
yêu quá nhiều thứ để rồi sớm ôm nỗi thất vọng thật dài. Suốt mấy năm qua điều duy nhất cô mong ước mỗi khi nhìn lên bầu trời không sao chỉ là một ngày nào đó anh trở lại…Giờ…anh đã trở lại bên cô rồi…– Tôi sắp thủng mặt rồi đấy.Hoàng quay sang nhìn thẳng vào mắt An, đáy mắt cô đang long lanh như chứa hàng vạn ngôi sao trong đó vẫn không rời mắt khỏi khuôn mặt anh. Điều gì khiến cô nhìn anh cảm xúc đến thế…– Trước đây chúng tôi cũng hay ngồi cùng nhau ngắm sao như thế này.– Cô và Hoàng…?– Ừm…nhưng đó là những hôm đầy sao chứ không phải là giờ…An chỉ tay ngước lên nhìn bầu trời.– Cũng lãng mạn đấy nhỉ?– Hừ…mỗi lần anh ấy chót uống rượu say bị tôi phát hiện ra tôi dỗi mới phải ra đấy ngồi cùng để dỗ thôi. Giận hờn để rồi yêu thương không phải tình yêu nào cũng là thế sao?Cô cười, nụ cười lại trở lên ngọt ngào ngay tắp lự, anh biết rằng cô đang nhớ về người ấy.– Hì…Anh ấy nói rằng tôi giống như ngôi sao Bắc Đẩu nên dù anh có chạy bao xa cũng không bao giờ lạc khỏi tôi. Thật buồn cười …tôi thích ngắm sao như vậy mà lại chẳng biết trên trời có những chòm sao gì? Đôi khi tôi nhận ra chòm Bắc đẩu vì nó rất sáng chỉ thế thôi…– Thế còn với cô, Hoàng giống như ngôi sao nào trên kia, vệ tinh nhân tạo chăng???– Anh ấy với tôi…. cũng giống như ngôi sao Bắc Đẩu.Anh hơi bất ngờ nhìn cô.– Tại sao?– Vì….dù tôi có cố hướng mắt đi bất cứ nơi đâu cũng không thể rời khỏi thứ ánh sáng ấy được. Dù …tôi có cố gắng quên…rồi cuối cùng vẫn phải hướng mắt về nơi ấy.Và rồi nước mắt cô lại tự động rơi xuống, lăn dài trên má, ánh mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt cũng đang chăm chú nhìn mình lúc này.– Tại sao lại khóc rồi?Hoàng đưa ngón tay vụng về khẽ gạt những giọt nước mắt đang lăn trên má cô sang bên cạnh.– Người ấy đã khiến em đau khổ hay sao…mà mỗi lần nhìn thấy tôi em lại khóc.– Không …chỉ là…em yêu anh quá nhiều mà thôi.Anh cười nhẹ tựa như làn gió đang vờn quanh mái tóc cô mát rượi, từ từ đặt lên môi cô một nụ hôn thật chậm, cô khép mắt lại đón lấy bờ môi anh đắm chìm trong đó, ngây ngất với những nhịp đập rộn lên không ngừng của trái tim. CHƯƠNG 58: ANH KHÔNG THỂ LÀ NGƯỜI ẤY CỦA EM. (10)Thật lâu anh mới rời môi cô ra, nhẹ nhàng nói.– Anh không thể là người ấy của em…Anh không biết cách dỗ mỗi khi em khóc như người ấy đã từng làm…Anh cũng không biết làm sao để bắt em quên hết tất cả những gì với người kia…Nhưng…khi ở bên anh… đừng khiến anh phải ghen tị với chính mình, được không em?Cô híp mắt gật nhẹ đầu khuôn mặt nhẹ đỏ lự.Anh lại cúi xuống mâm mê bờ môi cô như muốn cùng cô tan ra trong nụ hôn nồng nhiệt ấy cho đến khi những đám mấy kia vỡ tan và mặt trời ló rạng.——————–Hey baby, when we are together, doing things that we love.
Every time you’re near I feel like I’m in heaven, feeling high
I don’t want to let go, girl.
I just need you to know girl.
I don’t wanna run away, baby you’re the one I need tonight,
No promises.
Baby, now I need to hold you tight, I just wanna die in your arms
Here tonight……….. CHƯƠNG 59: GIẬN HỜN, YÊU THƯƠNGChương 59: Giận hờn, yêu thương.Ánh mắt anh nhìn hắn sao xa vời quá, giống như một vực sâu hun hún không thể trông thấy được đáy. Không biết từ bao giờ khi nhìn vào ánh mắt ấy hắn nhận ra rằng mình đã không còn hiểu được suy nghĩ của anh.Quyền lực…hư danh những thứ đó anh yêu chúng đến quên mất bản thân mình là ai rồi hay sao. Người đàn ông ngồi trước mặt hắn vẫn khoác lên mình một vẻ đạo mạo thư sinh, một phong thái thanh thơi của một người thành đạt, vậy mà chẳng ngờ được sâu trong thâm tâm con người anh ta lại hiểm độc như vậy.– Tôi nghe nói anh thuê người theo dõi Hoàng.– Đúng. Tôi biết em và câu trước đây từng học chung với nhau. Nhưng hiện tại cậu ta lại đang không nhớ bất cứ thứ gì trước đây kể cả An.Tuấn Anh khẽ nhểnh môi đưa điếu thuốc ra khỏi miệng từ An phía sau cùng được anh nhấn mạnh xuống như muốn hắn phải căng tai nghe cho thật rõ. Căn phòng bật điều hòa sặc mùi khói thuốc khiến Hùng nhăn màu vì khó thở, hắn ho nhẹ vài tiếng..– Thế cũng có nghĩa là anh biết chuyện của tất cả chúng tôi.– Tất nhiên, tôi biết hết… kể cả thằng người yêu mới của em bây giờ, trước đây là cũng bạn học của em. Bố nó mới bị giết còn mẹ nó đang bị tạm giữ. …Em có muốn nghe thêm điều gì nữa không?– Cảm ơn anh nhưng tôi biết đã đủ rồi…Vì những chuyện đó hôm nay tôi mới đến đây.– Ha ha ha..đương nhiên là có chuyện em mới đến tận đây để tìm tôi.Anh cười lớn xoay xoay cái ghế đang ngồi, rồi nụ cười chợt tắt ngay khi anh nhìn sâu vào mắt hắn khóe môi hơi nhếch lên một đường cong đầy khiêu khích.– Tôi không quan tâm việc anh trả thù ai hay anh muốn làm cái trò quái gì…Nhưng nếu anh làm hại bạn bè tôi… nhất định sẽ không tha cho anh đâu.– Đây là điều em muốn nói sao…ha ha ha…Đó chỉ là một kiểu để tìm hiểu rõ hơn về người sắp đầu tư cho mình thôi có gì đâu mà em phải quan trọng hóa vấn đề lên thế.Đối lại với thái độ mất bình tĩnh củ