Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bí Mật Của Nương Tử

Bí Mật Của Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322251

Bình chọn: 10.00/10/225 lượt.

g năm mới.

Khi ăn cơm thì bốn vị di thái nói nói cười cười với nhau, trêu chọc nhau

không tính đi, nhưng các nàng còn có thể gắp đồ ăn cho bốn tổng quản,

như vậy không có chút quá thân mật chứ?

Nàng vụng trộm nhìn về

phía Nghiêm Phách Thiên, phát hiện hắn tuyệt không để ý, cũng không có

bất cứ phản ứng nào, dường như không cảm thấy chuyện này kì quái.

Người Nghiêm phủ sao lại kì quái như thế? Khi bọn họ nói Nghiêm phủ không có

nhiều phép tắc như vậy, nàng vẫn cho rằng bọn họ nói khách sáo mà thôi,

không ngờ là… một chút quy củ cũng không có.

Làm nàng không nhịn được nghĩ tới trước kia, khi cha mẹ và đại ca còn sống, khi ăn cơm cũng náo nhiệt như thế.

Mặc dù phụ thân làm quan trong triều, ngày thường nghiêm cẩn, nhưng khi ăn

cơm thì vẫn hi vọng người trong nhà có thể thoải mái một chút, nên vẫn

hay nói nói cười cười với nương, nàng cũng thường đấu võ mồm với đại ca

trên bàn cơm.

Nhớ đến ngày trước người một nhà hòa thuận vui vẻ,

ngày hôm nay người đã vĩnh viễn cách xa, cũng không nghe được tiếng cười của bọn họ nữa…Không, không được khóc, lúc này mà khóc sẽ làm những

người không hiểu gì cho rằng nàng điên khùng mất.

Nàng cực lực nhịn không để nước mắt rơi xuống, cứng rắn và một ngụm cơm, cúi đầu ăn.

Đột nhiên nàng cảm thấy một bàn tay to khẽ đặt trên lưng của nàng, là Nghiêm Phách Thiên!

Đau khổ nàng cực lực che giấu đã hoàn toàn bị hắn nhận ra, mà hắn cũng

không vạch trần, bàn tay to yên lặng đặt trên lưng nàng, khẽ vuốt ve,

động tác trấn an đúng lúc đã hóa giải một cách kì lạ nước mắt thiếu chút nữa trào ra của nàng, rót một luồng nước ấm vào trong cơ thể nàng.

Thì ra hắn đang chậm rãi vận nội lực vào trong cơ thể nàng, để nàng bình tâm trở lại.

Hắn dường như không cần mở miệng cũng có thể hiểu tất cả, chẳng lẽ là vì hắn cũng có thân thế bi thảm như vậy?

Động tác của Nghiêm Phách Thiên nhìn như vô ý ảnh hưởng đến nàng, bất tri bất giác nàng dần bị ôn nhu của hắn hòa tan.

Nàng phát hiện mình đã không còn chán ghét hắn như hồi mới gặp gỡ, khi bí

mật của bản thân bị nam nhân này biết được thì chiếc khóa của lòng nàng

cũng đã bị hắn mở ra đến một mức độ nào đó rồi.

Không thể không thừa nhận nàng có chút hiếu kì với hắn, bởi vì phát hiện hắn không giống như lời đồn.

Nam nhân này cơ trí, bình tĩnh, tâm tư kín đáo, làm việc quyết đoán, lại còn cực kì thần bí.

Nàng có rất nhiều

chuyện muốn hỏi hắn, nhưng không có cơ hội, đêm qua khi bản thân bị thân hình nóng bỏng của hắn ôm ấp, tóc mai chạm vành tai thì những lời nói

ôn nhu của hắn cũng lặng lẽ chiếm lấy lòng của nàng.

Hắn hứa với

nàng, giao thì hận của nàng cho hắn, hắn sẽ cho nàng một cái công đạo,

thay phụ thân nàng rửa sạch nỗi oan khuất và ô danh, để nàng có thể lấy

thân phận nữ nhi Liên Thạc Vọng, quang minh chính đại mà sống.

Phần hứa hẹn này trùng trùng điệp điệp gõ mở trái tim nàng, khi nàng giao bản thân cho hắn cũng đồng nghĩa đã tiếp nhận hắn.

Chỉ cần có thể lấy lại công đạo cho người nhà nàng, Liên Thủy Dao nàng cam

tâm trọn đời làm thiếp, không oán không hối hầu hạ hắn, nàng âm thầm thề ở trong lòng.

Chẳng biết từ khi nào, nàng không để ý chút nào

vết sẹo trên mặt Nghiêm Phách Thiên, thậm chí cũng không thấy nó khó

coi. Hai người hàng đêm ngủ cùng giường, hắn không keo kiệt dành cho

nàng ôn nhu cùng sủng ái, làm nàng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Tuy

Tiểu Song và Thanh Hà sợ hãi nghiêm gia nhưng càng vui vẻ hơn chuyện

nghiêm gia đến Mai viện ngủ hàng đêm. Điều này chứng tỏ ngủ phu nhân bị

vắng vẻ của các nàng bây giờ chính là được vô cùng sủng ái, ngay cả làm

nô tỳ như các nàng cũng được thơm lây.

Liên Thủy Dao đương nhiên

cũng cực kì vui vẻ Nghiêm Phách Thiên mỗi ngày đều đến nơi này của nàng

để ngủ, nằm trong lòng hắn, tùy ý để bàn tay to của hắn khẽ vuốt mái tóc của mình, hưởng thụ những lời nói nhỏ nhẹ bên gối của thú vui khuê

phòng. Nhưng nàng không phải là một nữ nhân ích kỷ, đèn một nhà sáng thì có nghĩa là đèn bốn nhà còn lại tối, làm lương tâm nàng bây giờ bứt rứt không yên.

“Chàng không nên hàng ngày đến chỗ ta.” Nàng nói nhỏ (yêu rồi thì đổi xưng hô nhá )

Mỗi ngày hắn đều đến với nàng, vốn là để lấy lòng nàng, làm nàng vui vẻ,

sao lại không đoán ra tại sao nàng đột nhiên nói như vậy với hắn chứ.

“Mỗi ngày ta đều đến làm nàng không vui?” Hắn nhíu mày. Vì để bồi nàng, cho

dù vội việc, trễ hơn nữa hắn cũng nhất định trở lại giường của nàng, ôm

nàng đi ngủ. Tất nhiên cũng bởi vì lo lắng buổi tối nàng không ngủ được, chạy đi tìm kẻ thù. Tuy rằng nàng đã đáp ứng hắn sẽ an phận, nhưng hắn

vẫn lo lắng.

Nghe nàng nói hắn không cần mỗi ngày đều đến, đối với một phu quân mà nói, cũng không phải là chuyện tốt.

Gương mặt trong ngực ngẩng lên nhìn hắn, nhẹ nhàng lắc đầu. “Không, chàng tới…Ta đương nhiên vui, nhưng mà…”

“Nhưng mà thế nào?” Hắn muốn biết hắn làm nàng không vui chỗ nào, mà lại không muốn ngủ chung giường với hắn.

“Chàng như vậy sẽ vắng vẻ bốn vị phu nhân khác.” Trên gương mặt mỹ lệ của nàng khó nén vẻ buồn bã.

Không ngờ được đáp án của nàng là sợ hắn vắng vẻ nữ nhân khác, cũng khô