80s toys - Atari. I still have
Cô Phương Bất Tự Thưởng

Cô Phương Bất Tự Thưởng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328080

Bình chọn: 7.00/10/808 lượt.

i quân Quy Lạc cũng bị đánh tan, thì lấy đâu đủ binh lực để đối kháng

với Hà Hiệp?

Càng không thể lấy một vạn năm ngàn binh mã để đối chọi với mấy chục vạn đại quân Vân Thường.

Các tướng quân vừa vui mừng vì tưởng đã lừa được Hà Hiệp giờ mới hiểu rõ sự tình, sắc mặt bỗng chốc trở nên u ám.

Sau khi thu

phục được đại quân Quy lạc, Hà hiệp sẽ không phải lo đến hậu họa. Với

thực lực Vân Thường hiện nay, Hà Hiệp hoàn toàn có thể thong thả điều

quân đến bao vây họ, từ từ chơi trò mèo vờn chuột.

Thấy các

tướng lĩnh không còn lòng tin, Sở Bắc Tiệp liền mỉm cười trêu Sính Đình: “Bạch cô nương kế sách cao minh, liệu có phải đã có cách đối phó với

cục diện nguy nan này?”.

Sính Đình

đáp lại Sở Bắc Tiệp bằng ánh mắt dịu dàng, thong thả nói: “Vương gia

chắc chắn thế kia, nhất định đã có kế hay, hà tất phải hỏi Sính Đình?”.

Sở Bắc Tiệp cười sảng khoái: “Nàng đang lục vấn bản vương?”. Bàn tay nắm chặt bàn tay Sính Đình dưới bàn càng thêm chặt.

Bệnh tình

của Đông Lâm vương hậu đã đỡ, nên cũng ngồi tham dự. Lúc này Vương hậu

mới lên tiếng: “Đã chứng kiến Trấn Bắc vương lớn lên từ nhỏ, ai gia hoàn toàn tin tưởng vào năng lực cầm quân của Trấn Bắc vương, dù cục diện có tồi tệ đến mức nào, Trấn Bắc vương cũng có thể ung dung ứng phó. Ai gia muốn thưởng thức bản lĩnh của Bạch cô nương”.

Vốn là vương tẩu của Sở Bắc Tiệp, nên một lời nói ra của Vương hậu rất có sức nặng.

Biết Vương hậu có ý thử mình, ánh mắt lanh lợi chuyển động, Sính Đình

chậm rãi nhìn quanh một vòng trướng soái, khẽ cất lời: “Địch đông ta ít, đây là thế mạnh lớn nhất của Hà Hiệp. Hiện giờ, chúng ta phải biến thế

mạnh ấy trở thành điểm yếu”.

Mạc Nhiên cau mày: “Biến thế mạnh thành điểm yếu, điều đó đương nhiên là tốt nhất, nhưng làm thế nào mới thực hiện được?”.

Sâm Vinh lúc nào cũng thẳng thắn: “Rõ ràng là không thể”.

“Sao lại

không thể?”, Sính Đình thong thả hỏi lại, ngữ khí nhẹ nhàng nhưng tràn

đầy tự tin, từng từ từng câu như hạt trân châu rơi trên đĩa bạc. Nàng

phân tích rõ ràng, “Quân Vân Thường bề ngoài thì đang lớn mạnh từng

ngày, vì thu nạp được một lượng lớn hàng binh và tù binh. Tướng quân Sâm Vinh, xin hỏi đội quân Vân Thường khổng lồ này có bao nhiêu binh sĩ do

một tay Hà Hiệp thao luyện nên?”.

La Thượng

tranh phần đáp: “Quân chủ lực của Vân Thường hiện nay do hai bộ phận cấu thành, một bộ phận là quân chính quy của Vân Thường, bộ phận kia là

hàng binh của các quốc gia còn lại. Hàng binh gia nhập nửa chừng, độ

trung thành không cao, còn quân chính quy của Vân Thường cũng không phải binh mã do Hà Hiệp gây dựng thành. Nếu trong quân Vân Thường xảy ra

biến động, Hà Hiệp rất khó khống chế cục diện”.

“Đây cũng là nguyên nhân Hà Hiệp phải áp dụng những chính sách bạo ngược, chấp nhận

để dân chúng oán thán mà vẫn không từ thủ đoạn để chinh phục tứ quốc

trong thời gian ngắn nhất. Hà Hiệp buộc phải hoàn thành đại nghiệp trong thời gian mình có thể khống chế cục diện, bởi hắn sẽ không chống đỡ nổi một lần bạo động với quy mô lớn trong quân”, Sở Bắc Tiệp hạ giọng nói

tiếp.

Mang danh

phò mã thống lĩnh đại quân, trên có vương tộc Vân Thường tuy đã diệt

vong nhưng vẫn còn trên danh nghĩa, dưới có đại thần văn võ khẩu phục

nhưng tâm bất phục, bên ngoài có những tướng sĩ Đông Lâm và Bắc Mạc luôn ôm hận quy hàng.

Đại quân Vân Thường hiện có vẻ uy phong là thế, nhưng kỳ thực lại không có một nền móng vững chắc.

Hà Hiệp hiểu rõ điều này.

“Hà Hiệp vốn chẳng phải là người xấu, chỉ là…” Khuôn mặt thoáng nỗi đau mơ hồ, nhưng Sính Đình nhanh chóng tiếp tục, “Việc chúng ta cần làm hiện giờ là gây

ra rối loạn lớn trong nội bộ đại quân Vân Thường”.

Xác định được đối sách, các tướng lĩnh vừa cảm thấy con đường phía trước mênh mông giờ đã kịp lấy lại tinh thần.

“Diệu kế!”,

Sâm Vinh cười vang, giơ nắm đấm nói: “So với việc vất vả mở rộng đội

quân của chúng ta, chi bằng nghĩ cách phá hoại đội quân địch”.

Mạc Nhiên

vẫn chưa chắc chắn, bình tĩnh phân tích: “Biết thì dễ làm mới khó. Hà

Hiệp cũng là tướng tài, tất phải có phương pháp luyện binh, đại quân Vân Thường không thể nói loạn là loạn”.

“Mạc Nhiên

nói rất có lý, muốn đại quân Vân Thường nội loạn, tất phải nhúng tay vào nhiều phương diện. Thực ra đã có người giúp chúng ta làm việc đầu

tiên”, Sở Bắc Tiệp nhìn Mạc Nhiên cổ vũ, “Chắc Mạc Nhiên đã đoán ra bản

vương đang nói đến ai”.

Suy nghĩ

giây lát, hai mắt Mạc Nhiên sáng lên, ngẩng đầu đáp: “Đúng rồi, là Bắc

Mạc thượng tướng quân Tắc Doãn. Tắc Doãn đơn thương độc mã khiêu chiến

với Hà Hiệp trước hàng ngàn vạn tướng sĩ Vân Thường, tuy thất bại, nhưng đã đả thương được Hà Hiệp. Chuyện này đã lặng lẽ truyền đi khắp thiên

hạ. Hà Hiệp cũng có thể bị thương, nó đã tạo ra một bóng đen trong lòng

binh sĩ Vân Thường vốn vô cùng kính phục, ngưỡng mộ, và tôn kính coi Hà

Hiệp như thần tướng”.

Rõ ràng Mạc

Nhiên đã trả lời đúng, Sở Bắc Tiệp nở nụ cười khen ngợi thuộc hạ bên

mình nhiều năm, gật đầu tán thưởng: “Tuy Tắc Doãn là đối thủ của bản

vương, nhưng lòng nhiệt huyết, sự cương nghị này thực khiến bản vương

khâm phục”.

“T