
úng trông khôi ngô, kháu khỉnh lắm . Khoảng hai tuổi . Một đứa đang ngủ, đứa kia còn thức, đang dùng tay sờ lên những giọt nước mắt trên mặt người đàn bà bất hạnh.
– Tôi đã nói rồi, đây không phải bệnh viện thí . Chỉ cần bà đóng đủ tiền, tôi sẽ lập tức phẫu thuật, cứu chúng ngay.
– Thưa bác sĩ, tôi cũng biết bệnh viện của bác sĩ không phải là bệnh viện thí . Nhưng xin bác sĩ thông cảm, nghĩ lại giùm . Bán hết gia tài, vay mượn khắp bà con họ hàng, góp mãi góp mãi cũng chỉ có ngần này . Mong…
– Xin lỗi . – Nhưng Ân Tuấn vẫn lạnh lùng – Lòng của tôi không rộng như mong đợi . Nên nếu không tìm đủ tiền viện phí, xin bà đừng đến phiền tôi nữa . Hãy đưa ch áu bé đến một bệnh viện nào khác . Chào.
Nói xong, không cho bà ta kịp có lời năn nỉ, Ân Tuấn đứng ngay dậy, bước nhanh ra cửa, xẹt ngang qua người Tâm Như một cái . Chồng drap trên tay cô rơi xuống đất . Tâm Như đứng lặng người trong nỗi bất ngờ . Thật không thể nào tin được dù rõ ràng chính tai nghe, mắt thấy . Ân Tuấn ! Thần tượng vĩ đại nhất đời cô lại là người nhẫn tâm, lạnh lùng như thế, thấy chết không cứu . Ôi! Ông có còn là bác sĩ nữa không ?
Người đàn bà tội nghiệp đang ôm con thất thểu bước ra . Nước mắt tràn đầy hốc mắt, vẻ mặt tối sầm tuyệt vọng . Tâm Như không đành lòng bỏ mặc bà . Quên mất đống drap dơ bỏ đầy trước phòng giám đốc, cô chạy theo bà:
– Này, dì ơi! Dừng lại cho cháu hỏi.
– Sao ? – Người đàn bà quay phắt lại ngay, mắt sáng bừng tia hy vọng – Bác sĩ Ân Tuấn đã nghĩ lại rồi ư ? Có phải ông ta bảo cô theo gọi tội quay lại.
Đạ , không . – Tâm Như nhẹ lắc đầu nghe ruột gan đau thắt khi thấy mắt bà lại tồi sằm đi . – Cháu vì tình cờ nghe được câu chuyện của dì và bác sĩ . Dì ơi – Xin cho cháu biết bé bị sao hả dì ?
Đdây, cô xem . – Sụt sùi , bà dở tấm khăn đắp ngan người hai đứa bé.
-Ôi !
Vừa nhìn thân thể chúng dính vào nhau một cách dị thường . Tâm Như không nén nỗi tiếng kêu thảng thốt . Té ngồi luôn xuống ghế, cô nghe như nuốt từng lời câu chuyện thương tâm của đôi vợ chồng già hiếm muộn.
Sau gần hai mươi năm chung sống, cầu tự khắp các chùa chiền , non núi, tốn không biết bao nhiêu tiền thang thuốc cho khắp các danh y , đôi vợ chồng già mon men tuổi năm mươi cuối cùng cũng được toại lòng . Người vợ mang thai trong nỗi vui mừng tột bực của ông chồng . Họ nôn nao, náo nức đợi chờ ngày được nhìn thấy mặt con.
Nào ngờ, kết quả siêu âm thật chẳng khác nào tiếng sét giáng vào đầu họ Biết thai dị thường , các bác sĩ đều khuyên họ phá bỏ đi khi nó hãy còn rất nhỏ.
-Giết con ư ?
Người vợ kiên quyết lắc đầu trong ánh mắt đồng tình của nh chông . Bao năm tôi chờ đợi , cầu mong . Nay kết quả vừa thành tựu, họ đành lòng nào . Không . Dù con dị tật khác thường, họ nhất định phải sanh nó ra bằng được, và sẽ thương yêu nó.
Cuối cùng, ngày sanh nở cũng đã đến . Người vợ bước lên bàn mổ . Hai đứa bé được sanh ra , nhưng kết quả của cuO6.c sanh nở bất thường đã khiến bà từ nay sẽ không thể nào sinh được nữa . Hai đứa bé song sinh dính liền nhau này sẽ là những đứa con duy nhất của hai người.
Hai bé trai, ai lần đầu nhìn thấy chúng cũng giật mình kinh sợ nhưng họ thì không . Chẳng chút buồn phiền , thất vọng, đôi vợ chồng đồng vui mừng như bắt được vàng.
Ngoài việc chung lồng ngực và có một quả tim ra, hai đứa bé hoàn toàn đôc lập . Chúgn lại rất kháu khỉnh, đẹp trai, tư duy trì não phát triển rất bình thường . Thôi nôi xong, chúng đã biết đền ơn cha mẹ bằng những lời bập bẹ, những tiếng gọi “cha cha, mẹ mẹ ” đã làm căn nhà lâu nay vắng bặt tiếng trẻ thơ dạy tiếng cười.
Thế nhưng niềm vui không trọn vẹn . Khi bắt đầu bước sang tuổi thứ hai , sự cố lại xảy ra . Một trái tim đã không đủ sức đập để đẩy máu tuần hoàn nuôi hai cơ thể . Bác sĩ giải thích cho lý do bị ngất đột ngột và thường xuyên của hai đứa bé như thế . Chúng không đủ oxy để thở . Và cách duy nhất để cứu chúng hiện giờ là phải hy xinh một bé.
Hy sinh một đứa con ư ? Hai vợ chồng nhìn nhau trong kinh hoàng, khiếp đảm . Bỏ đứa nào và cứu đứa nào bây giờ ? Bi hay Bo ? Đứa nào cũng đáng yêu , cũng xinh tươi kháu khỉnh, cũng là cuộc đời , là lẽ sống của họ cả.
Thế nhưng nếu không thế, cả hai sẽ chết . Bất khả kháng, hai vợ chồng đành phải chấp nhận , bỏ một để cứu một.
Vì đây là một ca phẫu thuật kho, hiế trong y học nêen tỉ lệ thành công rất thấp . Chỉ cần một sai lầm , một sơ xuất nhỏ là hai đứa bé sẽ chết ngay . Nên cả hai vợ chồng đều không cho phép mình mạo hiểm . Và họ chỉ an lòng đặt con mình dưới tay Ân Tuấn . Vị bác sĩ có đôi tay vàng, từng mổ thành công những ca khó kăn , phức tạp nhất.
Lần đầu tiên khám cho hai đứa bé, Ân Tuấn đã biết đây là một ca không thể , nhưng anh không ngại . Xưa nay, anh vốn quen thách thức cũng thần chết . Càng ít hy vọng chừng nào , anh càng b(”t mình thành công nhiều chừng đó.
Ân Tuấn nhận lời phẫu thuật với giá viện phí quá cao so với thu nhập của đôi vợ chồng nghèo . Túng quá , người vợ trỏ phải trơ mặt đến cầu xin anh lòng thương hại.
Nghe xong câu chuyện Tâm Như bỗng thấy bực mình kinh khủng . Tại sao thế gian lại có những người cố