Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tác giả: Ann

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323294

Bình chọn: 8.00/10/329 lượt.

n cô có cảm giác như trở về với quá khứ, không kiềm chế được mà vội vàng ôm lấy anh thật chặt. Chỉ sợ buông tay ra anh sẽ vĩnh viễn rời bỏ cô như ngày ấy.

Về thành phố B được ba ngày bà Cố Di An vẫn không có động tĩnh gì, chỉ đi thăm lại một số nơi trong quá khứ. Trong khi đó Thẩm Minh Hy vốn có lịch công tác nên kế hoạch gặp Hạnh Nguyên cũng chưa thực hiện được. Minh Hải vẫn giấu Hạnh Nguyên về sự có mặt của mẹ và chị gái, hàng ngày anh vẫn đi làm bình thường, chiều tối đi ăn cùng mẹ nhưng đến khuya vẫn có mặt ở bên cạnh cô. Hạnh Nguyên không phát hiện ra sự khác lạ nào từ anh, vẫn vui vẻ cùng anh mặn nồng.

Cho đến đầu tuần tiếp theo, tức ngày thứ năm về nước, cuối cùng Thẩm Minh Hy đã hoàn thành được công việc, cô tất nhiên là vội vã thúc giục em trai sắp xếp cuộc gặp gỡ. Minh Hải giờ phút này cũng không thể tiếp tục trì hoãn, thế là chiều ngày hôm đó sau khi tan làm anh liền đưa Hạnh Nguyên đến nhà hàng Ý trên đường số 7. Mặc dù cảm thấy có chút khó hiểu khi anh không giải thích quá rõ nhưng cô lại không muốn hỏi nhiều, dù sao thì anh cũng là người yêu cô, không thể nào làm những việc tổn hại đến cô được.

Khi hai người bước vào nhà hàng Laetto mặt trời đã khuất núi, bầu trời bây giờ đã chuyển sang màu đen nhàn nhạt. Đường số 7 vốn là nơi tập trung nhiều nhà hàng và trung tâm thương mại nên khi ánh đèn được thắp sáng, cả con phố như chìm trong biển rực rỡ. Không khí náo nhiệt dường như không thể nào dứt, càng về tối càng nhộn nhịp hơn.

Người phục vụ dẫn cả hai đi qua một dãy bàn dài đến khu vực VIP, cánh cửa màu trắng sữa được mở ra, Minh Hải đi trước Hạnh Nguyên theo sau. Cô vừa bước vào phòng đã cảm nhận được sự sang trọng nhưng cũng đầy ấm áp với ánh nến và một loạt đồ trang trí bằng thủy tinh. Bức tường màu tím càng làm nổi bật lên chất Ý, vừa định bày tỏ cảm nghĩ thì cô chợt nhìn thấy ngoài hai người ra đã có một cô gái ngồi ở đây từ trước. Dù ánh sáng hơi yếu và chỉ nhìn thoáng qua cũng thấy năm sáu phần giống người đàn ông kia, cô ngẩng lên nhìn anh nhưng chưa kịp nói gì thì anh đã lên tiếng trước.

“Hạnh Nguyên, em mau lại đây.”

Cô gật đầu nhẹ rồi đi đến bên cạnh anh, cô gái vốn đang ngồi trước bàn kia liền đứng lên, nhìn cô chăm chú. “Để em giới thiệu, đây là Hạnh Nguyên bạn gái em. Còn đây là chị gái anh mới ở Mĩ về, Thẩm Minh Hy.”

Minh Hải giới thiệu ngắn gọn rồi yên lặng ngồi xuống chỗ của mình, nhường lại không gian cho hai người phụ nữ. Thẩm Minh Hy thừa hiểu tính cách em trai, liền mỉm cười giơ tay ra trước mặt Hạnh Nguyên.

“Chào em, chị là Thẩm Minh Hy Jessica.”

Hạnh Nguyên hơi thất thần, mất vài giây mới định thần lại được, đưa tay ra đồng thời cúi đầu lễ phép. “Em chào chị, em là Lý Hạnh Nguyên Anita.”

“Ừ, ngồi đi.” Thẩm Minh Hy nhẹ nhàng nói rồi ngồi xuống chỗ đối diện, Hạnh Nguyên cũng từ từ ngồi xuống, cô tỏ ra khá bất ngờ và lo lắng nhưng sau đó nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Minh Hải thì tâm trạng đã ổn định lại. Hơn nữa ánh mắt và thái độ Thẩm Minh Hy vô cùng thân thiện khiến cô phần nào đó không còn quá căng thẳng.

“Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện nhé!” Thẩm Minh Hy cởi mở tạo bầu không khí, cô nhìn sang em trai nhưng anh đáp lại vẫn là vẻ lạnh lùng vốn có.

“Chị chọn món đi.”

“Ừ, vậy em thích món gì?” Câu hỏi sau là dành cho Hạnh Nguyên, cô hơi giật mình nên mãi mới trả lời.

“Dạ, em không kén chọn đâu ạ, chị cứ chọn những món mình thích đi.”

Thẩm Minh Hy liếc hai người đang ngồi trước mặt mình rồi cười đầy ẩn ý, sau đó liền gọi phục vụ vào chọn món. Mười lăm phút sau trên chiếc bàn trải khăn tím xinh đẹp đã đầy ắp thức ăn. Thẩm Minh Hy vốn là người vui vẻ hòa đồng nên suốt bữa ăn cô nói chuyện rất nhiều. Nào là hỏi thăm chuyện tình cảm của Hạnh Nguyên, một lát sau lại chuyển chủ đề nói về Minh Hải những năm ở bên Mĩ. Hạnh Nguyên trước đây cũng tò mò về cuộc sống của anh, nay lại được biết qua chị gái anh nên dần dần đã trút bỏ được sự e dè mà cùng trò truyện sôi nổi.

“Minh Hải, em về trước đi, chị muốn cùng Anita đi dạo rồi mới về.” Thẩm Minh Hy sau khi nhìn đồng hồ liền đuôi khéo em trai. Minh Hải yên lặng không đáp lời nhưng ánh mắt nhìn chị mình có chút không vui. Đúng lúc anh định lên tiếng ngăn cản thì Hạnh Nguyên lại cất lời trước khiến anh không còn cách nào khác đành phải đồng ý.

“Vâng, để em ở lại với chị Jessica thêm một lát, anh không cần lo đâu.” Minh Hải nhìn gương mặt vui tươi của người yêu, khóe mắt lóe lên tia thâm trầm nhưng vẫn giữ vẻ bình thản. Anh gật đầu rồi đứng dậy đặt nhẹ lên má cô một nụ hôn, sau đó mới rời đi. Thẩm Minh Hy nhìn cảnh tình tứ của cả hai cười tủm tỉm, lát sau cứ trêu trọc khiến Hạnh Nguyên ngại ngùng không ngừng.

“Anita này!” Đợi cho đến khi Minh Hải rời khỏi nhà hàng Thẩm Minh Hy mới lên tiếng nói chuyện tiếp, cô nhìn chăm chú vào cô gái phía đối diện. Hạnh Nguyên trông thấy vẻ nghiêm túc của Thẩm Minh Hy thì đột nhiên cảm thấy lo lắng, ánh mắt có chút bối rối. “Thật ra chị muốn ở lại là vì có chuyện muốn nói với em.”

“… Vâng.”

“Em… có nhận ra chị không?” Khi nói câu này Thẩm Minh Hy cũng cảm thấy đường đột và kì lạ nhưng


The Soda Pop