
với địa thế trật hẹp
trong khe núi Phi Long, khe núi Khẩu Bắc chính là một phần chân núi Thái Hành kéo dài về hướng tây, hình thành nên một vùng đất bằng phẳng, đúng là một địa hình vô cùng thích hợp cho kỵ binh tác chiến. Kỵ binh quân
Giang Bắc yểm hộ cho bộ binh lui về hướng đông, thấy đại quân Bắc Mạc
đuổi tới nơi vội vàng bày trận nghênh địch. Nhưng số lượng kỵ binh quân
Giang Bắc vốn không nhiều lắm, Trương Sinh lại mang một nửa đi tập kích
đại doanh lương thảo của Bắc Mạc, cho nên ở đây cũng chỉ còn lại hai
ngàn, so với con số hai vạn thiết kỵ Bắc Mạc thật có chút đáng thương.
Hai ngàn đối đầu với hai vạn, lại ở vùng đất bằng phẳng, thắng bại cơ hồ đã rõ.
Kỵ binh Bắc Mạc đều đã có chút không
thể kiềm chế được, song đại tướng quân Thường Ngọc Thanh lại vẫn như
trước không hạ lệnh xung phong. Anh ta vốn luôn tìm cơ hội được sớm cùng quân Giang Bắc dã chiến, hiện giờ khi đã thật sự chặn được quân Giang
Bắc ở nơi này, anh ta lại bắt đầu cảm thấy có chút do dự. Thường Ngọc
Thanh rất hiểu A Mạch, nàng không thể là người dễ dàng khoanh tay chịu
chết. Quả nhiên, kỵ binh quân Giang Bắc sau khi bày trận liền rất nhanh
rút lui, lộ ra ba trăm cỗ chiến xa ẩn nấp ở phía sau.
Thường Ngọc Thanh rốt cục mỉm cười,
thì ra là muốn dùng xa trận chống lại kỵ binh. Dựa vào chiến xa vững
chắc để cản trở kỵ binh đánh sâu vào trận địa, duy trì hoàn chỉnh mặt
trận phe mình. Đồng thời, vì chiến xa phân bố dày đặc trong trận, không
gian trong khe núi rất chật hẹp, khúc khuỷu, kỵ binh rất khó có thể xen
kẽ thần tốc, hành động chắc chắn sẽ bị hạn chế rất lớn… Thế nhưng, tuy
xa trận có một chút ưu thế đối với kỵ binh, lại khó có thể chống lại sự
tấn công linh hoạt của bộ binh, đồng thời lại có một nhược điểm trí
mạng, đó là e sợ hỏa công, lại thêm xa trận lấy việc phòng thủ là chính, về cơ bản rất bất lợi cho việc chủ động xuất kích cũng như tấn công tác chiến.
A Mạch, ngươi khiến cho ta có chút
thất vọng rồi. Thường Ngọc Thanh khẽ cong khóe môi cười, dặn dò Thường
Ngọc Tông: “Chuẩn bị hỏa tiễn và cỏ khô để đốt xe.”
Thường Ngọc Tông cũng là người thông
thạo binh thư, tất nhiên biết Thường Ngọc Thanh muốn dùng hỏa công để
đối phó xa trận, liền vội vàng sai người bố trí hỏa tiễn cùng cỏ khô.
Phía bên kia, mấy trăm cỗ chiến xa của quân Giang Bắc nhanh chóng áp sát vào mô hình trận địa, hơn nữa, dàn trận cũng chẳng theo đội hình thông
thường, như mô hình trận địa hình bán nguyệt, hình vuông phân bố theo
chiều dọc, mà là trước sau lần lượt thay đổi xếp thành mấy hàng, sau đó
tiến rất nhanh về phía quân Bắc Mạc.
Quân Bắc Mạc nhìn mà bất giác có chút hồ đồ, xa trận đều lấy phòng ngự làm chủ, chưa bao giờ thấy chiến xa
lại được đẩy như điên lên phía trước như thế này! Quân Giang Bắc muốn
làm gì vậy? Mắt thấy khoảng cách giữa hai quân càng lúc càng gần, Thường Ngọc Thanh mặc dù nhất thời không hiểu A Mạch rốt cuộc đang giở trò bịp bợm gì, song cũng không thể để chiến xa của địch quân đánh sâu vào trận địa của quân mình, liền bình tĩnh hạ lệnh cho kỵ binh phía trước tấn
công quân Giang Bắc.
Mà chiến xa của quân Giang Bắc khi
vọt tới chỉ còn cách kỵ binh quân Bắc Mạc khoảng hai trăm trượng liền
đột ngột dừng lại, những tấm chăn thô phủ trên chiến xa rốt cục bị hất
ra, để lộ những cỗ sàng nỏ được cố định bên trên… Tầm bắn của cung tên
không thể so với sàng nỏ, loại vũ khí này do vài binh lính kéo trục cơ
quan mà bắn nỏ, tầm bắn có thể đạt tới ba trăm bước. Thiết kỵ Bắc Mạc
vừa mới xung phong, tên nỏ của quân Giang Bắc đã xé gió bay tới.
Dùng gỗ làm thân, đuôi gắn lông vũ,
nếu gọi là tên, chi bằng gọi là ngọn thương gắn lông vũ còn chính xác
hơn, hầu như mỗi một ngọn thương rơi xuống đều khiến cho một kỵ binh cả
người lẫn ngựa đều ngã lăn trên mặt đất, thậm chí có ngọn thương còn đâm xuyên qua cả mấy kỵ binh. Đại quân Bắc Mạc đột nhiên bị tấn công liền
trở nên hồ đồ, đội kỵ binh xung phong này lập tức chịu tổn thất vô cùng
nghiêm trọng, thậm chí ngay cả đại đội kỵ binh chưa xung phong ở phía
sau cũng trong phạm vi công kích của tên nỏ. Mỗi loạt tên nỏ hạ xuống,
thì lại có một loạt thiết kỵ Bắc Mạc ngã nhào, trận địa kỵ binh trở
thành tấm bia ngắm thật tốt cho cánh quân mới của quân Giang Bắc.
Lúc này, ngàn vạn lần không còn cách
để lùi về phía sau. Thường Ngọc Thanh lấy lại phản ứng, lạnh giọng hạ
lệnh cho cánh trái đánh sâu vào trận địa cánh phải của địch quân, chư
quân còn lại thì tiếp tục đánh sâu vào trận địa của quân Giang Bắc.
Thường Ngọc Thanh suy nghĩ rất rõ
ràng, sàng nỏ của quân Giang Bắc tuy lợi hại, cùng lắm cũng chỉ có ba
trăm cái, chỉ cần có thể chạy vọt vào trong trận địa của quân Giang Bắc, đại quân Bắc Mạc liền xoay chuyển thế cục. Mà kỵ binh khi tấn công vào
trận địa của bộ binh, nhằm vào cánh phải của đối phương là có lợi nhất.
Bởi vì thế trận trường thương mặc dù có thể khắc chế kỵ binh, nhưng trận địa biến hóa không linh hoạt, nếu kỵ binh đối phương đột nhiên thay đổi phương hướng tấn công, tốc độ đối phương sử dụng thuẫn và binh khí cũng chậm chạp lại. Cho nên,