
Manuel, cô gặp ai cũng nhất định phải đẩy mạnh tiêu thụ trang phục của cô sao? Từ lúc thằng nhóc bên cạnh này
biến trang phục thủy thủ bốn mươi vạn Geny của tôi thành giẻ lau, tôi đã thề về sau sẽ chỉ mua ở cửa hàng đại chúng, dù sao với hắn mà nói, bốn
mươi vạn và bốn trăm vạn cũng không có gì khác nhau, mặc ra đi ra ngoài
một chuyến trở về là tất cả đều thành giẻ lau, đồ xa xỉ mời rời xa chúng tôi đi.
“Tuy rằng là giải thích, nhưng giọng điệu lại không có
một chút ý xin lỗi.” Hắn lạnh nhạt mở miệng, thuận tiện xả một cái ngoài cười nhưng trong không cười.
“Aiz, giọng điệu của người ta trời sinh đã như thế, làm cậu hiểu lầm thật là ngượng ngùng, ha ha ha
ha......” Manuel bưng lên vẻ mặt tươi cười của nhân viên trên quầy tiếp
khách, tươi cười miễn phí không chút bủn xỉn.
Không khí
này...... khiến tôi đau đầu, hai vị này cười trông cực kỳ giả, không
muốn cười thì đừng cười, mấy người cười như thế sẽ khiến người đứng
ngoài như tôi hoàn toàn nhìn không nổi.
Hai người bọn họ cơ hồ
cùng lúc thu lại tươi cười, ánh mắt cùng lúc nhìn đằng trước. Tôi phản
ứng chậm, chưa kịp quay đầu thì bên tai đã truyền đến tiếng vang bén
nhọn có thể xé rách mặt đất, một cái lều trại bị xốc lên, bụi đất đằng
trước ồn ào náo động, trong không khí dày đặc bụi cát, tiếng bén nhọn
như cắt đứt gió khiến lưng người ta rét run. Tôi trừng lớn mắt, ngoài
bụi đất ra không thấy rõ gì cả, nhưng trong đám bụi mù kia lại truyền
đến tiếng mắng rất rõ ràng.
“Cái tên chết tiệt Ging vô trách
nhiệm này! Tớ đã nghiêm túc giao Esme cho cậu như thế rồi, kết quả cậu
lại dám chạy tới đây cướp phần với tớ! Lúc nghe nói cậu chủ động xin làm đội trưởng đội đặc viện, tớ đã cảm thấy không bình thường, cái tên lưu
manh cứ gặp chuyện không may là bỏ chạy như cậu sao có thể có tâm trách
nhiệm đến thế? Sớm biết thế thì lúc cậu vừa vào Esme, tớ nên đá cậu ra
mới đúng, đi tin tưởng cái tên như cậu là tại tôi quá khờ!”
Là
tiếng của Touya, rất ít thấy anh ta tức giận đến thế, dù bình thường anh ta luôn bạo lực chấp pháp nhưng vẫn luôn là một vũng nước lạnh không dễ sôi trào, xem ra là có người dẫm phải bom.
“Là tiền bối Harris
đồng ý tớ đến, việc bảo vệ Esme là phó đội trưởng phụ trách, tin tớ đi,
rất an...... Á!!! Touya cậu thật sự muốn đánh chết tớ sao?” Ging hét to
một tiếng.
“Còn tin tưởng cậu nữa thì tớ chính là lợn, cậu coi
Esme là thành phố bình thường sao? Tình trạng an toàn của Meteorcity
càng không tốt thì Esme sẽ càng nguy hiểm, không có ai có năng lực niệm
giống như cậu trông coi thì sao tớ có thể an tâm chứ? Cái tên chết tiệt
này xuống Địa ngục cho xong, nếu Esme mà xảy ra chuyện gì thì tớ sẽ mang đội chấp pháp chạy một vạn vòng khắp thế giới đuổi giết cậu đấy!”
Bụi cát cuồn cuộn, rối tinh rối mù. Thị lực của tôi có hạn, ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy được, chỉ có tiếng gió vỡ vụn là có thể nói cho
tôi biết, khi những người có năng lực niệm đang giằng co đánh nhau thì
có thể nhanh đến mức thị lực của người thường không thể nhìn thấy rõ
được. Aiz, đúng là đả kích người ta mà, một đống siêu năng lực giả của
thế giới Hunter.
“Chờ...... chờ chờ một chút, tớ không muốn
nghiêm túc đánh với cậu đâu, chúng ta đã là bạn bè nhiều năm như thế rồi mà, được rồi, là lỗi của tớ, thật ra đại đội trưởng đội đặc viện vốn
không phải tớ, tớ là vì di tích Ám mới đến, tớ đã rất vất vả để đánh
ngất đại đội trưởng nhốt trong WC, thế thân anh ta đến, cậu hãy nể tình
tớ thành tâm như thế...... Á!!! Thiếu chút nữa bị trúng rồi! Tớ mặc kệ!
Tớ nhất định phải tìm được bản đồ di tích Ruta, đây là tâm nguyện nhiều
năm của tớ, xuống Địa ngục cũng đáng.” Ging giãy nảy nói.
“Tâm
nguyện nhiều năm cái quỷ, cậu cho rằng tớ và cậu mới quen biết nhau hôm
qua sao? Rõ ràng là cậu mới bắt đầu truy tìm di tích Ruta một năm trước, cậu là cái tên ngoài chỉ muốn làm chuyện mình muốn ra, hoàn toàn không
quan tâm hậu quả thế nào hết, ngoài biết lưu lại một đống hậu quả rối
rắm cho mấy người đi theo sau cậu thì cậu còn có thể làm cái gì? Cái tên côn trùng có hại không có câu nào là tốt không có lương tâm không có
trách nhiệm này, tôi muốn hủy diệt cậu vì hòa bình thế giới ngay lập
tức!”
Côn trùng có hại? Tôi nhịn không được mỉm cười, đại đội
trưởng Touya rất ít khi trẻ con như thế, xem ra không chỉ là một hố bom
bị dẫm mà là toàn bộ khu bom cùng lúc bạo nổ.
“Cái gì? Sao có
thể nói như thế chứ, chẳng phải Touya Kaidou cậu cũng vì Esme mà không
thèm để cái gì vào mắt sao, cậu so với tớ càng đáng sợ, rõ ràng chính là cái tên vì Esme cho dù muốn cậu đi hủy diệt toàn thế giới cậu cũng hạ
thủ được đi, nói đến tùy hứng thì sao tớ có thể tùy hứng bằng cậu được?
Á!!! Cậu phạm quy, sẽ chết người!”
“Vì Esme tớ sẽ hủy diệt cậu trước, tớ muốn tuyệt giao với cái tên chết tiệt này!”
Một trận gió lớn mang theo bụi đất hò hét đánh tới, người qua đường là tôi
bị lây đến, làn da bắt đầu có cảm giác đau đớn quái dị, giống như là
trong trận gió kia có vô số cái đinh vậy.
Hắn nắm chặt tay của
tôi, cảm giác không khoẻ giảm bớt, tôi khẽ liếc nhìn hắn, t