
cho bộ phim mới của mình. Để tiết kiệm chi phí, nữ diễn viên
chính thứ ba được tuyển chọn trong số những nữ sinh ở các trường trung học tại
thành phố này.
Đây là hình thức tuyển
chọn chưa từng có từ trước đến nay, đã tạo nên những phản ứng mạnh mẽ tại thành
phố D, mọi người từ đầu phố đến cuối ngõ ai ai cũng bàn luận. Với những cô gái
khao khát theo đuổi nghiệp minh tinh thì việc này tràn đầy cám dỗ: Nếu may mắn
lọt vào mắt xanh của đạo diễn nổi tiếng thì có thể hoàn toàn đổi đời, hệt như Triệu
Vy với vai "Tiểu Yến Tử", chỉ trong một đêm nổi danh khắp Đại Giang,
Nam Bắc.
Lãnh đạo trường Tam Trung
đặc biệt chú trọng việc này, sau kỳ tuyển chọn sơ bộ chỉ giữ lại mười ứng cử
viên. Hôm nhà trường công bố danh sách, trước cột đăng bản thông báo hàng loạt
người chen chúc nhau.
Khi đó, Diệp Phiên Nhiên
đang vùi đầu trong mớ bài tập môn toán thì Tạ Dật chạy xộc vào hét to:
"Diệp Phiên Nhiên, có tên của cậu kìa!"
"Đừng đùa nữa!"
Diệp Phiên Nhiên đầu không ngẩng lên: "Mỹ nữ trong trường nhiều như áng
mấy, tớ làm sao mà được chọn chứ?"
"Cực kỳ chính
xác!" Tạ Dật còn hứng chí hơn cả cô: "Lớp chúng mình chỉ có hai người
qua vòng sơ tuyển, một là cậu, hai là Đồng Hinh Nguyệt!"
Diệp Phiên Nhiên vẫn cảm
thấy cô bạn đang đùa giỡn nhưng giờ văn ngay sau đó, thầy Quách tuyên bố tin
tức này trước cả lớp, đồng thời muốn cô và Đồng Hinh Nguyệt phải lập tức dừng
việc học, cùng tám nữ sinh khác tham gia lớp huấn luyện diễn xuất do trường tổ
chức.
Hai tuần sau, đạo diễn
đích thân đến trường lựa chọn diễn viên. Trong giảng đường vắng vẻ, chỉ có vài
vị lãnh đạo nhà trường cùng đoàn làm phim. Mười nữ sinh luân phiên nhau tiến
lên khán đài biểu diễn, không chỉ ca hát, nhảy múa, đọc diễn cảm mà còn biểu
diễn nhạc cụ này nọ nữa. Khi đứng sau khán đài, các nữ sinh đứng cạnh cô đều
căng thẳng, toàn thân run rẩy, duy chỉ có cô tỏ vẻ thản nhiên. Cô chưa bao giờ
mộng làm minh tinh, nếu như không phải vì giáo viên chủ nhiệm yêu cầu cô nhất
định phải tham gia thì cô đã xin rút lui khỏi cuộc tuyển chọn này từ lâu.
Đồng Hinh Nguyệt xuất
hiện trên khán đài với dáng vẻ duyên dáng tự tin cùng bài phát biểu cảm tưởng
sâu sắc phong phú, đồng thời còn biểu diễn điệu múa Tân Cương mềm mại uyển
chuyển, nhận được sự reo hò tán thưởng của cả khán phòng. Đến lượt Diệp Phiên
Nhiên, cô hoàn toàn chỉ làm nền phụ họa cho Đồng Hinh Nguyệt, giới thiệu sơ
lược về họ tên và tuổi tác, đọc diễn cảm một đoạn thơ ngắn rồi vội vàng khom
người cúi chào, phóng nhanh về phía vũ đài.
Màn trình diễn kết thúc,
đạo diễn tuyên bố kết quả tuyển chọn cuối cùng, mọi người trên khán trường đều
trố mắt ngạc nhiên, mà người cảm thấy kinh ngạc nhất chính là Diệp Phiên Nhiên,
bởi lẽ sự may mắn bỗng chốc giáng ngay xuống đầu cô.
Đạo diễn giải thích rằng,
vai diễn này đất diễn không nhiều, thiết kế nhân vật là một cô nữ sinh trung
học gầy gò, trong sáng, nhạy cảm và lập dị, ngoại hình và cá tính của Diệp
Phiên Nhiên rất thích hợp với vai diễn này.
Đối mặt với ánh mắt
ngưỡng mộ của bao người, Diệp Phiên Nhiên rất bình tĩnh. Cô quay sang nhìn Đồng
Hinh Nguyệt đứng cạnh mình, khóe mắt cô ta hơi đỏ, gương mặt thể hiện vẻ khinh
thường, đố kỵ và ấm ức. Ấm ức thực sự chính vì, bất luận ngoại hình, cá tính,
tài nghệ hay biểu hiện trên khán đàithì Đồng Hinh Nguyệt đều vượt xa Diệp Phiên
Nhiên. Huống hồ, cô ta còn chuyên tâm chuẩn bị suốt thời gian dài, bố mẹ còn
chi một số tiền lớn để mời giáo viên vũ đạo và thể hình về phụ đạo cho cô ta.
Tràng pháo tay vang lên,
Diệp Phiên Nhiên lấy hết can đảm nói: "Đạo diễn, xin lỗi, tôi không thể
tham gia!"
Vì đạo diễn tỏ vẻ nghiêm
túc ngoài sức tưởng tượng của mình, ông dịu dàng hỏi: "Vì sao? Em có thể
cho tôi biết lý do được không?"
"ố mẹ em kiên quyết
phản đối em đóng phim, sợ sẽ ảnh hưởng đến việc học. Em là học sinh trung học
năm ba rồi, vào tháng nữa còn phải thi đại học!"
Lý do của Diệp Phiên
Nhiên rất đầy đủ, dù là hiệu trưởng hay giáo viên cũng không thể làm trái
nguyện vọng của phụ huynh, ép buộc học sinh từ bỏ kỳ thi đại học.
Sau một hồi ngậm ngùi
tiếc nuối, vị đạo diễn chuyển ánh mắt nhìn sang Đồng Hinh Nguyệt.
Không lâu sau, Đồng Hinh
Nguyệt theo đoàn làm phim đi Bắc Kinh. Tờ tạp chí giải trí thành phố D đăng tải
bức ảnh chân dung Đồng Hinh Nguyệt, xưng danh cô là nữ minh tinh nào đó mới vào
nghề.
Bạn học ngồi cạnh nói:
"Diệp Phiên Nhiên, thật đáng tiếc, vốn dĩ cơ hội đó là của cậu!" Diệp
Phiên Nhiên chẳng mảy may hối hận, cô biết rằng, cuộc sống sau ánh hào quang đó
không phù hợp với mình.
Sau khi bộ phim đóng máy,
Đồng Hinh Nguyệt chẳng hề "một bước lên tiên" nhưng cô vẫn ở lại Bắc
Kinh, trở thành kẻ lang thang bôn ba xứ Bắc. Sau này, Diệp Phiên Nhiên tình cờ
bắt gặp bóng dáng cô xuất hiện trong các bộ phim truyền hình nhưng chẳng có vai
diễn nào vượt trội hơn vai diễn nữ chính thứ ba hồi đó. Đa số là những vai phụ
a hoàn xuất hiện bên cạnh vai nữ chính mà thôi.
Nhiều năm sau, Diệp Phiên
Nhiên đi Bắc Kinh công tác, tán gẫu cùg Hạ Phương Phi lúc này đã tốt ngh