Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328545

Bình chọn: 8.5.00/10/854 lượt.

cầm tờ giấy đơn xin việc của Thanh trên tay, Thiên Long hỏi.

_Bây giờ em đang ở đâu…??

Thanh giật thót, vội quay lại nhìn Dũng, Thanh bước nhanh ra ngoài cửa, Thanh muốn được tự nhiên nói chuyện với Thiên Long, không hiểu tại sao Thanh không có dũng khí nói chuyện với Thiên Long trước mặt Dũng.

Thanh ngập ngừng đáp lời Thiên Long.

_Em..em đang ở..ở…!!

Thiên Long hối thúc Thanh.

_Sao thế…!! Có chuyện gì mà em ấp úng không dám nói ra. Có phải em đã làm chuyện gì xấu đúng không…??

Thanh bực bội.

_Anh nói lung tung gì thế…??Ai làm chuyện xấu…??

_Nếu em không làm chuyện xấu, sao em không trả lời anh, sao em cứ ngập ngừng mãi…??

Thanh thở hắt ra một hơi. Sau chuyện đêm hôm qua Thanh không dám nghĩ đến chuyện cùng Thiên Long nên đôi nữa, nước mắt Thanh chảy ra. Thanh đau khổ hỏi Thiên Long.

_Anh…anh có thể cho em biết. Đối với anh, em là gì được không…??

Thiên Long im lặng không đáp, câu hỏi này không phải là dễ trả lời, thật lòng Thiên Long có yêu Thanh không…?? Có muốn cùng Thanh nên đôi không…?? Thiên Long vẫn chưa biết chắc. Thấy Thiên Long không trả lời câu hỏi, Thanh hiểu cho đến tận bây giờ Thiên Long vẫn lấp lửng mãi trên mây, Thiên Long không rõ yêu, không rõ ghét Thanh. Thanh lau giọt lệ chảy trên má. Thanh nói nhanh.

_Nếu không có gì em cúp máy đây…!!

Long hét to.

_Khoan đã…!!

_Có chuyện gì không anh…??

_Anh có thể gặp em một lát được không,..?? anh có chuyện cần nói với em…!!

Thanh làm sao gặp mặt Thiên Long vào lúc này, đi đâu bây giờ Thanh cũng phải mang theo thằng nhóc, ngày trước Thanh còn gửi được hắn trông dùm nhưng bây giờ bản thân hắn, hắn còn lo không xong thì lo được cho ai.

_Em xin lỗi nhưng em bận rồi…!!

Thiên Long nhếch mép lạnh nhạt.

_Người đàn ông lúc sáng nghe điện thoại của em là ai…?? Em nói thật cho anh biết bây giờ em đang ở đâu, đang làm gì…??

Thanh buông thõng tay cầm điện thoại xuống, vậy là hắn đã nghe cuộc gọi đến của Thiên Long lúc Thanh bế thằng nhóc đi dạo, không biết hắn có nói lung tung gì với Thiên Long không. Thanh lo sợ đến bần thần cả người, Thanh sợ mọi người biết Thanh và Dũng từng qua đêm với nhau, từng sống chung một nhà, không, mọi người không thể biết…!!

Tiếng Thiên Long vang lên trong điện thoại.

_A lô..!! Thanh…!! Em còn ở đó không…??

Mặt Thanh tái xám, bây giờ sự khủng hoảng tinh thần đang giết dần giết mòn cơ thể Thanh, Thanh từ từ ngồi ngồi xuống, thân hình mệt mỏi dựa hẳn vào tường, sức sống của Thanh đã bị hút cạn.

Bóng ma tội lỗi ám ảnh Thanh, nhìn đâu Thanh cũng thấy sự ngờ vực, sự đau khổ, dò xét của mọi người xung quanh. Thanh co rúm người lại, tiếng nói của Thiên Long đưa Thanh về thực tại.

_Anh…anh vừa nói gì…??

Thiên Long lo lắng hỏi Thanh.

_Em không sao chứ…??

_Em không sao…!!

_Anh hỏi em có thể cho anh gặp mặt một lát được không…?? Chuyện em đi xin làm ô sin cho người ta anh biết cả rồi. Anh thật không ngờ một cô gái như em lại đi làm công việc đó…!!

Thanh kinh ngạc hồi lâu không đáp. Thanh tự hỏi ai đã nói cho Thiên Long biết, người đó phải chăng là Trang…?? Nhưng mà không đúng, Trang ghét hắn, Trang mong hắn tránh xa mình ra không khi nào Trang nói cho hắn biết, vậy làm sao hắn biết…??

Thanh mệt mỏi trả lời.

_Nếu anh đã biết rồi em cũng không muống giấu nữa, đúng là em đang làm ô sin cho người ta, nhiệm vụ của em là trông trẻ con cho người ta đi làm…!!

Thiên Long không tin vào tai mình nữa. Đây là điều ngoài dự đoán của Thiên Long. Thiên Long tưởng Thanh chỉ làm bộ hồ sơ này cho vui không ngờ nó lại là sự thật. Thiên Long trách móc Thanh.

_Em có bị làm sao không…?? Còn nhiều thứ em có thể làm sao em không làm lại thích trông trẻ. Nghề đó chỉ phù hợp với những cô gái nhà nghèo, không có tri thức, còn em, em vừa học giỏi, nhà em không thiếu gì sao em phải nhận khổ vào thân thế…??

Thanh không buồn giải thích lí do tại sao. Thanh hỏi Thiên Long.

_Chúng ta gặp nhau ở đâu…??

_Em nói cho anh biết em ở chỗ nào, anh đến đón em rồi chúng ta đi luôn…!!

Thanh nghĩ thầm.

_Định điều tra xem tôi đang ở đâu à…?? Thông minh đấy nhưng mà tôi cũng đâu có ngu….!!

Thanh lắc đầu từ chối đề nghị của Thiên Long.

_Anh nói anh hẹn gặp em ở đâu đi. Em sẽ tự mình đến đó…!!

_Em sao thế…?? Em sợ anh đến làm phiền ông chủ của em à…??

Nghe giọng nói của Thiên Long không rõ giận hay là đùa. Thanh đáp.

_Vâng. Anh còn không mau nói nhanh lên…!!

Thiên Long biết tính của Thanh, một khi đã quyết định làm gì người khác khó mà thay đổi được.

_Thôi được rồi. em biết quán cà phê nào gần nhà không, chúng ta hẹn gặp nhau ở đó vậy….??

Thanh mỉm cười đáp.

_Anh đúng là ông bù nhìn. Hẹn người ta lại hỏi người ta biết chỗ nào không…?? Em tưởng là anh đã chuẩn bị sẵn rồi mới gọi cho em…??

_Thôi mà cô nhóc…!! Em nên nhớ anh là một người lạ ở đây, em phải thông cảm cho anh chứ…!!

_Em nghĩ anh cứ đợi em trước cổng nhà, em lái xe đến rồi anh em mình đi sau. Anh thấy thế nào…??

_Ý hay đó. Anh chờ em, mà em phải nhanh lên nhé, anh không thích đợi lâu đâu…!!

_Biết rồi, ông cụ non…!!

Thiên Long hét Thanh.

_Em bảo ai là ông cụ non hả… ??

Thanh cườ


XtGem Forum catalog