biên tập cho tập san của cậu, tớ chấp nhận lời đề nghị của cậu.

– Cảm ơn Louis. Quyết định của cậu làm tớ hài lòng vô cùng… Chúng ta sẽ làm một công việc tốt, tớ chắc chắn như vậy. Tớ sẽ bắt tay vào việc thực hiện kế hoạch.

– Chờ chút đã! Tớ rất muốn là t