Thiên Đường Và Hạnh Phúc

Thiên Đường Và Hạnh Phúc

Tác giả: Kobayashi Ayako

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3224431

Bình chọn: 7.5.00/10/2443 lượt.

loạn lạc, tôi biết, dù là con gái nhưng tôi cũng đồng ý rằng, Lamia dưới sự cai trị của ba tôi rất bất ổn, không lúc nào có được sự hòa bình, yên ổn. Tất nhiên, một đứa trẻ, tôi không quan tâm và cũng không để ý đến điều đó…”Chiharu dừng lại để kí ức được sắp xếp thành một hệ thống có trật tự hơn. Sakura im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đưa cốc trà lên miệng, nhưng cũng chỉ để khói tỏa lên khuôn mặt trầm ngâm. Tiếng Chiharu âm vang trong căn phòng:“Chieka là em gái song sinh của tôi. Chúng tôi giống nhau đến mức ba mẹ cũng không phân biệt được. Không những giống nhau về hình thức, mà còn giống nhau về sở thích, tâm hồn. Tôi thích gì, Chieka cũng thích cái đó. Tất cả ý thích, suy nghĩ của chúng tôi đều giống nhau. Giống nhau đến kì lạ….” [THIÊN ĐƯỜNG VÀ HẠNH PHÚC'> CHƯƠNG 51 – 55 (3)———————————-“Chị Chiharu nè, chúng ta giống nhau đến vậy, nếu sau này hai người cùng thích một người thì phải làm sao?”“Nếu vậy, để xem người đó có phân biệt được chúng ta không. Nếu phân biệt được, thì sẽ chỉ thích một người thôi. Và người không được thích, là chị, hay là em, đều sẽ tự rút lui, được không, Chieka?”———————————–Chiharu thở dài:“Mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp, cho đến ngày ấy, năm chúng tôi 12 tuổi…. Một vị tướng quân từ trận mạc trở về, dù mới 12 tuổi, nhưng vô cùng tài ba. Nhận ra sự xuống cấp của quốc vương – ba tôi, nhìn thấy sự đau khổ của dân chúng, tướng quân đó vô cùng tức giận. Cậu ấy đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch, lật đổ ba tôi một cách dễ dàng, trong khi ông, cũng như triều đình của ông đã trở nên thối nát đến đồi bại. Chúng tôi hiểu, lật đổ ba tôi là việc làm được dân chúng Lamia mong đợi, nhưng dù sao, ông cũng là ba tôi. Chị em tôi hận vị tướng quân nhỏ đó, Yamazaki Takashi. Ban đầu, chúng tôi nghĩ cậu ấy sẽ giết chúng tôi, nhưng không…. Yamazaki để chúng tôi sống, vẫn với thân phận công chúa trong cung điện. Chúng tôi hận Yamazaki, hận mà lòng đầy mâu thuẫn. Công chúa luôn phải đặt nhân dân lên đầu. Yamazaki là người đã giúp nhân dân thoát khỏi khổ ải, đáng lẽ phải biết ơn…. nhưng…. đó là người giết ba tôi mà…. Đây cũng là thời gian Syaoran sang Lamia…”Sakura chống hai tay lên mặt bàn, chăm chú lắng nghe. Trong đầu óc cô, dường như đã hình dung ra một phần của câu chuyện…“Năm tháng trôi qua, chỉ 1 năm sau, hai chị em tôi đều nhận ra tình cảm của mình đối với Yamazaki, không phải hận thù, mà là ‘yêu thương’.” – Chiharu nói tiếp – “Hai người đều im lặng, chờ đợi từ phía Yamazaki và từ phía người kia, chờ đợi dù vô cùng buồn. Từ chỗ thân thiết, tôi và Chieka dường như đề phòng lẫn nhau, tạo thành một hố sâu ngăn cách giữa hai chị em. Yamazaki vẫn bình thường, không biết chuyện gì đã xảy ra giữa cả hai người….. Đến khi, tôi tình cờ nghe thấy…..”——————————-Khu vườn Lamia ngập tràn lá xanh và những loài hoa. Cây cối được trồng và chăm sóc cẩn thận bởi những người làm vườn đầy trách nhiệm. Những tán cây đủ để che dấu một bóng người thơ thẩn bước trên lối mòn của khu vườn…Chiharu khẽ khàng bước tới trước khi nghe tiếng người nói chuyện. Tiếng nói ngập ngừng ấy làm bản tình tò mò của cô bé tăng lên. Cô bé rón rén lại gần, nhẹ nhàng núp mình vào những khóm hoa. Lá xanh xòa xuống, ôm ấp, che chắn cho Chiharu. Cô bé cố gắng giữ cho mình im lặng khi nhận ra Chieka và Yamazaki. [THIÊN ĐƯỜNG VÀ HẠNH PHÚC'> CHƯƠNG 51 – 55 (4)“Em….” – Chieka ấp úng – “…Yamazaki, nghe nè…. em…..” – Yamazaki mỉm cười chờ đợi. Chieka hít một hơi thật sâu, nói nhanh – “…Em thích anh!”Những từ đó tưởng chừng thật đơn giản mà lại vô cùng khó khăn. Gương mặt nhỏ nhắn của Chieka đỏ bừng lên, hai bím tóc khẽ rung rung khi cô bé cúi đầu nhìn xuống dưới. Trong khóm hoa gần đó, cả hai người đều không biết, một trái tim đang đập mạnh, tưởng chừng có thể vỡ ra.“Cám ơn em!” – Yamazaki nở nụ cười dịu dàng – “Anh cũng rất thích em đấy, Chieka….”Dường như trời đất đang sụp đổ, ít nhất là đối với một ai đó. Từ khóm hoa, Chiharu chạy vụt đi, không để ý đến hai ánh mắt kinh hoàng nhìn lại phía cô. Cả Chieka và Chiharu đều biết tình cảm của người kia đối với Yamazaki, bởi vì ý nghĩ của họ luôn giống hệt nhau. Chieka biết, và vì thế, cô bé quyết định nói ra tình cảm của mình. Nhưng có thể do vô tình, cô bé không nghĩ rằng, người bị từ chối sẽ đau đớn thế nào….”——————————-“Tôi đã lao mình vào phòng, đóng cửa suốt cả tuần ấy” – Chiharu nói sau một lúc nghỉ lấy hơi – “Yamazaki phân biệt được chị em tôi, và cậu ấy cũng đã nói ‘thích’ với Chieka. Tôi đau đớn vô cùng. Tôi khóc rất nhiều, khóc đến ướt đẫm chiếc gối và chiếc chăn mà tôi vốn rất thích. Tôi tự an ủi mình, tôi sẽ chỉ khóc lúc này thôi, khóc để từ bỏ như lời hứa với Chieka…. Nhưng… dù nói thế nào, nước mắt cũng không chịu ngừng lại. Tôi khóc cho đến khi không thể khóc được nữa. Các cung nữ lo lắng, dỗ dành, cũng không làm tôi ngưng khóc. Tôi không ăn, không ngủ, đến ngày thứ 6 thì hoàn toàn kiệt sức. Gượng dậy, nhưng vẫn không thể điểu khiển được cảm xúc của mình. Nghĩ lại, khi đó chỉ mới 13 tuổi, vẫn là một đứa bé, nhưng tình cảm của tôi là thật lòng. Trái tim tôi cũng đau đớn, như tất cả những mối tình


Pair of Vintage Old School Fru