Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323910

Bình chọn: 9.5.00/10/391 lượt.

ể thấy được cô ấy che giấu họ cái gì.

Anh mở miệng đúng lúc:

– Đồng Đồng, em đã không sao, vậy ngày mai chúng ta trở về Thành phố J đi!

– Không được. . . . . . – Cô kích động nói.

Quan Hi và Phi Ưng kinh ngạc nhìn cô.

Cô vội vàng giải thích:

– Em ở lại nơi này còn chưa thỏa nguyện, cho nên có thể ở lại nhiều hơn mấy ngày không?

Quan Hi vỗ bả vai của cô cười nói:

– Đương nhiên là có thể, tớ cũng rất đến ít đến Nhật Bản, cũng muốn xem một chút hoa anh đào ở đây. . . . . .

Lông mày Phi Ưng không tự chủ nhíu lại, rất muốn bảo Quan Hi im miệng, nhưng nghĩ đến bên cạnh còn có Đồng Đồng, chỉ có thể yên lặng đứng ở bên cạnh không nhiều lời.

Diệc Tâm Đồng len lén khinh bỉ bản thân ở trong lòng, sao có thể trợn mắt nói lời bịa đặt vậy chứ?

Quan Hi và Phi Ưng chia ra ở hai căn phòng bên cạnh phòng cô, may mắn phòng của bọn họ và phòng của Dean cùng với Tote không liền nhau, cho nên bọn họ cũng không biết Dean và Tote tồn tại.

Cô không hiểu tại sao sợ Phi Ưng và Quan Hi biết Dean tồn tại như vậy, là sợ mang nguy hiểm cho anh ta? Hay là cô lo ngại quá nhiều? Dean hoàn toàn không biết Phi Ưng, nhưng Phi Ưng biết Dean.

Mà giống như là anh ta biết tâm tư của cô, liên tục một ngày không hề lộ mặt ra ở trước mặt cô, cũng không biết là anh ta không muốn nhìn thấy bạn của cô, hay là anh ta rất bận, bận đến mức không rãnh thấy cô. Tâm có chút phiền.

Quan Hi nói lên muốn đi ngắm hoa anh đào, Diệc Tâm Đồng vốn nói không muốn đi, nhưng thấy mặt Quan Hi tha thiết cộng thêm ánh mắt mong đợi, cô thật sự không biết làm sao cự tuyệt bạn tốt, cuối cùng chỉ có thể cũng cô ấy đi ngắm hoa anh đào,còn Phi Ưng làm hộ vệ đi theo phía sau của các cô.

Nhưng hoa anh đào đều là tháng 4, 5 mới có thể thưởng thức, hiện tại đang là ngày hè chói changg, ở đâu ra hoa anh đào có thể ngắm! Ba người chỉ có thể thất vọng mà về.

Phi Ưng thấy vẻ mặt mất mác của các cô, không nhịn được đề nghị:

– Muốn đi uống trà không? Anh mời khách!

– Uống trà, tốt tốt! – Quan Hi hưng phấn nhảy lên, uống trà không tồi, quan trọng nhất là không cần tự bỏ tiền.

Phi Ưng liếc cô một cái, ý rất rõ ràng:

– Tôi hỏi là Đồng Đồng, không có phần cô!

Quan Hi không khách khí trợn mắt nhìn trở lại:

– Tôi chính là muốn uống thế nào? Không có tiền cũng đừng giả bộ rộng rãi.

Diệc Tâm Đồng nhìn vẻ mặt khác thường Quan Hi và Phi Ưng, cảm thấy không khí là lạ.

– Hai người muốn đi uống trà hay là suy nghĩ muốn uống thứ khác?

– Uống trà! – Hai người cơ hồ là trăm miệng một lời, cắn răng nghiến lợi đáp lại.

Diệc Tâm Đồng sững sờ, từ lúc nào hai người này có ăn ý như vậy?

Ba người chọn một quán trà đắt tiền nhất Tokyo, vị trí vừa đúng kề sát khu phong cảnh, đẩy cửa sổ ra có thể thấy thông đại thụ lá xanh rậm rạp bên ngoài và đóa hoa đỏ hồng không biết tên.

Diệc Tâm Đồng bỏ qua tâm tình lo lắng, nâng cằm lên nhìn phong cảnh phía ngoài, không tự chủ lộ ra ca ngợi.

– Đồng đồng uống trà! – Quan Hi kêu lên

Thời điểm cô thất thần, nhân viên phục vụ đã giúp họ pha xong trà ngon thượng đẳng.

Dời tầm mắt từ ngoài cửa sổ về, Diệc Tâm Đồng bưng ly trà lên tay, đặt ở bên môi hít hà, rất thơm!

Vừa uống vừa để trà nguội, tầm mắt của cô vừa tán gẫu vừa nhìn lên lầu, vừa lúc thấy vị trí trên lầu hai, thiết kế rỗng để cô thấy tinh tường vài bóng dáng quen thuộc. Đó không phải là Dean và các thuộc hạ của anh sao? Tại sao bọn họ lại ở chỗ này?

Tote tự nhiên cũng nhìn thấy cô, nhìn cô nâng ly trà lên.

Cô kinh ngạc nhìn tới anh ta, sau đó tầm mắt dời đến người đàn ông ngồi đưa lưng về phía cô, đối mặt với Coral.

Coral nhìn cô quăng tới cái thoáng nhìn nhẹ nhàng, đôi mắt mỉm cười, không hổ là người phụ nữ bên cạnh anh, dáng dấp lại quyến rũ như vậy.

Trong lòng cô giống như bị một tảng đá đè xuống, nặng nề muốn chết. Cô cho rằng anh đang bận công việc, lại không biết anh bận dẫn thuộc hạ của mình tới nơi này uống trà. Cô quên nước trà còn nóng sôi, cô liều mạng uống một hớp, bị phỏng nước mắt thiếu chút nữa như bão tố ra ngoài.

– Ôi! Đồng Đồng, cậu làm sao vậy? Trà còn chưa nguội, cậu uống gấp như vậy làm gì? – Quan Hi kinh hoảng hét lên tiếng.

Phi Ưng cũng sợ hết hồn, kéo cô cô từ vị trí dậy:

– Đến toilet rửa một chút đi!

Cô không phản bác lời của anh, nghe lời được anh nâng đỡ đi toilet. Cô để anh ở ngoài cửa chờ, thì vào toilet.

Cô dùng nước lạnh rửa miệng một chút, trong lòng hết sức bi thương thở dài nói: “Khóc không thể giải quyết vấn đề! Mày làm gì phải vì một người đàn ông xa lạ mà khóc, nguyên nhân mày ở lại bên người anh ta rất đơn giản, mày muốn tìm được manh mối ở về Mạc thiếu gia trên người anh ta, mày sẽ không vì bên cạnh anh ta có phụ nữ mà khổ sở, mày phải ổn định!

Điều chỉnh tốt dòng suy nghĩ của mình, nhìn mình trong gương nhếch nhác, Diệc Tâm Đồng cười khổ sở một tiếng, ngay cả đôi môi cũng sưng lên, thật đúng là xấu xí.

Đi ra toilet, Phi Ưng lo lắng tiến lên hỏi:

– Có khỏe không? Môi giống như bị sưng đỏ, muốn đi gặp bác sĩ không? Uống trà có thể hôm khác quay lại!

– Không cần, còn chưa có nghiêm trọng như vậy, không cần bởi vì em phá hư hứng thú của uốn


Insane