
ong mền vừa nhấm
nháp cà phê nóng hổi, thỉnh thoảng lại xuýt xoa co ro vì cơn gió buốt giá từ mặt
hồ Malaren thổi tới.
Chỉ cách Thụy Điển vài tiếng đồng hồ bay nhưng Hy Lạp
là một thế giới khác hẳn, với nắng vàng biển xanh và cái nóng Địa Trung Hải làm
người ta uể oải, chỉ muốn... đi uống cà phê. (Quả vậy, dù trời nóng hay lạnh
dân châu u cũng kiếm cớ uống thứ thức uống dễ ghiền này). Để phù hợp với khí hậu
ở đây, đã có frappe, món cà phê đá đặc trưng Hy Lạp không kém bánh pita kẹp thịt
nướng hay yaourt ăn với mật o ng. Trên khắp đất nước khi xưa đầy ắp những chuyện
thần thoại này, ngày nay đâu đâu cũng thấy những quán cà phê (kafeneio) đầy
khách uống frappe: Từ thủ đô Athens đông đúc ồn ào không kém Sài Gòn, nơi khi đi
bộ trên vỉa hè chật hẹp bạn phải vừa trông chừng luồng xe cộ đi loạn xạ trên
lòng đường sát bên và xe hơi đậu không theo trật tự, vừa tránh những bộ bàn ghế
kê bên ngoài quán; đến những hòn đảo vắng vẻ với những tòa nhà sơn trắng mát mắt
và gió biển mang theo vị muối mằn mặn.
Cách làm frappe khá đơn giản, chỉ cần Nescafe, nước
lọc, đá, đường, cho vào đồ trộn cocktail xốc mạnh trong vòng nửa phút, rót vào
ly để đá kèm uống hút là bạn đã có thứ thức uống dễ chịu đầy bọt li ti thơm và
mát lạnh làm dịu đi cái nóng mùa hè Địa Trung Hải. Nói về khoản ngồi dầm dề ở
quán cà phê, người Pháp hay người Việt ắt hẳn thua xa người ở đây. Bất cứ lúc
nào trong ngày, bạn cũng có thể thấy người địa phương ngồi quán, từ những quán
cà phê lớn sang trọng thắp đèn thủy tinh vàng lóng lánh đến những quán tạm bợ với
vài bộ bàn ghế lỏng chỏng, nhiều nhất vẫn là những ông già vừa uống nước vừa
đánh cờ.
Sách du lịch Fodor nói: Ngôi nhà là nơi trú ngụ của
trái tim, nhưng với phần lớn người Hy Lạp, quán cà phê mới là nơi trú ngụ của
trái tim, nhà chỉ là nơi... về ngủ.
Phần lớn thời gian hai tuần ở Hy Lạp, tôi ở với gia
đình bạn tôi trên đảo Evia, hòn đảo vắng vẻ không có khách du lịch cách Athens
hai giờ vừa đi phà vừa lái xe. Ngày cuối cùng trước khi về, chúng tôi sang chào
gia đình hàng xóm và được thưởng thức món cà phê Hy Lạp (Greek cfee) tuyệt vời.
Trong bất cứ một ngôi làng nào trên đất nước hiếu khách đầy nắng và gió biển,
đây cũng là thức uống "làm đầu câu chuyện" mang ra mời bạn đến nhà.
Nhưng nếu cà phê phin Việt Nam làm bạn "xây xẩm" thì nên dè dặt khi
thử thứ cà phê đậm đặc gấp nhiều lần này, được nấu sôi trong ấm bằng đồng có
tay cầm dài và miệng rộng, gọi là ấm ibrik. Bà chủ nhà đứng tuổi rắc vào bột cà
phê xay nhuyễn mịn một ít hạt gia vị có mùi hơi giống hoa hồi, rồi cho nước vào
nấu sôi trong ấm ibrik đến ba dạo trước khi rót vào tách. Những chiếc bánh quy
giòn bà mới nướng làm cân bằng vị đắng và tăng lên vị thơm có hậu ngọt của Greek
cfee làm chúng tôi nhấm nháp hoài không chán, khi bên ngoài mặt trời đỏ rực bắt
đầu lặn xuống biển và gió đại dương thổi lao xao những cây ôliu xanh rờn ngoài
sân.
Và đến buổi trưa nọ tình cờ theo chị đi bộ trên
con đường giày dép gần chợ Bến Thành, quầy cà phê bên hông chợ với những chiếc
ghế nhựa thấp lè tè có lẽ sẽ khuất trong những tấp nập đường phố không để lại
chút ấn tượng gì nếu người bán không dùng muỗng khuấy đá, cà phê và sữa đặc
trong ly lên với một âm thanh rồn rột vui tai. Và nhất là cái mùi quen thuộc ấy,
mùi cà phê phin nhỏ từng giọt mới pha, nóng và thơm, sực nức không gian bụi bặm
ồn ào làm tôi đứng nhìn sững, vừa nhìn vừa nuốt nước miếng. Mùi thơm quyến rũ ấy
làm tôi nhớ những ngày học cấp hai theo mẹ đi chợ uống cà phê sữa đá, hay khi
lang thang ở châu u, bên ngoài tuyết rơi lạnh cóng nhưng vừa bước vào quán hai má
đã nóng rực lên... Những ngày đi uống cà phê ấy, "ngỡ đã xa xăm bỗng về
quá thênh thang..."
(Hôm nay có trà kem) Béo ngậy trà kem Đã từ lâu cả
hai người láng giềng Devon và Cornwall, cùng là những vùng biển nổi tiếng ở
Anh, đã ngấm ngầm “kình” nhau xem món kem đông của ai ngon hơn, ai cũng cho nó xuất
phát từ địa phương mình. Ảnh: webshop.atimea.hu Tôi biết đến món trà kem béo ngậy
lần đầu tiên khi còn sinh viên, theo bạn đến hạt Devon miền Tây nước Anh vào kỳ
nghỉ lễ Phục sinh. Hầu như những quán trà, quán cà phê ở phố biển lộng gió này
đều để bảng giới thiệu đặc sản địa phương: kem đông (clotted cream) dẻo quánh
ăn với bánh Scone nướng còn ấm nóng, kèm trà. Trà kem từ món ăn quê mùa đã
thành đặc sản Anh, chỉ ở Anh mà thôi vì món này không thể xuất khẩu hay chuyên
chở đi quá xa.
Ảnh: dkimages Anh chàng phục vụ mang ra trước tiên
hai chiếc bình ủ nóng sực, khói bốc nghi ngút từ miệng vòi nhỏ xíu thơm mùi đặc
trưng của trà Sri Lanka, hai bộ tách trà bằng sứ và bình sữa tươi sóng sánh vẽ
mấy bông hoa đỏ bên ngoài.
Tiếp đó là một chiếc xuồng nhỏ đan bằng mây, lót
ren, trên để mấy chiếc bánh Scone được làm từ bột nổi, trứng và bơ, còn nóng hổi
từ lò nướng trong bếp. Và cuối cùng là liễn thủy tinh lớn chia làm ba ngăn, một
để đầy mứt dâu ngọt lịm, một để miếng bơ nhỏ, và ngăn cuối cùng là món ăn tôi nhớ
quá chừng khi về lại Việt Nam: kem đông mịn màng dẻo quánh màu vàng bơ,