XtGem Forum catalog
Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Tác giả: Cửu Bả Đao

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 324330

Bình chọn: 8.5.00/10/433 lượt.

ng xông lênđi. Bắt hắn như bắt ba ba trong chum.” Thất Sách nhả trọc khí ra, thủ thế Mạnquyền, quat vang như sấm. Chân khí trong thân thể gã cuồn cuộn, nhất thời khôngthể lặng lại.

Triệu Đại Minh rảo bước lên, hoàntoàn không coi Bất Sát ra gì. Thất Sách cùng Tam Phong nhìn nhau, lẽ nào TriệuĐại Minh tự tin đến độ đinh một mình đả bại Bất Sát?

“Hai ngươi nghe đây, lão trọc nàyvừa nãy chỉ dùng tám phần sức làm nhục các ngươi, đừng tưởng mình còn cơ hội,dù thêm ta nữa thì không địch nổi hắn.” Hai má Triệu Đại Minh sưng lên, cơ hồnứt toác da.

Tam Phong gật đầu, ẩn ẩn ước ước“nghe được” chân khí trong thể nội Bất Sát vẫn còn không gian để lớn thêm.

Triệu Đại Minh trừng mắt nhìn BấtSát, lão không phản bác cũng không tỏ vẻ gì.

Trọng Bát thấy bang chủ sắp đấu vớiBất Sát nhưng không chắc thắng, chợt nảy ra kế sách thi triển Bách nhân đả cẩutrận, Tỏa hồn ca, Độc xà trận, Loạn thạch trận, song đều vô dụng, lẽ nào chỉcòn cách sử dụng chiêu đó? Y liếc nhìn Từ Đạt có vẻ ngoài trầm ổn nhưng thật ratúc trí đa mưu, Từ Đạt chậm rãi gật đầu.

“Nếu tất cả hợp lực cũng không đánhlại tên trọc đầu này, vì sao còn tự dẹp uy phong để hắn cười thầm!” Triệu ĐạiMinh phồng bụng, chân khí bột phát, ngẩng đầu rảo bước, “nam nhân đại trượngphu, dù giao đấu hay đại tiện đều giống nhau ở khí thế. Có khí thế mới thắngđược. Để một mình ta vỗ cái đầu trọc của hắn.”

Thất Sách cùng Tam Phong im lặngkhông phản bác được. Theo cả hai tính toán, không đánh nữa thì chạy nhưng khôngthể bỏ mặc một mình Triệu Đại Minh. Bất Sát lạnh lùng nhìn họ Triệu, tung hoànhgiang hồ ba mươi năm nay, võ công để lại ấn tượng cho lão không nhiều.

Hàng Long thập bát chưởng là võ cônglão hiếm thấy.

“Sư phụ ngươi, trước khi chết, bảongươi, là tên ngốc, quả nhiên, như vậy.” Bất Sát tiến tới một bước.

“Kiến Long Tại Điền!” Triệu Đại Minhgầm vang, thân ảnh loáng lên, nháy mắt đã tới trước mặt Bất Sát, trong vòngmười trượng đều chìm trong sát ý của Hàng Long chưởng, cỏ cây tung bay, khôngthể tránh né được.

Hữu chưởng hùng hồn tống ra.

“Ngu xuẩn.” Bất Sát thốt, ngạnh tiếpTriệu Đại Minh một chưởng, vì vừa nói vừa đỡ nên ngực lão nghẹn lại, suýt nữakhông đề nổi khí, đâm ra thoáng kinh ngạc.

Triệu Đại Minh không bị chấn văng đimà mượn kình lực quay lại tung ra một cước Thần Long Bãi Vĩ cương mãnh, Bất Sátkhí ngưng không thuận, nhưng không nhảy lùi tránh mà thò tay xuất ra “Tham Hợpchỉ”, chỉ kình lăng lệ, ngăn đón ngọn cước có thể phá tan đá hoa cương củaTriệu Đại Minh. Y coi như không thấy uy lực của Tham Hợp chỉ, đá cho Bất Sátliên tục lùi lại mấy bước.

“Được.” Thất Sách kêu to.

“Kiến Long Tại Điền!” Triệu Đại Minhsong cước giẫm xuống đất gầm lên, nháy mắt đã đến trước mặt Bất Sát, giơ tayphải tống ra.

Vốn Bất Sát không ngưng được khícũng không sao, nhưng ngươi liên tục đối chưởng với lão là đương kim võ lâmchính phái đệ nhất cao thủ. Lão bị chấn lùi liên tục, cát bụi tung bay.

Triệu Đại Minh liên tiếp thi triểnluân phiên Kiến Long Tại Điền và Thần Long Bãi Vĩ, chưởng thoái song tuyệt, layđộng sơn hà.

“Sao còn không đổi sang chiêu mới?Chỉ có hai chiêu thì đánh đấm gì?” Tam Phong thầm lấy làm lạ, Bất Sát nổi giận,gương mặt lạnh tanh chợt hiện lên sắc giận hiếm có, liên tiếp biến chiêu, BànNhược chưởng, Đại Lực Kim Cương chưởng, Đại Bi thủ, Phổ Đà liên hoa chỉ đềukhông sánh được với uy lực của Triệu Đại Minh chỉ biết một chưởng, xưa nay lãochưa bao giờ bị sỉ nhục đến thế.

“Thần Long Bãi Vĩ!”

“Kiến Long Tại Điền!”

“Thần Long Bãi Vĩ!”

“Kiến Long Tại Điền!”

“Thần Long Bãi Vĩ!”

“Kiến Long Tại Điền!”

“Thần Long Bãi Vĩ!”

“Kiến Long Tại Điền!”

Triệu Đại Minh quát vang như sấm,chưởng như lay non dốc bể, dù chiêu thức và tiết tấu không biến đổi nhưng vẫnliên tục chấn lùi Bất Sát, quần hùng phấn chấn vô cùng.

“Ta muốn đại tiện!” Triệu Đại Minhđột nhiên gầm lên, nhân cơ hội Thần Long Bãi Vĩ tung ra, Nhất Chỉ thiền của BấtSát cũng được xuất ra chống lại, y đá cao chân, quần toạc một đường rộng, mộtcục phân xẹt vào đối thủ. Ngón tay Bất Sát đâm ra trúng ngay một vật mềm mềmướt ướt. Cục phân tầm thường sao chống nổi Thiếu Lâm thần chỉ, nát thành vô sốmảnh, bắn khắp người cả hai.

Bất Sát phẫn nộ dị thường, mặc kệchân khí lưu chuyển không thông, cố dốc mười thành chưởng lực ngạnh tiếp KiếnLong Tại Điền của Triệu Đại Minh. Cả hai đều dốc toàn lực, song song văng ngượclại.

Hai tay Triệu Đại Minh nóng rực, khítức sôi trào, thổ máu ra rồi cười ha ha. Y là kì tài, nếu khổ luyện thêm nămnăm, công lực tuyệt đối sánh kịp Bất Sát, hiện tại kém hơn bốn thành nhưng lạiđánh cho lão không thể trả đòn, mình dính đầy phân, quả thật không gì vui bằng,vừa cười vang vừa thổ huyết.

Bất Sát dính đầy phân vụn cũng khôngkhá hơn, trong lúc hơi thở không thông mà cưỡng ép phát ra mười thập thành cônglực thì dù lĩnh ngộ được Dịch Cân kinh y cũng vẫn thương thân thể, kinh mạchtổn hại, không nói được thành lời.

Bất Sát hít sâu mấy hơi, chân khínhư cục sắt nung đỏ tràn khắp khổng khiếu, dù kinh mạch thụ thương cũng phảilấy lại thể diện. Sát ý vô hạn tràn ra, đuốc trên quảng trường tụ lại thành