Thiên Đăng – Cổ Long

Thiên Đăng – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327623

Bình chọn: 9.00/10/762 lượt.

ư thế .

– Vậy mà có một người …

– Thật sao ? Ai vậy ?

– Chính là vị tu mi tri kỷ của ta, Lý Tồn Hiếu !

Triệu Ngọc Thư ngơ ngác thốt lên :

– Lại là hắn ư ? Vì sao hắn có được thứ âm dương huyết hiếm như vậy ?

– Chàng có thân thế thật đáng thương . Lúc nhỏ vì gặp nguy biến nên chàng được

thân mẫu nuôi sống bằng chính máu của mình .

– Chẳng lẽ đó là thực ?

– Ta chỉ nói thế , còn tin không tuỳ ngươi . Nhưng nhất định sẽ có ngày ngươi hiểu

ra sự thật .

Triệu Ngọc Thư trầm ngâm một lúc rồi thở hắt ra nói :

– Tôi xưa nay không dễ tin người . Chờ sau khi gặp Tư Đồ cô nương xong nếu cô ta

cũng nói thế , tôi sẽ tiêu trừ địch ý đối với vị tu mi tri kỷ của nhị cô nương .

– Chỉ có thế thôi sao ?

– Đối với Triệu Ngọc Thư thì như vậy là quá nhiều .

– Ngươi nên biết rằng ta chẳng để tâm ngươi giữ địch ý với Lý Tồn Hiếu hay giải

trừ . Bởi vì ngươi chẳng phải là đối thủ của chàng .

Triệu Ngọc Thư cười thâm độc :

– Nhị cô nương nên biết rằng đã có lần vị tu mi tri kỷ của cô nương từng bị Triệu

Ngọc Thư này bắt giam .

– Ta có nghe nói , hơn nữa cũng thừa hiểu rằng ngươi là kẻ nham hiểm xảo trá …

– Nhị cô nương , binh bất yếm trá …

Ôn Phi Khanh xua tay nói :

– Thôi , khỏi cần bàn đến việc này nữa . Ngươi đối xử với vị tu mi tri kỷ của ta thế

nào ta cũng chẳng cần để ý . Nhưng ta lại quan tâm đến việc ngươi sẽ xử sự như thế

nào với Tư Đồ cô nương . Hôn nhân là trọng sự của cả đời người . Nếu trao thân cho

người không xứng đáng thì sẽ là mối ân hận suốt đời . Tư Đồ Lan là nhi nữ , lại từng gọi

ta một tiếng là thư thư , chỉ cần hai việc đó khiến ta không thể để cô ta phạm sai lầm

để ôm hận chung thân . Ngươi hãy nói với ta một lời xem đối với Tư Đồ Lan có thật

không ?

– Nhị cô nương , nếu tôi không thật lòng thì còn mang giải dược đến đây làm gì ?

Ôn Phi Khanh phản bác :

– Việc đó không đủ chứng tỏ ngươi đã thực tâm . Để biểu thị thực tâm là cần đảm

bảo lòng mình suốt đời không thay lòng chuyển ý …

Triệu Ngọc Thư hỏi :

– Nhị cô nương muốn nghe tôi nói thật một câu không ?

– Nói đi . Ta chính đang cần như vậy .

– Việc hứa trước mình sẽ không thay lòng chuyển ý là chuyện không dễ dàng .

Tôi có thể bảo đảm trước mắt sẽ như vậy , còn tương lai vĩnh viễn có giữ được không

thì tôi chưa muốn hứa .

Ôn Phi Khanh mở to mắt hỏi :

– Vậy là thế nào ?

– Tôi nói thật lòng mình chứ không muốn lừa dối ai cả . Người nào dám bảo đảm

mình suốt đời sẽ như thế thì tôi cho rằng người đó là dối trá . Bởi vì đã là người thì

không ai có thể dự liệu được chuyện gì sẽ xảy đến .

Ôn Phi Khanh nhìn thẳng vào mặt đối phương với ánh mắt sắc như dao chém hồi

lâu không chớp .

Triệu Ngọc Thư can đảm nhìn lại vị nữ sát tinh nổi danh giang hồ với thái độ khá

bình tĩnh .

Một lúc , Ôn Phi Khanh thu hồi ánh mắt nói :

– Có lẽ ngươi còn có chút gì khác thường …

– Cô nương quá khen ! Tôi chỉ thực tâm và bảo đảm được những gì mà mình tin

chắc .

– Vậy ta có thể cho ngươi biết điều này . Tư Đồ Lan có nói riêng với ta rằng rất có

thể ngày nào đó chọn ngươi làm hôn phu . Thế nhưng Quỳnh Dao Cung chủ lại muốn

phó thác nhi nữ mình cho vị tu mi tri kỷ của ta , nghĩa là nhất quyết cự tuyệt ngươi . Ta

thật không hiểu nổi Tư Đồ Lan , vì trong võ lâm , danh tiếng của ngươi hoàn toàn không

tốt đẹp gì …

– Triệu Ngọc Thư hành sự xấu tốt tùy tâm , chỉ cần cầu sao lợi mình là được , chả

cần câu nệ đến danh tiếng thà làm chân tiểu nhân chứ không thích làm ngụy quân tử .

Ôn Phi Khanh trầm ngâm nói :

– Có lẽ đó là điều duy nhất mà ngươi làm cho Tư Đồ Lan có hảo cảm . Nay ta

không có gì cần nói thêm , chỉ chúc hai người có được hạnh phúc . Tính ta xưa nay vẫn

thế , mong sao cho những đôi tình nhân luôn được toại nguyện .

Rồi xuất chỉ giải huyệt cho hắn .

– Ngươi đi đi !

Triệu Ngọc Thư đứng lên định đi nhưng nghĩ sao lại ngập ngừng nhìn Ôn Phi

Khanh hỏi :

– Nhị cô nương có thể vì Triệu Ngọc Thư mà giúp một tay không ?

– Việc gì ?

– Xin nhị cô nương giúp đỡ để tôi được gặp Tư Đồ cô nương một lát .

Ôn Phi Khanh ngạc nhiên hỏi :

– Quỳnh Dao Cung chỉ cách đây vài dặm , sao ngươi không tự đến tìm cô ta ?

Triệu Ngọc Thư gượng cười đáp :

– Nhị cô nương cũng biết rằng cung chủ không muốn gặp tôi .

– Vậy là ngươi sợ Quỳnh Dao Cung chủ ?

– Chưa hẳn thế . Tôi chỉ sợ phiền đến Tư Đồ cô nương .

Ôn Phi Khanh lắc đầu :

– Tuy muốn , nhưng chuyện này không thể giúp ngươi được .

Triệu Ngọc Thư nài nỉ :

– Cô nương …

– Ngươi chưa biết rằng ta cùng vị tu mi tri kỷ của mình trốn khỏi Quỳnh Dao Cung

hay sao ?

Triệu Ngọc Thư ngạc nhiên hỏi :

– Hai vị đã giúp đỡ Quỳnh Dao Cung cứu mạng Tư Đồ cô nương , tại sao cần phải

trốn đi ?

Ôn Phi Khanh giải thích :

– Quỳnh Dao Cung chủ có ý để ta làm bà mối tác hợp vị Lý Tồn Hiếu với Tư Đồ

Lan nhưng cô ta đã biểu bạch lòng mình . Vì không biết phải giải quyết thế nào nên

chúng ta phải trốn đi .

Triệu Ngọc Thư thất vọng nói :

– Thì ra là thế … Nếu vậy nhị cô nương quả thật không tiện quay lại Quỳnh Dao

Cung nữa …

Rồi chắp tay tiếp :

– Triệu Ngọc Thư không tiện phiền đến cô nương nữa . Xin


Pair of Vintage Old School Fru