A Mạch Tòng Quân

A Mạch Tòng Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329060

Bình chọn: 10.00/10/906 lượt.

ch khuyên Vệ Hưng: “Đại tướng quân giữa chừng tiếp nhận quân Giang Bắc, tướng lãnh trong quân vốn coi trọng

Đường tướng quân hơn đại tướng quân, đại tướng quân không nghĩ cách làm

thế nào thu phục lòng người, trái lại lại muốn làm ác nhân. Giết chết

vài người cũng không tính là gì, nhưng vì thế mà làm tổn hại đến quân

tâm, về sau đại tướng quân sao có thể lĩnh quân được nữa?”

Vệ Hưng nghe A Mạch nói thẳng băng

như thế, nhất thời trố mắt, nỗi tức giận trong lòng cũng tiêu tan đi quá nửa, chỉ phạt mấy tướng lãnh này mấy chục quân côn rồi thôi, từ đó về

sau đối với A Mạch càng nể trọng hơn, đối đãi với nàng như tâm phúc của

mình.

Tháng sáu, thời tiết càng lúc càng

nóng, A Mạch lại càng ít khi ra ngoài, mỗi ngày đều ngồi lỳ trong phòng

đọc sách, ngay cả đến thăm Đường Thiệu Nghĩa cũng rất ít đi. Một ngày

nọ, trong lúc A Mạch đang lười biếng nằm trên ghế dài đọc sách, Trương

Sĩ Cường từ bên ngoài đi nhanh vào, chưa nói gì mà trước hết uống cạn

một chén nước lạnh, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Đại nhân, có hồi âm của

Từ tiên sinh.”

A Mạch vục dậy, nói: “Lấy ra đây!”

Trương Sĩ Cường cẩn thận lấy phong

thư từ trong người ra đưa cho A Mạch. Thư vẫn còn phong kín, A Mạch mở

ra, thấy cũng chỉ có tám chữ: Phi binh bất cường, phi thương bất phú1). A Mạch nhất thời không nói gì, trong lòng thầm mắng lão thất phu Từ Tĩnh, tất nhiên là nàng biết nếu có sự tương trợ của Thương Dịch Chi, quân

Giang Bắc sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng giờ nàng biết đi tìm Thương Dịch

Chi ở đâu!

A Mạch thấp giọng mắng Từ Tĩnh mấy

lần, ngẩng đầu lên thấy Trương Sĩ Cường đang dùng vẻ mặt khẩn trương

nhìn mình, không khỏi cười cười, lấy thư giao cho anh ta đem đốt. Trương Sĩ Cường cẩn thận tiêu hủy lá thư, quay lại nhìn A Mạch, thấp giọng

hỏi: “Đại nhân, làm sao bây giờ?”

A Mạch muốn làm gì bây giờ? Nàng trầm ngâm một lát, đột nhiên ngẩng đầu nói với Trương Sĩ Cường: “Nhị Đản,

lần này e là ngươi phải tự mình đi Thịnh Đô một chuyến rồi.”

Trương Sỹ Cường khẽ giật mình, nhưng cũng không hỏi vì sao, chỉ hỏi: “Khi nào thì đi?”

A Mạch nói: “Đợi ta nghĩ ra một lý do quang minh chính đại đã.”

Ai ngờ không cần A Mạch phải nghĩ ra

lý do quang minh chính đại nào cho Trương Nhị Đản đi Thịnh Đô thì Thương Dịch Chi đã tự mình từ Thịnh Đô đến Thái Hưng. Khi A Mạch biết được tin tức này từ Vệ Hưng, không khỏi có chút kinh ngạc, phái nhân vật cao

nhất của phe chủ chiến đến nghị hòa, chữ “Hòa” này có thể bàn được sao?

Chẳng qua là mặc kệ “Hòa” như thế nào đi chăng nữa, chỉ nói riêng chuyện Thương Dịch Chi sẽ đến Thái Hưng, A Mạch cũng đã vừa mừng vừa sợ, trong lòng lại thầm mắng lão thất phu Từ Tĩnh quả nhiên có chút bàng môn tả

đạo(2).

Ngày mười chín tháng sáu, Vĩnh xương

hầu Thương Dịch Chi tới Thái Hưng, tiếp nhận nhiệm vụ của Cao Cát, cùng

Bắc Mạc tiến hành đàm phán. Cao Cát đúng là kinh hỉ vạn phần, bàn giao

cho Thương Dịch Chi xong, liền đóng gói đồ đạc hồi kinh báo cáo công

tác.

Đêm đến, thủ thành Thái Hưng là Vạn

Lương đặt tiệc rượu tẩy trần cho Thương Dịch Chi ở tửu lâu bậc nhất

trong thành, mời Vệ Hưng và các tướng lĩnh cùng tham dự.

Trong bữa yến tiệc, Thương Dịch Chi

không mặc quan phục, đầu đội kim quan, thân mặc màu áo bào trắng, bên

hông đeo ngọc bội, mặt như mĩ ngọc, mắt sáng như sao, cử chỉ phong lưu. A Mạch đã thấy qua dáng vẻ này của anh ta, nên cũng chẳng lấy gì làm lạ,

nhưng Đường Thiệu Nghĩa và chư tướng trong quân Giang Bắc lại chỉ nhớ

rõ Thương nguyên soái tuấn nhan lạnh lùng trong một thân nhung trang,

giờ chợt nhìn thấy một Thương Dịch Chi dáng vẻ phong lưu như thế, nhất

thời đều có chút ngây ngốc, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía A Mạch âm thầm so sánh, phát hiện ra Thương Dịch Chi hiện giờ so với A Mạch

vốn nổi tiếng là tiểu bạch kiểm trong quân Giang Bắc còn trắng hơn đôi

phần.

Thương Dịch Chi trước cùng Vệ Hưng

hàn huyên vài câu, sau lại quay đầu nhìn về phía chư tướng, khẽ cười

nói: “Chư vị, lâu rồi không gặp.”

Chư tướng lúc này mới phục hồi tinh

thần, nhất tề hướng về phía Thương Dịch Chi làm lễ chào hỏi. Đợi mọi

người chào xong, lại chiếu theo thân phận và địa vị mà ngồi xuống, tiệc

rượu lúc này mới bắt đầu. Thái Hưng chính là tòa thành lớn nhất vùng

Giang Bắc, sự phồn hoa tất nhiên những nơi khác không thể sánh bằng,

thành Thái Hưng mặc dù bị bao vây hai năm, nhưng trong thành, rượu ngon

và thức ăn ngon vẫn như trước không hề thiếu, khiến cho chư tướng quân

Giang Bắc từ núi Ô Lan đến đây được một phen đại khai nhãn giới.

Thành thủ Vạn Lương lại nghe nói

Thương Dịch Chi phong lưu thành tiếng, nên cố ý mời ca cơ đến tiếp

khách, không chỉ Thương Dịch Chi, mà bên cạnh Vệ Hưng cũng có mỹ nhân

bồi rượu, ngay cả A Mạch và các tướng quân Giang Bắc mỗi người cũng có

một mỹ nhân.

A Mạch vốn tạm thời nhận chức hữu phó tướng quân Giang Bắc của Lý Trạch, cùng Đường Thiệu Nghĩa ngồi chung

một bàn tiệc, thấy dáng ngồi của anh ta thẳng đơ nghiêm chỉnh không khỏi cười thầm, mượn lúc uống rượu thấp giọng nói: “Đại ca, đây chỉ là một

bữa yến tiệc, huynh cứ thả lỏng bản thân mà tho


Snack's 1967