
tin tưởng chỉ cần mình luôn ở bên cạnh anh ta như vậy, sớm muộn
gì cũng có ngày anh ta chân chính yêu mình, sau đó cô không phải là bóng dáng cô
bé trong anh ta kia, mà chân chính là người phụ nữ anh ta yêu.
Ai ngờ sự đời khó đoán, cuối
cùng cô không có cơ hội cùng Trình Tường tới đây, cho dù tình cảm của cô và
Trình Tường là trải qua mười năm, thế thân cuối cùng cũng không có chân tình,
không ngờ là cô còn có cơ hội nhà ăn này, chỉ là người cùng đến không phải là
Trình Tường trước kia, mà là Chu Hàn hiện tại.
Đang lúc Lâm Lệ còn có chút
thất thần, người phục vụ dọn bữa tối mà hai người dùng đã gần hết đi, đưa lên
món tráng miệng, chỉ là theo sau nhân viên đang món tráng miệng này là một nam
phục vụ đang cầm một bó hoa hồng đỏ trong tay, đợi nữ phục vụ bày xong đồ ngọt
lên rồi, nam phục vụ kia tươi cười rạng rỡ, tiến lên một bước, lễ phép cúi chào
Lâm Lệ, sau đó đứng thẳng nhìn Chu Hàn.
Lâm Lệ bị bó hoa hồng trong tay
anh ta khiến cho sợ giật cả mình, nhìn chằm chằm bó hoa được bó kỹ lưỡng kia,
lại quay đầu nhìn Chu Hàn một chút, ánh mắt nhìn anh kia, như đang hỏi đây rốt
cuộc là chuyện gì xảy ra, tối nay rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chu Hàn cầm lấy khăn ăn lau
miệng , sau đó trực tiếp thả sang cạnh bàn, đứng dậy tiếp nhận bó hoa hồng từ
trong tay nam phục vụ, lấy tấm thiệp nhỏ từ trong bó hoa ra, nhìn chằm chằm một
lúc lâu, khẽ nhíu mày, dường như nội dung trong tấm thiệp khiến anh gặp khó
khăn.
Lâm Lệ là hoàn toàn không biết
hiện tại là tình huống gì, bó hoa hồng khiến cô có chút chói mắt, không khỏi có
chút ngạc nhiên hỏi: “Chu, Chu Hàn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy
ra?”
Chu Hàn không nói chuyện, thả
tấm thiệp nhỏ vào bó hoa, sau đó cất bước đứng ở bên người Lâm Lệ, đưa bó hoa
trong tay cho cô, nhìn chăm chú vào mắt cô, nói: ” bó, hoa đẹp đẽ nhất dành tặng
cho người phụ nữ xinh đẹp nhất.” Lời của anh rất hay, hoa cũng rất đẹp, chỉ là
người tặng hoa dường như không thể thích ứng với lời nói buồn nôn như vậy, giọng
nói của anh hoàn toàn không hề có chút tình cảm và dịu dàng nào, tỏ ra có chút
cứng ngắc và mất tự nhiên.
Mặc dù Chu Hàn nói xong có chút
cứng ngắc cùng mất tự nhiên, thậm chí có chút xấu hổ, Lâm Lệ vẫn bị sự việc như
vậy hù dọa, sững sờ không biết nên phản ứng thế nào.
Vốn đang có chút không tự
nhiên, Chu Hàn thấy Lâm Lệ như vậy, mình ngược lại lại thả lỏng tâm tình, đưa
tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu của cô, đem bó hoa vào lòng cô, sau đó cầm ví tiền rút
tiền đưa cho người phục vụ và cô gái kéo đàn vi-ô-lông kia, coi như là tiền
boa.
Hai người cung kính gật đầu,
sau đó cười nhẹ đi xuống, Lâm Lệ nhìn không có sai, trước khi đi ra, cô gái kéo
đàn vi-ô-lông nhìn cô, ánh mắt kia nụ cười kia mang theo hâm mộ
.
Chu Hàn một lần nữa ngồi trở
lại vị trí, giờ phút này trên mặt của anh đã hoàn toàn không còn vẻ lúng túng và
xấu hổ ban nãy, anh tự nhiên kèm theo cả vẻ tự tin, mà trái lại Lâm Lệ còn có
chút sững sờ, khiếp sợ cùng kinh ngạc lại thất thần.
Lâm Lệ ôm hoa một lúc lâu, mới
từ từ tạm hiểu rõ tình huống, nhìn Chu Hàn có chút khó hiểu hỏi, “tối nay, từ
đầu đến cuối là anh muốn làm gì a?” ăn cơm vừa có nhạc đệm, vừa có hoa tươi,
thật sự cô có chút không hiểu.
Chu Hàn cười nhạt nhìn cô, chỉ
hỏi : “Thích hoa không?” Đưa tay bưng chén rượu lên uống.
Nghe vậy, Lâm Lệ cúi đầu liếc
nhìn bó hoa trong ngực, thật ra, phụ nữ nào cũng thích hoa, nhất là hoa hồng đỏ
rực rỡ như vậy, ôm một bó hồng đỏ này, rất khó bảo người ta nói ra lời từ chối
hay phủ định.
Căn cứ vào cảm nhận chân thật
của mình giờ phút này, Lâm Lệ rất thẳng thắn gật đầu.
Chu Hàn cũng gật đầu, chỉ nói:
“Thích là tốt rồi.”
Nhưng thích thì thích, cô vẫn
muốn lên tiếng hỏi rõ ràng.
“Anh đưa em tới đây ăn cơm, lại
tặng hoa, rốt cuộc muốn làm gì nha?” Lâm Lệ nhìn anh, khuôn mặt mang theo vẻ
nghi ngờ cùng không giải thích được.
Nhún nhún vai, Chu Hàn vẻ mặt
đương nhiên hỏi ngược lại: “Nói yêu đương theo đuổi bạn gái đều là thế này còn
gì?” anh nhìn cô tiếp tục hỏi: “bữa tối dưới ánh nên, tặng hoa không phải cũng
là bí kíp thường dùng sao?”
Lâm Lệ sửng sốt, nhìn chằm chằm
anh một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, nói: “Cho nên…tối nay anh làm những điều
này thực ra gọi là ‘hẹn hò’?”
Chu Hàn nhíu mày, hỏi ngược
lại: “Chẳng lẽ trình tự có vấn đề gì sao?” Theo lý mà nói hẳn là không có vấn đề
mới đúng, anh đặc biệt lên mạng tìm thông tin.
Lên mạng tìm tài liệu xong, đầu
tiên là buổi trưa gọi điện thoại đặt chỗ, để mọi thứ như thế này, anh đặc biệt
tìm Diệp Tử Ôn mượn thẻ hội viên bên này, bởi vì, nhà hàng này là nhà ăn lớn
nhất toàn Giang Thành, sau khi đặt chỗ, anh làm theo như trên mạng nói chính là
gọi điện thoại cho tiệm bán hoa đặt một bó hoa hoa hồng thật đẹp, thậm chí nghe
theo ông chủ cửa hàng giới thiệu đặt một bó gồm mười một đóa hoa hồng, mặc dù
anh cũng không rõ ý nghĩa của mười một đóa hồng đến tột cùng là cái gì, nhưng
anh nói với ông chủ cửa hàng là tặng cho cho bà xã, anh nghĩ ông chủ sẽ không
xuyên tạc ý anh mới phải.
Lâm Lệ nhìn anh có chút nói
không nên lờ