Cắt Đứt Tơ Tình

Cắt Đứt Tơ Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326514

Bình chọn: 8.5.00/10/651 lượt.

đi xem đã xảy ra chuyện gì."

Dứt lời đứng dậy định đi, Diêu nhi kéo tay Lê Tử Hà, lo lắng nói: "Tiểu thư, lẽ nào... lẽ nào là Thẩm công tử?"

Lê Tử Hà mỉm cười an ủi nàng, lắc đầu. Nếu là Thẩm Mặc, thì sẽ không khinh suất lỗ mãng như vậy. Vuốt mái tóc dài của nàng, nói: "Diêu nhi yên

tâm, không có việc gì đâu."

Diêu nhi gật đầu, buông Lê Tử Hà ra, nằm xuống sập đưa mắt nhìn nàng rời đi.

Đèn dầu trong Thần Lộ điện sáng rỡ, cung nữ thái giám thị vệ đứng ở nơi đất trống ngoài điện, thấy Lê Tử Hà thì rối rít hành lễ. Chân mày Lê Tử Hà

cau lại, mắt nhìn thẳng bước chân vào điện, thấy Vân Tấn Ngôn ngồi một

mình trên giường thấp, sắc mặt nhu hòa, mang nụ cười thong dong, ngước

mắt thấy nàng thì cười càng tươi.

Nhìn lướt qua trong điện, thấy

bóng lưng màu đen bị ép quỳ dưới đất, lòng nàng run lên nhưng lập tức

bình tĩnh lại, thản nhiên tiến lên hành lễ với Vân Tấn Ngôn: "Thần thiếp bái kiến Hoàng thượng."

Vân Tấn Ngôn thấy dáng vẻ bình tĩnh thản nhiên của Lê Tử Hà thì nhíu mày, cười nói: "Ái phi không cần đa lễ."

Người quỳ dưới đất vừa nghe thấy tiếng Lê Tử Hà, đột nhiên ngẩng đầu, gương

mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ khó tin, lông mày nhíu chặt lại, nghi ngờ nói: "Sư... Sư huynh... ?"

Lê Tử Hà bất ngờ nhìn Thẩm Ngân Ngân, ngồi xuống bên cạnh Vân Tấn Ngôn, khó hiểu nói: "Hoàng thượng bắt thích

khách, áp giải tới Thần Lộ điện làm gì?"

"Trẫm cũng không muốn

quấy nhiễu ái phi, nhưng Thẩm cô nương này lại muốn gặp nàng. Trẫm thấy

rằng Thẩm cô nương và ái phi làm bạn đã lâu, tình cảm sâu đậm, dĩ nhiên

không thể xử trí như thích khách bình thường." Vân Tấn Ngôn nheo mắt

đánh giá phản ứng của Lê Tử Hà, vươn tay cầm tay nàng.

Lê Tử Hà

làm như bây giờ mới nhìn thấy Thẩm Ngân Ngân, đi xuống nhìn sang, lặng

lẽ rút tay ra, cau mày nói: "Thẩm cô nương?" Nhưng ngay sau đó mỉm cười

nhìn Vân Tấn Ngôn: "Theo ta được biết, đây là Bùi cô nương mới đúng?"

Vân Tấn Ngôn cười gật đầu: "Đúng vậy, là Bùi cô nương."

"Vậy sao Hoàng thượng lại nói muội ấy là thích khách?" Lê Tử Hà không giải thích được.

"Đêm khuya xông vào hoàng cung, không phải là thích khách sao?" Vân Tấn Ngôn hứng thú hỏi ngược lại.

Lê Tử Hà vẫn làm như không hiểu, nói: "Chẳng lẽ Hoàng thượng quên rồi? Mấy tháng trước Bùi cô nương còn là tú nữ, chờ Hoàng thượng tuyển chọn,

đáng tiếc lại bị 'bắt' mất, để lỡ thời gian tuyển chọn. Nhưng muội ấy đã thoát khỏi tay tặc, muốn hồi cung, tình cảm dành cho Hoàng thượng đúng

là khiến người ngợi khen."

Lê Tử Hà nhấn mạnh chữ "bắt", thuận

thế đưa mắt nhìn Thẩm Ngân Ngân, ánh mắt lạnh như băng. Thẩm Ngân Ngân

vừa thấy, vội cúi thấp đầu im lặng không lên tiếng.

"Ái phi đã

nói như vậy, cũng nhắc nhở trẫm, Bùi cô nương đây bị bắt khỏi ngục, về

phần nguyên nhân bỏ tù có phải tìm thấy hoa túc dung trên người Bùi cô

nương không?"

"Trí nhớ của Hoàng thượng thật tốt, chuyện nhỏ nhặt như vậy mà có thể nhớ được." Lê Tử Hà cười khẽ, đôi mắt bình thản lóe

lên ánh sáng, nhìn thẳng vào mắt Vân Tấn Ngôn: "Nhưng hình như Hoàng

thượng quên mất một chuyện thì phải? Vụ hoa túc dung đã điều tra rõ rồi, kẻ hạ độc là Cố Vệ Quyền, nếu đã là vậy, lúc ấy nhất định có người hãm

hại Bùi cô nương. Bùi cô nương tự dưng rước phải tai ương lao ngục, sau

lại bị kẻ xấu bắt mất, hôm nay vừa mới thoát khỏi hiểm cảnh liền vội vã

hồi cung tìm Hoàng thượng làm sáng tỏ sự thật. Bùi cô nương, bổn cung

nói có đúng không?"

Lê Tử Hà đột nhiên liếc nhìn Thẩm Ngân Ngân,

thân thể Thẩm Ngân Ngân run lên, gật đầu lia lịa: "Sư... Nương nương nói đúng, tiểu nữ không dám gặp Hoàng thượng, ngày trước có quen biết nương nương, cho nên... cho nên đòi gặp nương nương..."

Vân Tấn Ngôn cười lạnh nói: "Ái phi đúng là nhanh mồm nhanh miệng!"

"Không bì nổi tâm tư kín đáo của Hoàng thượng." Lê Tử Hà không hề do dự đáp lại vô cùng mỉa mai.

Sắc mặt Vân Tấn Ngôn trầm xuống, nhưng ngay sau đó vừa cười nói: "Vậy theo ý ái phi, có phải nên trọng thưởng cho sự khổ tâm của Bùi cô nương

không?"

"Thần thiếp không dám quyết định thay Hoàng thượng, có

điều..." Lê Tử Hà liếc nhìn Thẩm Ngân Ngân, do dự mà nói: "Tú nữ không

trúng tuyển đã quay về gia trang hết rồi, Bùi cô nương ở lại trong cung e rằng không ổn..."

"Vậy thưởng cho Bùi cô nương tần vị, ái phi cảm thấy thế nào?" Vân Tấn Ngôn đáp lời Lê Tử Hà, liếc mắt nhìn nàng.

Lê Tử Hà cười tươi rói: "Nếu Hoàng thượng đã muốn như vậy thì không hẳn là không thể. Có điều Bùi cô nương gặp nạn, sự trong sạch của bản thân...

Nếu Hoàng thượng có thể chặn miệng người đời thì tất nhiên thần thiếp

không ngại sư muội đi theo mình, hai người còn có thể chăm sóc lẫn

nhau."

Lê Tử Hà cười thản nhiên, Vân Tấn Ngôn không nhận ra thật

giả, ánh mắt dần dần lạnh như băng, một lúc sau cười nói: "Bùi cô nương

là đồ đệ của Thẩm Mặc, sáng mai trẫm sẽ sai người đưa Bùi cô nương tới

phủ đệ của Bình Tây vương, ái phi và sư muội cách biệt đã lâu, tối nay

cứ từ từ ôn chuyện!"

Dứt lời, không hờn không giận liếc nhìn Thẩm Ngân Ngân, chắp tay sau lưng rời đi.

Lê Tử Hà nhìn hắn bước ra khỏi điện, nhập vào bóng đêm, ánh đèn dần dần

y


80s toys - Atari. I still have