The Soda Pop
Cuộc Chiến Thượng Vị

Cuộc Chiến Thượng Vị

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327371

Bình chọn: 7.5.00/10/737 lượt.

ưỡng tới gặp vài lần.

Từ Man cảm

thấy sâu sắc, tinh thần trạch đấu cao nhất, không phải là làm rớt bao

nhiêu đứa bé trong bụng tiểu thiếp, mà là làm cho những đứa bé do tiểu

thiếp sinh kia, đều là của chủ mẫu, dù có sinh thêm nhiều cách mấy, cũng không hề có quan hệ với di nương.

Đương nhiên, trong đó cũng có liên quan đến chuyện Trường tín hầu không sủng thiếp

diệt thê, cho dù ông ta có cưới mấy phòng tiểu thiếp, mỗi tháng cũng có

hơn phân nửa là ở chỗ phu nhân, tiểu thiếp sinh con cũng kiên trì không

cho di nương nuôi nấng. Bằng không chỉ dựa vào phu nhân có thủ đoạn cách mấy, cũng không gây trở ngại được người ta lén lút thân cận.

Đại trưởng

công chúa nghênh tiếp phu nhân Trường tín hầu tới chơi, rất tận tâm, đến cả trà ngon mà Hoàng đế ban tới cũng mang ra, cũng bảo Từ Man tự mình

quản phòng bếp, chuẩn bị bữa trưa cho phu nhân Trường tín hầu.

Phu nhân

Trường tín hầu dẫn theo vị Thôi cô nương kia, đến vào buổi sáng, vừa

không xem là quá sớm, cũng không kéo dài đến giữa trưa, quả đúng là một

người tri kỷ. Lúc này, Từ Hải Sinh cùng phò mã đã lên triều, Đại trưởng

công chúa chờ trong phòng khách của nhị môn, Từ Man thì đi ra cửa nhị

môn, hai mẹ con đều nghênh đón phu nhân Trường tín hầu.

Hai người

không xem là xa lạ, nói đôi ba câu liền càng nhiệt liệt, lúc bấy giờ phu nhân Trường tín hầu mới kéo một cô nương bên cạnh qua, bảo nàng hành lễ với Từ Man,

Từ Man nhìn

vị Thôi cô nương kia, vóc người phổng phao, mi mắt e lệ, diện mạo tuy

điển hình là người phương bắc, nhưng cặp mắt to tròn cùng với ngũ quan

có phần khắc sâu kia, đều khiến nàng ta trông đối lập với những cô nương Giang Nam, mà nhiều hơn là một vẻ đẹp đậm đà nổi bật.

Nàng thân

vận Hồ phục màu cam, chải búi tóc song loa (xoắn ốc đôi), trông gọn gàng lưu loát, mặc dù lần đầu gặp mặt, còn có chút câu nệ nhưng đôi mắt

trong veo kia, sang sảng nhìn người, khiến Từ Man có chút hảo cảm với

nàng.

“Thôi thị Uyển Hề thỉnh an quận chúa.”

Từ Man đỡ nàng dậy, cười nói: “Thôi cô nương ở nhà đứng thứ mấy?”

Thôi Uyển Hề cười có chút ngại ngùng, song vẫn trả lời: “Ở nhà thứ ba ạ.”

“Vậy sao có

mỗi Thôi cô nương tới thôi? Kiến Khang chúng ta mặc dù không rộng rãi

như phương bắc, nhưng đồ ăn cũng không thiếu a.” Từ Man vô thanh vô tức

buông lời khách sáo.

Thôi Uyển Hề cũng không giấu diếm, bước theo Từ Man vào trong nói: “Hai vị tỷ tỷ

trong nhà đều đã xuất giá, dĩ nhiên không tiện theo cùng.”

“Vậy trong nhà còn huynh trưởng không?” Từ Man tiếp tục hiếu kỳ nói.

“Gia huynh

lớn tuổi, đã thành hôn, tẩu tử gần đây mang thai, không tiện lặn lội

đường xa.” Thôi Uyển Hề liếc nhìn phu nhân Trường tín hầu một cái, cúi

đầu nói.

Từ Man cười

cười, trong lòng lại nghĩ, như thế xem ra, hẳn là phu nhân Trường tín

hầu muốn tìm cho vị Thôi tam cô nương này một tấm chồng ở Kiến Khang

rồi.

Dẫn phu nhân Trường tín hầu cùng Thôi tam cô nương vào phòng khách, Đại trưởng công

chúa hiếm khi đứng dậy đón chào. Phu nhân Trường tín hầu tất nhiên là

biết địa vị của vị công chúa này ở trong lòng Hoàng đế, bèn mang theo

Thôi tam cô nương quy củ hoàn thành lễ nghĩa. Đại trưởng công chúa cũng

không giả vờ kiểu cách, xem chừng khách và chủ đều hoà thuận vui vẻ. Chỉ là Từ Man thấy tầm mắt mẫu thân dừng trên người Thôi tam cô nương có

hơi nhiều lần, thấy có chút không thích hợp lắm.

“Thôi tam cô nương năm nay đã bao nhiêu xuân xanh? Trông dáng dấp vậy mà thật xinh

xắn.” Đại trưởng công chúa bảo nha hoàn dâng trà rồi bưng điểm tâm lên,

mới nhìn Thôi Uyển Hề hỏi.

Thôi Uyển Hề đứng dậy nhún người thưa: “Uyển Hề năm nay 17 ạ.”

“A, lớn hơn A Man nhà chúng ta một tuổi, phải gọi là tỷ tỷ rồi.” Đại trưởng công chúa cầm khăn tay che miệng cười nói, nhìn về phía phu nhân Trường tín hầu.

Phu nhân

Trường tín hầu vội tiếp lời nói: “Đúng vậy, các cô nương Thôi gia của

chúng ta đều gả trễ, ấy thế mà còn luyến tiếc đấy.”

“Cũng phải

thôi, thế đạo này nữ tử đều mệnh khổ, nếu nhà mẹ đẻ không yêu thương,

ngày sau gả đến nhà chồng cũng không nhất định thoải mái như nhà mẹ

rồi.” Đại trưởng công chúa không khỏi cảm thán nói: “Giống như A Man nhà chúng ta, mắt thấy sang năm cũng phải xuất giá, tuy nói bên trên không

có mẹ chồng, cũng không ở chung với Gia Cát lão phu nhân, nhưng dẫu sao

cũng là gả cho người ta, lúc nào cũng phải giữ quy củ, dù sao nói thế

nào cũng là con dâu nhà người ta.”

“Công chúa

ngài đã quá lo lắng rồi, quận chúa là người thế nào, thông minh mỹ mạo,

tính nết lại tốt, như thế gả đến nhà nào mà không được yêu thương hết

mực cơ chứ.” phu nhân Trường tín hầu nhìn Từ Man, lấy lòng nói.

Đại trưởng

công chúa lại lắc đầu nói: “Dẫu thế nào vẫn là luyến tiếc, nếu phu nhân

đại phòng của Gia Cát gia còn sống thì còn có người chiếu cố, tuy không

phải thân thích cùng huyết mạch, nhưng nói gì cũng có một thời gian gọi

Đại cô, so với chỉ có mỗi hai đứa nó chạy qua chạy lại lo liệu thì tốt

hơn.”

“Chẳng phải

là còn có ngài sao?” phu nhân Trường tín hầu nhấp một ngụm trà, nhãn

tình sáng lên, sau lại uống thêm một ngụm, mới nói: “Ngài là trưởng