Polly po-cket
Chính Là Yêu Kẻ Hám Tiền

Chính Là Yêu Kẻ Hám Tiền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322600

Bình chọn: 7.5.00/10/260 lượt.

Kim ở cách đó không

xa, chính là nàng vẫn chưa tỉnh.

“Dù sao cũng là nữ nhân, thể lực kém một chút.” Lời

như thế, mang theo một chút cao ngạo của nam nhân.

Coi hơi thở của nàng, hô hấp vững vàng, không tìm ra

ngoại thương nghiêm trọng, hắn buông ra sự không yên tâm. Thừa dịp Kim Kim chưa

tỉnh lại mà tìm chút trái cây hoang dã ăn cho đỡ đói, đồng thời tìm đường thoát

ra khỏi đây.

Dòng suối chảy róc rách, hắn đi về phía thượng nguồn,

hai mắt trợn trừng khi thấy một thân thể ngâm trong nước.

Doãn Tâm Đường chết thật thảm làm cho người ta không

dám nhìn thẳng.

“Cha thực sự đến đây!”

Ăn miếng trả miếng, là nguyên tắc đầu tiên của Tống

Thiên Nhất.

Doãn Tâm Đường đã chết, phụ mẫu nàng cũng không khả

năng sống, Tống Thiên Nhất báo thù luôn đòi thêm lãi. “Thật tiện nghi cho Chu Duẫn Can, có

thể tránh được một kiếp.”

Đột nhiên, không khí bỗng nhiên trở nên ngưng trọng,

hắn rùng mình một cái. Cha đến đây, có phải hay không cố ý muốn tới phá chuyện

tốt của hắn? Cha muốn chia rẽ hắn cùng Kim Kim,

muốn Kim Kim thuận

lợi gả cho đại sư huynh.

“Trừ phi ta chết! Bằng không cho dù ngươi là cha ta,

ta cũng không đồng ý.” Hắn hướng lên trời rống to, phảng phất như cha hắn có thể

nghe thấy.

Nói đến cùng, hắn muốn cưới Thẩm Bái Kim.

Có khi, hắn thật muốn cùng Thẩm Bái Kim ẩn thân ở đảo

nhỏ tiêu dao tự tại qua ngày. Nhưng Thẩm Bái Kim lại không làm theo, nàng tựa

hồ rất thích làm đường chủ ‘hình pháp đường’.

Thật là khó khăn a! Từ nhỏ hắn đã thích nàng kiêu ngạo

cùng bình tĩnh tự tin. Cũng vì cá tính này mà hắn có hao tổn tâm cơ cũng không

thể bắt được nàng lên giường.

“Cha đến đây, không thể để Kim Kim biết,

bằng không cái tiểu nữ nhân không lương tâm kia sẽ cùng cha mang ta nhốt tại

Đại Hồ Đảo ba tháng, sau đó cùng thành thân với đại sư huynh mà hưởng thụ cuộc

sống tân hôn.”

Hắn đã hao tổn bao tâm tư, không thể không đề phòng

được.

Đi mau! Trước mang theo Kim Kim rời đây

rồi nói sau.

Tống Trì chân to vừa mới bước được vài bước lại chú ý

tới một bao đồ trên tảng đá bên bờ suối. Mở ra xem thì thấy bên trong có một

lớp giấy dầu bao lấy một con gà nướng thơm ngào ngạt.

Mùi rất quen thuộc.

“Là cha? Đây là ý tứ gì?” Tống Trì dáng vẻ anh tuấn,

ánh mắt lóng lánh không dám tin.“Cha cam chịu ta cùng với KimKim? Cha rốt cục

đầu hàng, không mạnh mẽ chia rẽ chúng ta?” Hắn không tự giác dương cao giọng,

lập tức kéo xuống một cái đùi gà ăn thử. “Không sai, đây là cha tự tay nướng.”

Cha cả đời cậy mạnh, cho dù nhận thua cũng tuyệt không

nói ra, cho nên chỉ có thể dùng ám chỉ.

Hắn mừng như điên chạy về phía Kim Kim.

“Kim Kim! Kim Kim!

Cha đầu hàng, cha ta đầu hàng......” Trong tay nâng đùi gà còn chưa ăn xong,

chờ cùng người trong lòng chia sẻ.

“Kim Kim, chúng ta có thể thành thân, chỉ chờ đại sư

huynh giải trừ hôn ước......”

“Kim Kim, Kim Kim......”

Hắn nhẹ lay động nàng.

Thẩm Bái Kim không có phản ứng, lông mi đóng chặt, nằm

không nhúc nhích.

“Kim Kim đừng ngủ, Kim Kim,

Kim Kim......” Hắn không hiểu cảm thấy

bất an, tăng thêm lực đạo lay động nàng.

“Kim Kim ngươi tỉnh tỉnh!

Kim Kim...... Ngươi không cần làm ta sợ,

ngươi mau tỉnh lại......”

Này rất khác thường!

Mặc kệ hắn kêu gọi như thế nào, ôm chặt nào như thế

nào như, nàng thủy chung mê man nặng nề. Hắn chưa bao giờ yếu đuối như vậy,

nhưng bản thân sợ nàng chết mà rơi lệ.

“Kim Kim, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao còn không

tỉnh lại?” Tâm dường như bị dao sắc đâm trúng, đau run rẩy.

Dáng vẻ này của nàng, quả thực so với hắn chết còn khổ

sở hơn. Giống như tâm bị lấy đi một mảnh lớn, trống trơn. Hắn thà rằng nàng

tỉnh lại mà đấm đá hắn một chút, trách hắn ăn vụng đậu hủ cũng không muốn nàng

thế này.

Đột nhiên mày vặn xoắn, lau đi nước mắt, hắn không

chút nghĩ ngợi liền đem nàng cõng trên lưng, phải mau chóng đi ra đáy cốc, chữa

bệnh cho nàng mới được.

Mở mắt ra Thẩm Bái Kim liền nhìn thấy một đôi mắt thâm

đen, toàn bong bóng mắt, khuôn mắt vốn tuấn tú biến dắckhông

ít. Thì ra không chỉ mĩ nữ mới cần ngủ để giữ gìn nhan sắc, nam nhân mà không

ngủ thì khuôn mặt cũng biến dạng nha.

“Kim Kim, ngươi rốt cục tỉnh.” Đôi mắt gấu mèo của

Tống Trì hiện lên tia sáng rạng rỡ. “Ngươi hôn mê đằng đẵng ba ngày, hại ta

thật lo lắng nha! Giống như là bị ném lên không trung vậy, lúc nào cũng không

nơm nớp lo sợ. Ta ngày ngàyche chở ngươi, bảo vệ

ngươi, ‘hiếu phu’ như ta thật là thế gian khó tìm nha!” Vừa thấy nàng tỉnh lại,

Tống Trì vui mừng không ít, còn không quên khoe thành tích của bản thân.

“Cái gì?” Ngược lại là nàng sững sờ.

Nàng sao lại không hiểu hắn nói cái gì?

“Ta nói ngươi nha! Chúng ta tốt xấu gì cũng đã bái

đường, không thể cùng sinh nhưng lại cầu cùng chết. Lần sau ngươi không được

làm ta lo lắng nữa, đến lúc đó đầu ta bạc rồi ngươi sẽ chê ta già a.” Tống Trì

tâm tình thoải mái nhịn không được lại lải nhải một phen. Hắn nói, hắn cùng

nàng bái đường – nàng không có nghe sai đi!?

“Được rồi! Ngươi không có việc gì là tốt rồi.” Nghĩ

đến qua bao nguy hiểm giờ cũng đã bình yên, Tống Trì thở dài một cái