Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324993

Bình chọn: 8.5.00/10/499 lượt.

lấy mấy

que thử thai đưa cho Lâm Lệ, thấy bỏ sót giấy thử thai, lại cầm mấy tờ từ trên

giường nhét vào tay Lâm Lệ, nói “Đi, đi thử đi.” Anh cũng không rõ tâm tình của

mình bây giờ là gì, chỉ biết giờ phút này tim mình đập rất nhanh, nhanh đến mức

như là muốn nhảy ra.

Lâm Lệ nhìn công cụ thử thai

trong tay, nhìn vẻ mặt nghiêm túc mà thật tình của Chu Hàn, biết tối nay mình

không dùng những thứ này làm kiểm tra, Chu Hàn nhất định là không bỏ qua. Chỉ

đành thỏa hiệp, cầm đống đồ kia trực tiếp vào phòng vệ sinh.

Chu Hàn đứng ở cửa phòng vệ

sinh, trong lòng không khỏi nôn nóng, mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, thế nhưng còn

gian nan hơn mấy tiếng đồng hồ.

Cũng không biết qua bao lâu,

cánh cửa phòng vệ sinh rốt cục cũng chậm rãi mở ra, Lâm Lệ từ bên trong đi ra

ngoài, Chu Hàn rất nhanh bắt được cô, hỏi “Như thế nào, có phải mang thật

không?”

Lâm Lệ nhìn anh mở miệng nói:

“Tám cái, có hai cái không có phản ứng, sáu cái cũng là hai vạch

đỏ.”

Chu Hàn cũng nhìn cô chăm chú,

tay nắm bả vai cô chặt hơn chút nữa, hỏi “Đó chính là thật sự có, phải

không?”

Lâm Lệ gật đầu, trịnh trọng gật

đầu, “Có” Không thể nói rõ cảm giác của chính mình lúc này, chỉ cứ nhìn Chu Hàn

như vậy, chóp mũi ê ẩm không hiểu sao muốn khóc, cô nghĩ loại tâm tình này là

cảm động muốn cám ơn anh, trong bụng của cô lại có một sinh mệnh hoàn toàn mới,

lần trước cô không thể bảo vệ tốt sinh mệnh yếu ớt kia, lần này, cô nhất định sẽ

thật quý trọng.

Một lúc lâu Chu Hàn cũng không

nói gì, chỉ cứ nhìn chằm chằm cô như thế.

Lâm Lệ nhìn anh, không khỏi có

chút hoài nghi, thử hỏi: “Anh, anh không muốn có con?” Cô không biết là Chu Hàn

muốn hay là không muốn có con, nếu như anh không muốn có con, vậy làm sao bây

giờ?

Nghĩ như vậy, còn không đợi Lâm

Lệ suy nghĩ cẩn thận, người đã được ôm vào một vòng tay mạnh mẽ, cánh tay ôm cô

thật chặt, giọng có chút mơ hồ vang lên ở bên tai cô: “Chúng ta thật sự có con?”

Giọng nói kia, còn mang theo không xác định, mang theo hoài

nghi.

Lâm Lệ có thể cảm giác được hơi

thở ấm áp trên cổ, còn có, còn có như là có một giọt nước lạnh lẽo còn mang hơi

ấm chảy xuống cổ cô, làm ướt da thịt của cô.

Không còn hoài nghi, không còn

không xác định nữa, giờ phút cô có thể xác định Chu Hàn cũng giống cô, là vui

vẻ, là kích động, đưa tay lên ôm cổ anh, gật đầu nói “Thật, chúng ta thật sự có

con.”

“Ha ha” Chu Hàn cười, sang

sảng mà phóng khoáng, buông cô ra, sau đó một tay lại ôm thắt lưng cô, vui vẻ

xoay vòng vòng tại chỗ, vừa cười, vừa lớn tiếng nói “Chúng ta có con, chúng ta

có con...”

"A..." Lâm Lệ sợ hãi kêu , tay

bấu vào bờ vai của anh: "Chu Hàn, anh điên rồi à! Mau buông em

xuống..."

Ba Chu và mẹ Chu vốn đã đi ngủ

cũng bị tiếng động trong phòng hai bọn họ đánh thức, mặc đồ ngủ choàng áo khoác

đi từ trong phòng ra ngoài, đi tới cửa phòng bọn họ nghe thấy bên trong có tiếng

cười còn có tiếng kêu, không biết đến tột cùng bên trong xảy ra chuyện

gì.

Hai người nhìn nhau, mẹ Chu gõ

cửa bên ngoài hô: “ A Hàn, A Hàn, các con ở bên trong làm gì

vậy?”

Ba Chu cũng trầm giọng nói "Chu

Hàn, mở cửa ra!"

Lúc này hai người bên trong mới

kịp phản ứng mình quá mức vui vẻ làm ầm ĩ đến những người khác trong

nhà.

Bên trong phòng Lâm Lệ cười lè

lưỡi với anh, vội vàng vỗ vỗ bờ vai của anh, “Mau cho em

xuống.”

Mở cửa ra, chỉ thấy ba Chu và

mẹ Chu đứng ở cửa, phía sau bọn họ là Tiểu Bân thậm chí cũng mặc đồ ngủ chạy

tới.

“Làm sao vậy? Nửa đem nửa hôm

rồi hai người các con còn ở trong phòng hô hoán gì thế?” Mẹ Chu

hỏi.

“Ba, mẹ, con và Lâm Lệ có lời

muốn nói cùng hai người.” Chu Hàn nhìn cha mẹ, tâm tình kích động ban nãy cũng

đã khôi phục rất nhiều.

Dường như nhìn ra bọn họ có cái

gì đó không đúng, hai người mắt nhìn nhau, mẹ Chu hỏi: “Chuyện gì

vậy?”

"Lâm Lệ mang thai rồi." Chu Hàn

nói, nắm chặt tay Lâm Lệ, vẻ mặt lãnh khốc trước đây lúc này cười toe

toét.

Có lẽ là chuyện này quá bất

ngờ, lúc mẹ Chu và Ba Chu nghe được lời Chu Hàn nói còn chưa phản ứng kịp, chỉ

giật mình sửng sờ nhìn hai người Lâm Lệ và Chu Hàn.

Ngược lại Tiểu Bân phía sau bọn

họ phản ứng nhanh nhất, từ phía sau chen lên, mở to đôi mắt đen nhánh to tròn

hỏi “Dì, dì có em bé sao?”

Lâm lệ ngồi xổm nửa người

xuống, xoa xoa đầu thằng bé, nói “Đúng vậy, sau này Tiểu Bân chính là anh trai

rồi, Tiểu Bân vui vẻ không?

Thằng bé nhìn cô, không nói

chuyện.

Lúc này ba Chu và mẹ Chu cũng

phục hồi lại tinh thần rồi, mẹ Chu có chút kích động nắm tay Lâm Lệ hỏi “Thật?

Có thật không Lâm Lệ?” Quá đột ngột, lúc trước còn đang nghĩ phải thúc giục bọn

họ, một mình Tiểu Bân cũng rất cô đơn, không nghĩ lúc này lại mang

bầu!

Lâm Lệ gật đầu, nói “Mới vừa

dùng giấy thử kiểm tra, là dương tính, nhưng mà ngày mai còn phải đi bệnh viện

xác nhận lại.”

“Được được, sáng sớm ngày mai

để cho Chu Hàn đi bệnh viện cùng con kiểm tra cho tốt.” Mẹ Chu vừa nói, quay đầu

sang nhìn Chu Hàn: “Chu Hàn, ngày mai đừng đi công ty, theo Lâm Lệ đi bệnh viện

kiểm tra cho tốt đi.”

Chu Hàn gật đầu, "Vâng." Nếu

như hiện tại có thể anh đã muốn