Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323921

Bình chọn: 8.00/10/392 lượt.

g trà mọi người, đi thôi! Quan Hi vẫn chờ chúng ta đấy! – Cô giương môi cười nói, sải bước từ trước mặt anh đi qua.

Phi Ưng mau chóng đuổi theo.

Cho đến khi họ ngồi vào vị trí cũ, mấy người một bàn trên lầu bắt đầu tán gẫu .

– Dean, cậu chắc chắn không đi xuống xem cô ấy, hình như cô ấy bị trà làm phỏng! – Tote đặt ly trà xuống, nhìn Dean nhắc nhở.

– Đúng đó! Đi xem một chút đi! Chẳng qua hiện tại ngồi bên cạnh cô ấy một là một chàng trai đẹp lịch sự, nếu như lúc này Dean đi xuống, nên lấy thân phận nào để quan tâm người ta đây? – Coral không nhịn được kể khổ nói.

Hôm qua cô mới từ Hy Lạp chạy tới, lo lắng an nguy của bọn họ, cô đi suốt đêm qua đây, thuận tiện mang tới một số anh em, bảo đảm Dean an toàn.

Con mắt sâu lắng của Dean tối sầm lại, ly trà trong tay bị anh dùng sức ném trên bàn, mặt không chút thay đổi hoặc có thể nói là âm u làm người ta sợ hãi. Gương mặt tuấn tú đang căng cứng, mà ly trà bị anh ném trên bàn đổ nước trà đầy bàn.

Khóe miệng Tote giật giật, vội vàng gọi người tới thu dọn cái bàn.

– Ha ha. . . . . . – Coral cũng chỉ có thể phát ra tiếng cười mỉa mai, xem ra thủ lĩnh bọn họ tức giận, hậu quả vẫn còn rất nghiêm trọng.

– Đồng Đồng, môi của cậu. . . . . . trời ạ! Làm sao lại bị thương nghiêm trọng như thế! – Quan Hi nâng cằm của cô lên, híp mắt, khiếp sợ hét ra tiếng chói tai – Hẳn không hủy dung chứ! Đi một chút, đi bệnh viện xem một chút, đừng để lại cái hậu di chứng gì!

Diệc Tâm Đồng đẩy tay bạn tốt ra cười nói:

– Hi, không có nghiêm trọng như cậu nói chứ, trở về bôi chút thuốc là được.

– Nhưng. . . . . .

– Không có nhưng gì cả, uống trà! Chớ lãng phí tiền của Phi Ưng.

Phi Ưng cười lạnh nói:

– Chút tiền trà này, anh vẫn có.

CHƯƠNG 131: ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ LẤY LÒNG

Quan Hi gõ ly trà, nhàm chán hừ lạnh nói:

– Phi Ưng, sẽ không chỉ mời chúng tôi uống trà chứ?

– Lời này của cô có ý tứ gì?

– Mời chúng tôi ăn bánh xèo Osaka đi? Đến Nhật Bản chung quy cũng không thể bỏ qua một số thức ăn ngon chứ? Mới vừa rồi lúc tới đây, tôi đã nhớ kỹ các quán ăn ngon ven đường, ở bên cạnh quán trà có tiệm thức ăn Nhật. – Quan Hi chống cằm, diễn .đàn lê. quý .đôn trong nháy mắt tinh thần tỉnh táo.

– Chưa từng thấy qua cái người nào tham ăn vậy đấy! – Anh liếc xéo nhìn xéo, trong mắt tràn đầy khinh bỉ.

– Đồng Đồng cũng sẽ ăn mà! Đồng đồng có muốn ăn bánh xèo Osaka không? – Cô biết chỉ cần Đồng Đồng đồng ý một cái, người đàn ông này sẽ thỏa hiệp, diễn, đàn lê quý, ,đôn cho nên cô lập tức chuyển dời mục tiêu đến trên người Đồng Đồng.

Diệc Tâm Đồng há có thể không hiểu tâm tư của cô, do dự gật đầu:

– Ừm. . . . . . muốn ăn, có điều mới vừa uống trà xong, ăn được sao?

– Yên tâm, nước trà thôi mà, đến thêm hai mươi mấy cái bánh bao tớ cũng ăn được! – Cô nói khoác không biết ngượng vỗ ngực bảo đảm, mắt Diệc Tâm Đồng trợn trắng, chớ gắng gượng!

Bánh xèo Osaka Nhật là bánh rán rau dưa, bởi vì hình dáng bề ngoài của nó có chút giống pizza, cho nên được gọi là pizza Nhật Bản. Nó là một loại thức ăn bình dân ngon, giá tiền rẻ, bánh rán tầng ngoài xốp giòn, lớp giữa xốp trơn miệng, sắc màu và vẻ ngoài thật hấp dẫn người.

Họ chọn một nhà hàng nhìn qua tương đối sạch sẽ dự đoán, gọi hơn mười phần bánh xèo Osaka.

Quan Hi hả hê hai chân bắt chéo uống nước, còn Diệc Tâm Đồng vì mới vừa uống trà, có chơi no bụng, cúi đầu vuốt vuốt cái ly, chờ bánh xèo Osaka bưng lên bàn.

Mấy nhân viên phục vụ trong nhà hàng bưng các phần bánh xèo Osaka họ gọi lên bàn ăn. Bàn ăn nho nhỏ bởi vì diện tích không đủ, chỉ có thể bày mấy phần, mấy phần khác tạm thời chưa được đưa lên.

Quan Hi xắn tay áo lên, một bộ dạng muốn làm một trận lớn, liếm khóe miệng cười nói:

– Wow! Không ngờ một phần lớn như vậy, vậy tôi đã không gọi nhiều thế!

– Không phải cô đói đến có thể nuốt vào một đầu con voi sao? Cần gì giả bộ nhã nhặn, có bản lãnh thì ăn hết mấy phần hôm nay đi! – Phi Ưng không khách khí nhìn cô chằm chằm.

– Cái tên đàn ông sao lại thích tính toán chi li vậy, thật may Đồng Đồng nhà chúng tôi không đi theo anh, hẹp hòi như vậy, về sau nếu vừa sinh con ra, có phải ngay cả tả cũng không nỡ mua không hả? – Cô nhanh mồm nhanh miệng bật thốt lên.

Mặt của Phi Ưng nhuộm thành đỏ, nắm chặt quả đấm, mím môi mỏng.

Diệc Tâm Đồng trực tiếp sử dụng thức ăn chặn miệng của cô lại, nhìn cô chằm chằm:

– Hi, cậu ăn cho tớ! Nói thêm một câu nữa thử coi!

Quan Hi cười hì hì nuốt thức ăn trong miệng xuống, xoa xoa hai tay lấy lòng nói:

– Đồng Đồng, tớ nói sự thật mà! Đột nhiên tớ cảm thấy vừa so sánh anh ta với Mạc thiếu gia, kém một đoạn thật dài. Mạc thiếu gia sẽ không quan tâm chút tiền này! Hẹp hòi!

Mặt của Phi Ưng từ đỏ chuyển sang trắng, lúc sau từ trắng chuyển sang tím, cuối cùng đến sắc mặt tái xanh.

Diệc Tâm Đồng thiếu chút nữa bịt miệng cô:

– Bà cô của tôi ăn đi, được không?

– Tớ ăn, không nói! – Quan Hi le lưỡi một cái, vội vàng cầm bánh xèo Osaka đút vào trong miệng.

Diệc Tâm Đồng len lén nhìn Phi Ưng một cái, thấy sắc mặt anh căng thẳng, tay nắm thành quả đấm, lắc đầu một cái, hi nha đầu này quá không sẽ nói rồi


XtGem Forum catalog