XtGem Forum catalog
Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Bóng tối và cô đơn – Paul Kenny

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323182

Bình chọn: 10.00/10/318 lượt.

là một cái nhăn nhó ghê tớm:

– Tôi tưởng là thời đại của các mạnh thường quân đã qua rồi chứ?. – Anh nói rõ từng tiếng một.

– Ông lầm rồi, ông bạn thân mến. Từ ngữ thì biến hóa, nhưng các truyền thông thì vẫn sống mãi. Cái từ mà xưa kia gọi là bảo trợ, nay được gọi là tài trợ. Chúng tôi sẵn sàng tài trợ cho một vụ kinh doanh nào đó đối với chúng tôi không những giá trị mà còn hợp thời cơ và cần thiết.

Faltière vẫn lạnh lùng. Thật sự anh thấy mình rơi từ trên trời rơi xuống. Nỗi lo sợ của anh chưa hoàn toàn tan biến mà nó lại biến thành sự đề phòng, sự tò mò, và anh cố suy nghĩ thật nhanh. Ba gã ranh ma hung hăng này muốn đạt đến điều gì đây?

Gã có râu mép hỏi:

– Ông nghĩ sao về chuyện này?

– Tôi không nghĩ gì cả, hoàn toàn không. Không giấu gì các ông, tôi hoàn toàn không có khả năng suy nghĩ vu vơ. Các ông là ai? Nhân danh ai các ông đề nghị giúp đỡ tôi? Mục đích và quyền lợi của các ông là gì? Và vì sao tiếp xúc một cách lén lút như thế này? Nếu ý định của các ông đứng đắn, thì hãy thẳng thắn giải thích điều mà tôi nghi ngờ.

– Vì sao ông lại nghi ngờ sự trung thực trong đề nghị của tôi?

– Bởi vì toàn câu c huyện này đối với tôi trông có vẻ ám muội. – Faltière cáu gắt, càu nhàu một cách bất ngờ. – Tôi chắc chắn là các ông đùa dai với tôi. Tôi đã ăn uống, chuyện trò, làm tình suốt buổi chiều tối này. Giờ thì tôi rất mệt. Hơn nữa, tôi thấy hoàn toàn điên khùng khi bàn bạc công việc thuộc loại này vào lúc bốn giờ sáng.

Gã có râu mép không nén được tiếng cười khẩy khô khan:

– Đây là giờ giấc khá bất thường, tôi thừa nhận chuyện này. Tuy nhiên tôi muốn ông ghi nhận cho đó là lỗi của ông chứ không phải của chúng tôi! Chúng tôi đã đến đây lúc chín giờ.

Faltière đứng dậy. Im lặng, ánh mắt trống rỗng, anh bước đi một cách máy móc về phía phòng bếp, lấy trong tủ lạnh ra một chai nước khoáng Evian và lấy trong ngăn tủ ra một cái ly. Khi vừa rót nước khoáng vô ly, anh nhận thấy mấy gã khách này không cảm thấy khó chịu khi tự phục vụ. Chai rượu Cirizan và ba cái ly nằm lăn lóc trên bàn.

Tên trẻ tuổi cao gầy, cái tên đã lặng lẽ đi theo Faltière, thân mật nói:

– Để giết thời gian chúng tôi đã mạn phép uống rượu khai vị rồi. Tôi hy vọng là ông không giận chúng tôi?

Faltière uống một hơi ly nước của mình. Rồi quay trở lại gian phòng ngoài, anh tuyên bố với gã râu mép:

– Tôi đi ngủ đây. Ngày mai chúng ta sẽ trở lại câu chuyện lý thú này.

– Xin ông chờ chút! – Gã có râu mép nói nhanh. – Xin ông cho tôi thêm năm phút nữa.

– Thôi được, không hơn.

– Chúng ta qua phòng khách đi.

– Tùy ông.

Họ ngồi lại ngay chỗ đã ngồi. Gã đàn ông thứ ba vẫn chưa chịu mở miệng, đang trầm ngâm nghĩ ngợi với bàn tay nâng cằm. Hắn có đôi mắt màu tối, chiếc mũ to và cặp lông mày rậm. Bên má trái có một vết nhỏ màu nâu. Không biết nó là nốt ruồi hay là mụn cóc nhỉ? Nằm ngay khoảng giữa lỗ tai và gò má.

Faltière ghi nhận chi tiết này và một lần nữa anh lại cảm thấy như đang ở trong một không khí không thực. Một cách máy móc, anh nghĩ ngay đến những tiểu thuyết trinh thám lúc anh còn trẻ. Nhân cách của anh tách đôi chất xám với những hoạt động…

Gã có râu mép bèn nói một cách bình tĩnh với một giọng êm ái, với kiểu như có một niềm tin nội tâm, như thể gã đang cố tỏ ra chân thành hơn, thuyết phục hơn:

– Ông Falt, chỉ có một trong hai trường hợp thôi: hoặc ông là một người tầm thường, hoặc ông là một người tham vọng. Dĩ nhiên tôi dùng là tham vọng theo nghĩa thanh cao nhất của nó. Trong trường hợp thứ nhất, ông không trả lời đề nghị của tôi và cuối cùng là một điều tuyệt vời cho chúng tôi. Trong trường hợp sau, nếu ông có tham vọng về những ý nghĩ của mình, thì ông sẽ nắm lấy cơ hội này. Chúng tôi muốn làm cho ông trở thành một nhà báo chính trị vĩ đại. Ông có khả năng và phẩm chất cho điều đó, chúng tôi tin chắc như vậy.

– Chúng ta không nói chuyện về tôi nữa. – Faltière gay gắt cắt lời. – Tôi hiểu rất rõ về ý định của các ông đối với tôi. Nhưng bù lại, tôi vẫn không biết gì cả về động cơ hành động của các ông. Tôi hỏi các ông một lần chót: các ông là ai?

– Thì tôi đang sắp nói đây. Các bạn tôi và tôi, chúng tôi đại diện cho một tổ chức đa quốc gia, nếu ông thích gọi như thế hơn. Chỉ có một mục tiêu duy nhất: hòa bình cho thế giời. Tổ chức này và các thành viên của nó không thể, cũng như không muốn bị tiết lộ lai lịch của mình. Đây là một nội quy tuyệt đối, bất khả xâm phạm. Nhưng tôi bảo đảm ngay tức thì với ông rằng: chúng tôi giúp ông mà không cần phần đổi bù lại cho sự giúp đỡ này. Đối với cả hai bên, chỉ có một sự cam kết trên tinh thần. Nó không bao gồm bất kỳ một tài liệu viết tay hay bất kỳ một trường hợp ký tên nào.

– Điều này là không có thật. – Faltière nói. Anh chua chát nói thêm:

– Có thể là tôi còn khờ khạo, có thể thôi. Đám bạn của tôi thì lại khẳng định điều đó và một trong số họ vẫn còn lặp lại với tôi điều đó, ngay tối hôm nay. Nhưng sự ngây thơ của tôi không đến mức độ đó đau. Ông đừng có cố tự coi mình là ông già Noel. Ông không giống ông ta đâu, nói qua vậy thôi. Hai tu sĩ của ông cũng không giống nốt.

Lúc