Thiên Đường Và Hạnh Phúc

Thiên Đường Và Hạnh Phúc

Tác giả: Kobayashi Ayako

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3222951

Bình chọn: 8.00/10/2295 lượt.

u mặt bảo vệ ba, đó là “Tứ đại hộ pháp”.Sakura á lên ngạc nhiên. Cô bé quay lên nhìn “Tứ đại hộ pháp”. 4 người nhìn quốc vương bằng ánh mắt biết ơn, gật đầu với Sakura. Chưa bao giờ cô bé nghĩ đến tình cảnh mà ba mình nhặt được “Tứ đại hộ pháp”, chưa bao giờ cô bé nghĩ đến hoàn cảnh của 4 người bạn lớn tuổi này. Hôm nay, khi được biết rõ hơn về quá khứ, Sakura chợt thấy lòng mình đau thắt lại.– Đấy là hoàn cảnh ba tìm thấy “Tứ đại hộ pháp” – quốc vương nói tiếp – trận chiến còn tiếp diễn suốt 15 năm sau khi ba vào hang và tìm được “Tứ đại hộ pháp”. Trong trận chiến cuối cùng với Tatan, ba đã chiếm được vùng Tomoeda này. Ba đi thăm dò vùng đất mới, chợt nảy ra ý định vào hang đá cũ xem xét. Ba rất thận trọng với mùi. Nhưng, kì lạ thay, trong hang không hề còn bất cứ mùi hôi tanh nào nữa. Hang hoàn toàn sạch sẽ, chỉ còn lại những vết máu khô. Ba ngồi xuống một tảng đá trong hang, hồi tưởng lại sự sợ hãi, kinh hoàng của mình khi xưa rồi mỉm cười. Ba cứ ngồi như vậy, hồi tưởng quá khứ mà không hề hay biết, trong hang đã bị một kẻ nào đó rải một thứ thuốc kích thích mạnh. Ba thấy trong người bí bức, khó chịu rồi chuyển sang trạng thái nóng nảy, và hiếu chiến. Đến bây giờ, thật sự ba không rõ kẻ nào đã nói chuyện với ba trong khi ba đang ở tâm trạng ấy, chỉ biết là, kẻ đó đã bảo với ba: “Công sức đánh chiếm đất đai, mọi thứ đều thuộc về ngài. Nhưng ngài định xử lí thế nào với hai gia tộc Sasaki và Li đây? Ngài định chia ba phần đất đã chiếm được sao? Đừng ngốc như thế. Thế thì ngài sẽ thiệt thòi đấy. Hãy giết hết chúng đi, và ngài sẽ là người chiến thắng”. Trong cơn mê quay cuồng, ba chẳng biết mình đã làm gì nữa, chỉ nhớ là ba đã đe dọa sẽ giết hết hai gia tộc Li và Sasaki để chiếm ngôi vua, yêu cầu hai gia tộc đó rút lui. Và rồi, ba đã nhúng tay vào tội ác, nhúng tay vào máu, quá sâu để không bao giờ rút tay lên được nữa. Ba đã làm một việc đê hèn, việc đó cả đời này ba cũng không rửa hết tội lỗi. Ba đã chém mẹ con khi mẹ con khuyên can ba. Tệ hơn nữa, Để chiến thắng, ba đã bắt mẹ con phu nhân Li và phu nhân Sasaki làm con tin, dùng điều kiện trao đổi đối với hai nhà Li và Sasaki. Ba đã giết tất cả những người của hai dòng họ ấy. Đến khi Hiroshi và Hidesawa đồng nhường lại ngôi vị cai trị cho ba thì cũng là lúc ba dần tỉnh khỏi cơn mê muội. Lúc ấy, ba hối hận vô cùng, ba quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của hai người bạn. Họ chỉ ậm ừ, đồng ý qua loa. Sau đó, dù họ vẫn đối xử qua lại với ba bình thường, nhưng ba biết, nỗi hận trong lòng họ vẫn chưa nguôi ngoai. Dù mẹ con đã tha thứ cho ba, bởi vì mẹ con là một người phụ nữ nhân hậu, nhưng lương tâm ba thì không bao giờ tha thứ cho ba. Ba đã sống trong mặc cảm tội lỗi suốt bao năm qua. Ba biết, mình hối hận thì đã quá muộn, người đã chết không thể sống lại. Bao nhiêu người dòng họ Li và Sasaki dã đổ máu, xác chết của họ chồng chất trên nền của chính cái hang đã biến ba thành mu muội. Tại nơi này đây, máu đã đổ, nước mắt đã rơi. Ba đã từng quỳ ở nền đất này, hét lên đau đớn. Ba muốn làm tất cả những gì có thể để chuộc lỗi. Nhưng… Tình cảm đã mất không thể lấy lại được. Ba biết, hai gia tộc đó luôn lăm le muốn tấn công ba. [THIÊN ĐƯỜNG VÀ HẠNH PHÚC'> CHƯƠNG 23: QUÁ KHỨ CỦA SAKURA (13)– Vậy sao ba không nhường lại cho họ? – Sakura ngắt lời – ba, ba đã hối hận mà, tại sao ba không trả lại ngôi vua này cho họ, sống thanh thản. Như vậy có hơn không?Quốc vương mỉm cười yếu ớt, lắc đầu nhìn con gái. Giọng ngài chợt khản đi và tiếng nói đã ngắt quãng:– Đó là điều mà ba đã định làm bao nam nay. Để đền bù lỗi lầm của mình, ba đã dốc hết tâm sức để làm vị vua tốt cho dân chúng, làm một người chồng tốt và một người cha tốt. Ba cho xây dựng hai điện đông và tây để cho hai gia tộc kia làm chủ. Nhưng chừng đó chẳng là gì so với những gì ba đã gây ra cho họ, và cũng có nghĩa là tòa án lương tâm của ba chưa thể ngừng xét xử. Cách đây một tháng, ba quyết định đến điện đông và tây, gặp hai người bạn cũ, đích thân mời họ đến điện chính, lấy cớ làm lễ trường thành cho con để sau đó trả lại ngôi vị này cho họ, để họ làm vua trị vì xứ sở Clow. Thật bất hạnh thay, cha đã mong là mình không hề đến đây, cha mong là mình nghe nhầm. Hôm đó, ba đến điện Đông trước. Và ở đó, ba vui mừng nhìn thấy hai người bạn của mình, Hiroshi và Hidesawa đang ngồi uống rượu. Ba không ra mặt ngay mà đứng nấp sau cột, cốt ý mang lại cho họ bất ngờ:…………………………..– Này Hiroshi, ngươi thật sự đã bỏ qua vị trí quốc vương rồi à? – ông Sasaki hỏi.Li Hiroshi trầm ngâm uống cốc rượu:– Bỏ đi. Ta đã thật sự chán cái việc làm quốc vương rồi. Ngươi còn định tranh giành với Fujitaka sao? Lâu nay hắn vẫn đối xử bình thường với cả hai chúng ta, còn có vẻ tốt hơn hồi trước, cho chúng ta quản lý tây điện và Đông điện như quốc vương vậy thôi. Tiền của, cuộc sống… tất cả đều có rồi, cần gì phải đòi ngôi quốc vương làm gì nữa.Sasaki Hidesawa thở dài:– Ngươi nói đúng. Chúng ta bây giờ đã có cả rồi. Làm vua chỉ thêm mệt thôi, đâu có thời gian để uống rượu, ngắm cảnh như chúng ta bây giờ. Với lại Fujitaka cũng là bạn vong niên của chúng ta


Duck hunt