
cho tôi không?” Mỗi khi Majo không chọc cười, giọng nói luôn luôn mang một sự âm ngoan rất rõ ràng.
“Trả?” âm điệu nói chuyện của hắn mang theo một độ cong nhỏ “Nơi này là
Meteorcity, mỹ đức truyền thống lâu dài là gì đây? Để tôi nghĩ xem, à,
anh hẳn là rất rõ ràng mới đúng, có lẽ anh có thể thử đến đây cướp đi.”
Nếu Majo là âm ngoan, vậy thì hắn là kiêu ngạo và khinh thường, nhưng sự kiêu ngạo của hắn luôn bị ngữ tốc mạch lạc biến thành một loại âm điệu
tao nhã, cho dù khinh thường người khác cũng chỉ là tự nhiên lộ ra thái
độ ôn hòa, càng khinh thường thì càng ôn hòa, nham hiểm đã thành tập
tính.
Bệnh trạng say xe của tôi còn chưa áp chế được, đau nửa
đầu chạy thục mạng đến đây, nhưng đối thoại của họ càng ngày càng quỷ
dị, rốt cuộc hai người còn muốn trừng nhau bao lâu?
“Miru, còn muốn nôn không?” giọng điệu trào phúng của hắn chuyển thành thật tình hỏi, nhanh đến mức một giây cũng không cần.
“Tốt hơn nhiều rồi, đội viên đội chấp pháp đâu?” Tôi nhớ đội viên đội chấp
pháp đi theo chúng tôi có rất nhiều người, tại sao hiện tại xung quanh
trống rỗng chỉ có ba chúng tôi.
“Đám nhóc của đội chấp pháp đã
bị anh phái đi trước mở đường, lúc nãy cô nhóc mười bảy không có ai muốn kia đã điên lên muốn đập tôi, như vậy hẳn là cô ta đã nói cho địch nhân chỗ này có con mồi mà mấy anh rất muốn, cho nên đi đuổi theo chém chúng đi. Cô nhóc chết tiệt kia quả nhiên khó chịu tôi mà.” Majo hừ lạnh nói, sau đó nghe thấy anh ấy một cước đạp đổ thứ gì đó, gây ra tiếng đống
rác rưởi đổ xuống “Tôi nói này, mấy tên giống chuột cống kia còn muốn
ngồi ở trong động bao lâu nữa? Dù có chờ nữa thì ông đây cũng sẽ không
lộ ra sơ hở, bởi vì tôi ăn no căng bụng rồi. Người của Meteorcity so với đám chấp pháp yêu hoa cỏ kia còn điên cuồng, hết cứu.”
“Tôi thì không ngại phải chờ đợi, từ từ sẽ đến cũng không tệ.” Hắn rất nhàn tản cười nói.
“Không được, không đủ thời gian, việc phiên dịch Ám còn đang chờ.” Tôi nói, níu chặt áo hắn hơn.
“Cũng phải, tốc chiến tốc thắng, tôi bốn, cái còn lại kia của anh, Miru mà
rơi một ngọn tóc thì tôi thề nhất định sẽ giết anh.” ngữ điệu bằng
phẳng, Majo âm trầm nói.
“Có vẻ như anh đã quá coi thường tôi.” Hắn cũng bằng phẳng giọng điệu vốn đã rất bằng, không mặn không nhạt đáp lại.
Tôi nói này, hai cậu là kẻ thù truyền kiếp sao?
“Phiên, dịch, Ám!” Tôi san bằng ngữ điệu, nói cực kỳ nặng, từng chữ không phải là nói mà là phun ra.
Vài giây tẻ ngắt, bỗng gió lập tức gào thét sát qua người.
Tôi kéo khóe miệng ra một chút cười “Majo, cẩn thận một chút.”
“Biết rồi, chỉ vài cái rác rưởi mà thôi.” Câu này từ xa xa truyền đến, thời
gian di chuyển từ tại chỗ tới nơi mục tiêu không mất đến hai giây.
Bên tai truyền đến tiếng rác rưởi va chạm hỗn loạn, tôi níu chặt lấy áo
hắn, có chút vô lực chôn đầu sâu hơn “Lance, cậu cũng vậy, phải cẩn
thận.”
“Được.” Vừa dứt lời, hắn lập tức chạy với tốc độ cực hạn
siêu việt hơn sự hiểu biết của tôi, loại tốc độ này giống như ngay cả
gió cũng bị xé rách.
Mùi sắt rỉ lạnh lẽo tán ở trong gió, cho dù trong mắt một mảnh hắc ám nhưng cũng có thể nhìn thấy màu đỏ sẫm của nó rất rõ ràng.
Tay hắn chưa từng rời đi mắttôi, bên tai ngoài tiếng gió ra, cái gì cũng
không nghe thấy, trầm mặc im lặng giống như một đặc điểm độc hữu của
mảnh đất này.
Đột nhiên có một chút... hiểu Meteorcity. “Đến rồi.” Một đường
đi sặc mùi máu tươi chỉ vì này hai chữ vân đạm phong khinh này, trong
giọng nói lạnh lùng của hắn giờ lại càng nhiều thêm sự vô tình.
“Người một nhà cả, mấy người mắt mù hay sao mà bày ra cái tư thế chiến đấu làm gì?” Majo chạy tới nơi rống lên.
“Là đội trưởng Majo sao?” Có người lên tiếng hỏi.
“Không cần gọi tôi là đội trưởng, cái chức vị mệt chết mệt sống này chỉ có kẻ
ngốc mới có tài cán. Nhường đường một cái, chúng tôi muốn trực tiếp vào
Ám.”
“Vâng, báo cho các đội viên cấp trên, đội trưởng Majo bọn họ đã tới.”
“Tôi nói không cần gọi tôi đội trưởng, cậu có vấn đề về thính lực sao?”
“Vâng, đội trưởng Majo.”
“...... thôi vậy, ông đây bị cô nhóc điên đá đầu cho nên mới thành tên ngốc, ai lại đi tranh luận với mấy tên hệ cường hóa ngu ngốc như mấy người chứ.” Majo vô lực, cực kỳ tiều tụy.
“Đội trưởng Majo, tôi thuộc hệ thao tác.” Đội viên nghiêm trang đáp lại.
“Cậu còn nói một chữ nữa thôi, có tin là tôi sẽ đánh cậu từ hệ thao tác biến thành hệ cường hóa không?”
“Vâng.”
Tôi kỳ thật có chút bội phục mình, trong tình huống này thế nhưng còn muốn
cười, hiện tại tình trạng thân thể thật sự không tốt, chỉ khẽ nhấc khóe
miệng thôi mà ngực đã khó chịu đến mức hít thở không thông, cho nên mới
nói, tôi chán ghét say xe chán ghét say xe, càng chán ghét những phương
tiện giao thông khiến tôi khó thở, thôi vậy, đành gắng nhịn một chút
vậy.
Hắn ôm tôi nhảy lên chỗ cao, lúc nhảy xuống, hắn buông bàn
tay đang che mắt tôi ra “Nơi này là khu vực an toàn mà đội chấp pháp
chiếm lĩnh, sẽ không dễ dàng xuất hiện trường hợp bên ngoài công kích.”
Do đôi mắt ở trong bóng tối quá lâu cho nên không thể ngay lập tức thích
ứng được với ánh sáng trên bầu trời