
rình, sau khi học xong, thời gian còn lại đều ngâm mình ở thư viện, quả
thực chính là học trò ham học điển hình, rất nhiều người nhìn ra, đều cho là
chuyện không thể nào tin nổi. Đối với người quản lý mà nói, sinh viên năm hai
Lâu Nghiêu Nghiêu gần như có thể được cho là người nửa ẩn hình, bình thường nếu
như muốn tìm cô, chỉ có ở môn bắt buộc mới có thể gặp người, lúc khác ở trường
học căn bản là nhìn không thấy bóng dáng cô.
Những tin đồn về cô cũng không ít. Tối nay Lâu Nghiêu
Nghiêu theo thường lệ cùng Đàm Cầm ở thư viện đọc sách, nghỉ nhiều như vậy, lại
cách nhiều năm như vậy, nói thực ra, căn bản là nghe chưa hiểu rõ hết, bất quá
cái này cũng không gây trở ngại Lâu Nghiêu Nghiêu nghe say sưa, có lẽ là tâm
tính bất đồng, gíao sư dùng buôn bán làm ví dụ, khiến cô nghe tới phá lệ thú
vị, kết hợp kinh nghiệm công tác đời trước ở bên cạnh mẹ làm trợ lý vài năm,
thu hoạch bất ngờ.
Đống sách lý luận trên bàn của thư viện, Lâu Nghiêu
Nghiêu nhìn xem cũng không phải hiểu lắm, nhưng bên trên đa số sẽ có một chút
ví dụ mẫu, nói như vậy, xem xong cũng có thể hiểu được ý đại khái. Lấy ra di
động nhìn nhìn thời gian, gần chín giờ, Lâu Nghiêu Nghiêu tìm dãy số quen
thuộc, gửi một tin nhắn.
"Tan tầm chưa?"
"Ừ, ở trên đường."
"Hôm nay lại làm khuya một giờ so với hôm trước
rồi!"
"Ừ."
“Gã bí đỏ đó, tên đàn ông
có lòng dạ hẹp hòi lại thích nhiều chuyện, anh ta không thể không cho các người
không tăng ca hay không!”
“Công ty còn chưa đi vào
quỹ đạo ổn định, có nhiều việc bận, điều này cũng không có biện pháp.”
Oán giận càu nhàu, đầu sỏ
làm cho Tần Chí tăng ca là Nguyễn Tư Nam, Lâu Nghiêu Nghiêu đột nhiên nhớ tới,
Tần Chí hẳn là đang lái xe, vì thế nahwns thêm một tin
“Anh đang lái xe sao?
Không cần trả lời, chuyên tâm lái xe trước.”
Tần Chí quả nhiên nghe
lời không hề trả lời, tuy rằng anh nghe lời mình như thế, nhưng Lâu Nghiêu
Nghiêu vẫn cảm thấy tịch mịch lại mất mát, chống cằm vô cùng đáng thương nhìn
chằm chằm vào di động. Hình ảnh đó, dừng ở trong mắt người khác, lại đáng yêu
lạ thường, mặc dù không phải cái loại gợi cảm xinh đẹp, nhưng mặt cùng làn da
đều tinh xảo giống búp bê, đầu năm nay, cô gái giống búp bê cũng thực thịn
hành, tuy rằng kiểu con gái này đều thực phiền toái, người bình thường căn bản
tiêu thụ không nổi, nhưng giờ phút này làn da vốn bóng loáng như tuyết trắng
của cô ở dưới ánh sáng đèn huỳnh quang, lại trắng gần như trong suốt, nhìn qua
mắt sáng rực. Đối với vài nam sinh ở bàn bên đã muốn nhìn cô một hồi lâu.
“Kia là sinh viên năm hai
Lâu Nghiêu Nghiêu?”
“Như thế nào, muốn theo
đuổi à?”
“Đúng là có ý tưởng này,
cô ấy nhìn qua không quá giống như lời đồn, nhìn qua rất giống nữ sinh thuần
khiết.”
“Nếu cậu muốn chọc vào tổ
ong vò vẽ, vậy theo đuổi đi.”
“Nga, sao nói như thế,
cậu có vẻ rất quen thuộc với cô ấy?”
“Có thể không quen thuộc
sao? Ông đây từ lúc tiểu học, cấp hai, cấp ba đều học cùng trường với cô ta,
năm đó viết thư tình cho cô ta, đều bị chỉnh không có cách nào khác lăn lộn.”
“Những trường mà cậu học
không phải là trường học tư nhân rất nổi danh sao, Lâu Nghiêu Nghiêu này bối
cảnh thế nào?”
“Không bối cảnh gì, trong
nhà mở công ty thời trang, nhưng bạn cô ta không đơn giản là được.”
“Là thế nào?”
“Cậu là người ở nơi khác
đên, không biết cũng bình thường, biết khu nhà dưỡng lão nổi tiếng kia chứ,
người từ nơi đó đi ra, cự tuyệt người ngoài, cô gái này là nữ sinh duy nhất của
khu đó, cậu suy nghĩ đi, coi chừng theo đuổi không xong, vậy cậu về sau liền
xong đời, rửa sạch cổ chờ chết đi.”
“Tôi không thèm, vậy còn
theo đuổi cái lông mèo a!”
Những người trong hệ quản
líc này trong nhà ít nhiều đều có sản nghiệp, nếu không có sản nghiệp, đi học
quản lý làm gì? Cho dù người ta thiếu nhân tài quản lý, không thiếu những người
đi du học nước ngoài cầm N học vị trở lại tranh, làm gì đến những người trong
nước, chuyên nghiệp phải chọn đúng, bằng không tốt nghiệp xong phải vứt xó cái
bằng à.
Là một đô thị khinh doanh
cầu tiến, thành phố H mấy năm nay có vô số dân cư ngoại lai, mở công ty nhiều
đếm không xuể, nhưng dân bản xứ ở Thành phố H vố có tính cự tuyệt người ngoài,
vì thế còn có khu nhà dưỡng lão, dân nhập cư cùng ngoại thương chia ba phe
phái, trong đó thế lực lớn nhất cũng khó dung nhập nhất chính là khu nhà dưỡng
lão kia, bọn họ khởi bước sớm, căn cơ ổn, rút giây động rừng, rất khó chơi.
Lúc trước Lâu Nghiêu
Nghiêu lỡ tay giết Lâu Thanh Thanh, trong vụ án có không ít những mấu chốt khả
nghi, nhưng cuối cùng Tần Chí cũng rất nhanh chóng bị xử có tội, trong đó người
hai phe phái kia xuất lực không ít. Đương nhiên, tất cả chuyện này Lâu Nghiêu
Nghiêu cũng không rõ ràng lắm, cô hiện tại chỉ là một nữ sinh vì yêu đương mà
buồn rầu thôi.
Lâu Nghiêu Nghiêu không biết
dưới tình huống đó, đang có người dự tính theo đuổi cô, trước khi nhấc chân đi
trên đường theo đuổi một khắc, quyết đoán lùi chân về. Lại nói tiếp, Lâu Nghiêu
Nghiêu từ nhỏ đến lớn, tựa hồ đều không bị người theo đuổi qua, loại thư tình
gì đó ho