Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328510

Bình chọn: 10.00/10/851 lượt.

không nhận ra…?? Đã bao lâu rồi mình không hỏi.”Bố mẹ có khỏe không…??”,”Có vui không…”, đã bao lâu rồi mình không mua quà tặng họ.

Mình là một kẻ thất bại, mình không có gì cả. Tình yêu không ra gì, tình thân cũng không trọn vẹn.

Trái tim mình đau quá, nó đang réo gọi tên của một người, tình thân không làm mình nguôi ngoai nhớ đến người đó, tình bạn không làm sao xoa dịu nỗi đau. Mình mâu thuẫn với tình cảm của bản thân.

Mình chán lắm rồi, mình muốn bỏ đi đâu đó thật xa, bỏ đến một hoang đảo, chỉ có sóng nước, có cây, có hoa, có cá, có mặt trời, có một khoảng không gian riêng cho mình thở.”

Đây là những dòng ghi lung tung cảm giác của Thanh không rõ thời gian, không rõ ngày tháng. Thiên Long giật mình không ngờ chính Thiên Long đã gây ra một nỗi đau to lớn đối với Thanh.

Thiên Long nhắm chặt mắt lại, không có dũng khí đọc tiếp Thiên Long gấp tờ giấy lại, kẹp trả nó về vị trí cũ. Dưới cùng của hộc tủ, Thiên Long tìm được một bộ hồ sơ màu xanh nhạt, đã vào đến đây mang ý định tìm hiểu nên Thiên Long không ngần ngại mở tung nó ra.

Đọc tờ giấy xin việc được ghi bằng tiếng anh của Thanh, Thiên Long giật mình. Con nhóc đi xin việc làm ô sin sao…?? Không thể nào như thế được, sao một cô gái có mọi thứ như Thanh, học giỏi, xinh đẹp, nhà giàu có lại thích làm người hầu cho kẻ khác.

Thiên Long tức giận ném mạnh tờ giấy trên tay xuống bàn, tờ giấy mỏng bay liệng trong không khí. Thiên Long nghiến răng.

_Con nhóc này điên rồi. Mình cần lôi nó về, cứ tưởng nó đi đâu, làm gì hóa ra nó lại đi giúp việc cho người ta…!!

Thiên Long bấm số điện thoại di động của Thanh một lần nữa. Thiên Long hy vọng lần này người nghe máy là Thanh.

————————————

Thanh đưa thằng nhóc đi long nhong một hồi, cảm thấy mỏi chân Thanh bảo thằng nhóc.

_Chị em mình lên phòng chào bố rồi về nhà nấu cơm trưa nhé…??

Thằng nhóc đang chơi đồ chơi, đôi mắt nó không nhìn Thanh, nó đang chăm chú nhìn chiếc xe ô tô mô hình trên ghế.

Thanh bế xốc nó lên, tay kia cầm chiếc xe ô tô. Thằng nhóc đang chơi vui, tự dưng bị ngắt ngang, cu cậu giận dỗi mặt xị xuống. Thanh nịnh.

_Nhóc ngoan, khi nào về nhà chị lại cho em chơi tiếp. Nếu em không nghe lời chị, chị lại giận nhóc không cho nhóc đi chơi công viên…!!

Thằng nhóc nghe nhắc đến công viên, nó cười toe toét. Mặt nó bừng sáng, miệng nói bi bô.

_Chơi…chơi…!!

Thanh thơm vào má nó, Thanh âu yếm bảo.

_Nhóc ngoan thế là tốt… !!

Cả hai chị em đưa nhau lên lầu, leo lên tầng hai phải bế thằng nhóc chẳng khác nào vác theo một bao gạo, Thanh chán nản vội chạy thật nhanh vào thang máy mở sẵn. Người nữ hộ lí mỉm cười chào Thanh.

_Em đi thăm bệnh nhân trên lầu à… ??

Thanh gật đầu đáp.

_Vâng… !!

_Có phải bệnh nhân phòng 201 không… ??

_Dạ, đúng rồi. Sao chị biết… !!

Chị nheo mắt bảo Thanh.

_Lúc nãy chị đi ngang qua thấy em từ phòng đó đi ra. Anh chàng nằm trong phòng đó là chồng của em à…??

Thanh bực mình, đúng là xui xẻo hết người này đến người khác hiểu lầm mối quan hệ giữa Thanh và Dũng. Thanh không buồn giải thích, Thanh hỏi sang chuyện khác.

_Bệnh tình của anh ấy có cơ hội chữa lành không hả chị…??

Chị từ tốn giải thích cho Thanh hiểu.

_Cái này còn phụ thuộc vào tâm lí của bệnh nhân, kết hợp giữa tâm lí, vật lí trị liệu may ra có thể giúp hồi phục lại dần dần…!!

Thanh mừng dù cơ hội chữa lành đôi chân của Dũng không khỏi hoàn toàn nhưng ít ra vẫn còn hy vọng, chỉ cần có niềm tin rồi mọi chuyện cũng sẽ tốt đẹp thôi.

_Cảm ơn chị…!!

_Không có gì. Em cũng lên đó luôn chứ…??

_Vâng. Có gì không chị…??

Chị tò mò hỏi Thanh.

_Chồng em sợ tiêm à…?? Sao lúc sáng cậu ấy không cho bọn chị tiêm, cậu ấy hét toáng lên và bảo là không cần… !!

Thanh suýt chút nữa là bật cười, Thanh không thể tin được, đường đường là một người đàn ông lại sợ tiêm, ha ha ha, hay thật, hắn cũng đáng yêu đấy.

Thanh cố nhịn cười, Thanh sợ chị hộ lí bảo Thanh vô duyên, Thanh giải thích.

_Em cũng không biết nữa vì em quen biết anh ấy chưa bao lâu nên điểm yếu của anh ấy em không rành… !!

Chị ngạc nhiên nhìn Thanh.

_Lạ nhỉ, chị tưởng vợ chồng có gì cũng san sẻ cho người kia biết…!!

Thanh kêu khổ, sao mọi người cứ thích gán ghép Thanh với hắn…?? Trông mình và hắn giống vợ chồng lắm sao, có người chồng nào vô trách nhiệm như hắn và người vợ nào căm thù chồng như mình không…??

Hai chị em trao đổi vào câu ngắn ngủi, cửa thang máy mở ra, cả hai cùng bước về phòng Dũng. Dũng đang thiu thiu ngủ trong phòng nghe tiếng cửa mở kêu cọt kẹt, Dũng mở choàng mắt, ánh mắt Dũng nhìn từ người hộ lí sang phía Thanh.

Thanh nhẹ giọng bảo Dũng.

_Chị ấy mang quần áo, vật dụng và thuốc cho anh. Lúc nữa bác sĩ đến khám và tiêm cho anh sau…!!

Nghe nhắc đến tiêm, mặt Dũng nhăn lại, Dũng thở phì phò trông thật tội nghiệp, Thanh nhớ buổi chiều hôm qua được Dũng nắm tay động viên khi Thanh được bác sĩ tiêm, Thanh động lòng bảo Dũng.

_Không sao đâu, mọi chuyện sẽ trôi qua nhanh thôi…!!

Dũng gắt.

_Cô thì biết cái gì. Tôi không thích tiêm…!!

Thanh cáu.

_Anh nói thế là sao…?? Không tiêm làm sao khỏi bệnh, anh ương bướng cũng ương bướng vừa th


Polly po-cket