
trong rất nhiều hướng trận của kỵ binh, quan
trọng nhất chính là đối diện với tấm thuẫn.
Mà mọi người đều biết, cách dùng đao
thuẫn thông thường đều là tay trái cầm thuẫn, tay phải cầm đao. Phòng
ngự cánh trái vì vậy rất thuận tiện, chỉ cần nhẹ nhàng di động cánh tay
trái là có thể hướng tấm thuẫn về phía kỵ binh, che chắn cho bản thân.
Nhưng nếu đối phương đánh sâu vào cánh phải, đao thuẫn thế nào cũng
không thể đổi chỗ cho nhau được, một khi đã như vậy, đao thuẫn sẽ không
thể bảo vệ mình mà phơi bày phía sau lưng cho đối phương, một khi trong
tay đối phương còn dư thừa kỵ binh, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Không thể không nói, là một tướng
lãnh kỵ binh, Thường Ngọc Thanh chỉ huy vô cùng xuất sắc, đáng tiếc, mọi chuyện trên đời thường hay thay đổi. Chiến xa quân Giang Bắc sau khi
bắn ra một loạt tên nỏ cuối cùng, những binh lính điều khiển xe lập tức
đẩy xe rút sang hai cánh. Hắc Diện mọi ngày huấn luyện quân hà khắc rốt
cục cũng thấy được hiệu quả, những cỗ xe được đẩy đi rất nhanh, chỉ
trong chớp mắt đã dùng xe bày thành trận địa bảo vệ binh lính ở hai
cánh, tiếp tục bắn tên nỏ. Đồng thời, kỵ binh quân Giang Bắc vẫn chờ ở
phía sau trận liền phóng ngựa vọt ra.
Hai cánh là sàng nỏ bắn tên dày đặc,
phủ đầu là lang nha bổng giáng xuống bốn bề, thiết kỵ Bắc Mạc chưa bao
giờ gặp phải kiểu tấn công như thế này, đội hình nhanh chóng rối loạn.
Nhưng thiết kỵ Bắc Mạc có thể xưng bá thiên hạ, chắc chắn phải có chỗ
hơn người, hơn nữa, kỵ binh quân Giang Bắc mặc dù dũng mãnh lại cũng
không ham chiến, chỉ đột phá vào trong trận địa của kỵ binh Bắc Mạc một
phen rồi ngay lập tức rút đi, cho nên, kỵ binh Bắc Mạc mặc dù tổn thất
không ít, lại vẫn vọt được tới trước trận địa của bộ binh quân Giang
Bắc.
Nhưng, bọn họ cũng rất nhanh liền
phát hiện ra rằng phe mình tuy đã vọt tới trận địa của bộ binh quân
Giang Bắc, lại bị chiến xa ngăn cản.
Không biết từ khi nào thì chiến xa
của quân Giang Bắc lại từ hai cánh đẩy trở lại, những tấm bình phong vốn vẫn đặt ở càng xe đã được mở ra, dựng ở một bên bánh xe thành một chiếc hộp lớn, mấy trăm cỗ chiến xa có thể sóng vai nối liền nhau, xếp thành
một trận địa vòng tròn ngăn kỵ binh Bắc Mạc ở bên ngoài.
Hàng trăm mũi tên nỏ trong xa trận đồng loạt bắn ra, kỵ binh Bắc Mạc lại trở thành bia ngắm.
——————————
Chú thích:
1- Tiết lập xuân: Tiết Lập xuân là
một khái niệm trong công tác lập lịch của các nước phương Đông chịu ảnh
hưởng của nền văn hóa Trung Hoa cổ đại. Nó là một trong số hai mươi tư
tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Theo
quy ước, tiết lập xuân là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 4 hay 5 tháng 2 (dương lịch) khi kết thúc tiết đại hàn và kết thúc vào khoảng
ngày 18 hay 19 tháng 2 trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi
tiết vũ thủy bắt đầu.
Ngày lập xuân được coi là ngày bắt
đầu mùa xuân ở Việt Nam, Trung Quốc và một số nước khác gần khu vực xích đạo ở Bắc bán cầu Trái Đất.
Hàng năm chỉ có 1 tiết Lập xuân kéo
dài khoảng 2 tuần là hết. Tiết Lập xuân thường vào cuối năm cũ đến đầu
năm mới (năm âm lịch).
Sắc mặt Bắc Mạc đại tướng quân Thường Ngọc Thanh xanh mét nhưng vẫn trấn định như trước, mặc dù xa trận có
thể ngăn cản kỵ binh, nhưng đối với bộ binh lại không thể. Thường Ngọc
Thanh quả quyết ra mệnh lệnh cho kỵ binh xuống ngựa, ý đồ lấy bộ binh
tấn công, phá vỡ xa trận của quân Giang Bắc. Đồng thời, phái người phi
ngựa truyền lệnh cho tiên phong Bắc Mạc Phó Duyệt đang chặn ở khe núi
Phi Long từ phía sau tấn công vào trận địa của quân Giang Bắc.
Kỵ binh Bắc Mạc biến thành bộ binh,
song rất nhanh có người liền kinh hãi phát hiện ra những tấm bình phong
của xa trận lại có thể cử động được hai cánh ra trước sau, giống như
cánh cửa, cho phép bộ binh có thể ra vào. Không đợi cho “Bộ binh” Bắc
Mạc kịp cao hứng, những “Tiểu ban sát thủ” vẫn ẩn giấu sau xa trận của
quân Giang Bắc đột nhiên theo cánh cửa nhảy vọt ra. Thì ra người ta dùng cánh cửa kia để che dấu người cùng một nhà…
Sau khi vô số “Bộ binh” Bắc Mạc hy
sinh, quân Bắc Mạc cuối cùng cũng vượt qua kỵ binh, phá tan phòng tuyến
“Sát thủ”, đi tới trước trận địa của bộ binh quân Giang Bắc, nhưng
chuyện khiến cho người ta phiền muộn đến hộc máu lại xảy ra, trận địa bộ binh hàng ngũ vốn rất chỉnh tề lại bắt đầu phân tán, lúc hợp thành thì
chẳng có bao nhiêu tiểu đội, nhưng giờ lại bung ra đón đánh sự tấn công
của kỵ binh Bắc Mạc.
Kỵ binh Bắc Mạc trong lòng rất buồn bực, sao bỗng nhiên lại thay đổi thế này? Sao lại xòe ra thành thế trận hình sao?
Thế trận hình sao, phân hợp bất
thường, nghe thấy tiếng trống thì tụ, nghe thấy tiếng chuông thì tan.
Khi kỵ binh tới thì tiếng chuông vang lên, một quân chia làm hơn mười
cụm; tùy theo kỵ binh mà tách ra, nghe theo tiếng trống mà tụ lại. Nói
trắng ra chính là khi kỵ binh vọt tới thì không trực tiếp đối đầu, chỉ
cố hết sức tránh đi, khi kỵ binh chuyển hướng hoặc giảm tốc độ, thì bộ
binh lại quây lại, tạo thành một thể hỗn độn giữa địch và ta.
Thật ra đấu pháp này rất