
rằng, cô thật sự rất có duyên với cháu, không… liên quan gì tới ông ấy”.
Chu Lạc gầu gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bố mẹ đều là những người
cực kỳ tự phụ, cho dù là có điểm nào đó không mấy vẻ vang, cũng sẽ không hạ thấp đẳng cấp. Tướng mạo và khí chất của Mai Bình đều không thua kém gì mẹ, còn dịu dàng hiền hậu hơn, cũng không có khí thế luôn lấn lướt
người khác của mẹ, thực ra là một phụ nữ tốt, bản thân mình sao có thể
không thích cô ấy.
“Cô vốn định để trước khi chũng ta biết rõ về
thân phận của nhau, có sự tiếp xúc bước đầu với cháu, cũng có thể để lại một ấn tượng tốt trước, không ngờ lại xảy ra chuyện này, sau này, thật
sự là ngay cả là bạn bè cũng không thể sao?” Nhìn ánh mắt xa lạ của Chu
Lạc, sự đau khổ của Mai Bình thể hiện hết ra cả lời nói.
Chu Lạc khẽ khàng ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay, “Đương nhiên có thể, sau khi cô rời xa ông ấy”.
“Tại sao? Cô cứ nghĩ rằng cháu không thích mẹ của mình”. Mai Bình kinh ngạc, trong những lần nói chuyện từ trước tới giờ của cô ấy, biểu hiện trong
ngày hôm nay vô cùng phong phú.
“Đâu chỉ là không thích, tôi luôn hận bà ấy, hận rằng bà ấy luôn cao cao tại thượng, luôn can thiệp vào chuyện của tôi.”
“Vậy cháu…”
“Tôi không phải là đứa con gái ngang ngược, tôi biết sự can thiệp của họ đối với tôi không có ác ý, chỉ là quan niệm và giá trị quan không giống
nhau, vì vậy mới mâu thuẫn như nước với lửa. Là con gái do bà sinh ra,
tôi không thể làm bạn với người tình của chồng bà ấy, làm vậy sẽ là một
sự sỉ nhục, cũng là sự thách thức với bà, nếu bà ấy biết được, sẽ không
tốt cho cả tôi và cô.” Chu Lạc liếc nhìn Mai Bình một cái, nói tiếp,
“Hơn nữa, tôi tôn trọng hôn nhân”.
Lời nói mặc dù rất phóng khoáng, nhưng sau khi Chu Lạc ra khỏi cửa, nước mắt vẫn rơi xuống.
Làm người quá thất bại rồi, đã bao nhiêu năm như vậy, cho dù là tình thân,
tình bạn hay tình yêu, thứ mà cô có được đều rất ít, mối tâm giao vong
niên với Mai Bình này, cô rất hào hứng, cũng rất coi trọng. Ngoài việc
còn sống độc thân tới tận bây giờ, Mai Bình dường như đáp ứng được tất
cả các yêu cầu về một người phụ nữ hoàn mỹ trong mắt Chu Lạc, không ngờ
chân tướng lại không thể chịu nổi như vậy.
Con người nếu lúc nào cũng chỉ như thuở ban đầu gặp gỡ, thì sẽ chẳng nảy sinh cái gì phiền muộn.
Người thương yêu thì cũng sao nào, Đại Đổng phẩy phẩy tay rồi ra đi, ngay cả
một lời giải thích cũng không có, một ngày mùa thu tươi đẹp, vậy mà
những điều đến với cô lại toàn là buồn rầu và đau thương, duy chỉ có
công việc là vẫn phải tiếp tục. Đặc biệt là, người bên cạnh cô là Đại Đổng, đẹp trai biết bao, phong độ
biết bao! Chứng tỏ rằng cô rất ham hư vinh, nhưng người phụ nữ nào mà
chẳng thích hư vinh, chỉ có điều là che đậy một cách tốt hay xấu thôi,
Chu Lạc càng nhìn càng cảm thấy hài lòng, càng nghĩ càng đắc ý.
“Ồ, ăn cơm trước à?” Xe đã đỗ lại, bước vào trong tiệm ăn, Chu Lạc mới hỏi
vớt vát một câu, vẫn còn rất sớm, ít nhất cũng chưa đến thời gian ăn tối thường ngày của cô.
“Nước miếng rơi xuống cả đất rồi, đói đến
mức như vậy mà không ăn cơm làm sao được?” Đại Đổng liếc mắt nhìn cô một cái mỉm cười giải thích.
Thật vậy sao? Chu Lạc vội đưa tay lên
lau miệng, không thể mất mặt như vậy được chứ! Nếu thật sự có rớt nước
dãi, cô dám khẳng định rằng đó không phải do bị đói.
Nhìn vào mu
bàn tay còn khô nguyên, Chu Lạc cảm thấy nghi hoặc, ngẩng đều nhìn lên,
vừa hay bắt gặp biểu hiện không kịp quay lại vẻ nghiêm chỉnh của Đại
Đổng.
“Anh lại trêu em!” Chu Lạc phẫn nộ, sao cậu càng ngày càng
xấu xa thế, lẽ nào việc đàn ông sau khi kết hôn đều trở mặt là sự thật?
Chu Lạc bắt đầu cảm thấy ân hận vì đã không nghe theo lời cảnh báo của
Đồng Đan.
“Lên giường với nhau, không vấn đề gì, sống chung với
nhau bao nhiêu lần vẫn là chưa kết hôn, sau khi chia tay rồi vẫn có một
đống đàn ông bám theo sau đuôi. Nhưng tuyệt đối là chớ vội kết hôn, cho
dù chỉ là đăng ký kết hôn thôi, còn chưa động phòng, chị vẫn là gái
trinh, nhưng sau khi ly hôn cũng là lỡ một lần đò, hơn nữa, một khi kết
hôn rồi, chị đã là vật sở hữu của người đàn ông đó, không ai coi chị ra
gì, kể cả người lấy chị làm vợ.” Lời cảnh cáo trong đêm khuya của cô bạn nhỏ Đồng Đan khi hai người nằm tâm sự trên giường, không hiểu sao lúc
này Chu Lạc lại nhớ đến nó.
“Đùa em vậy thôi. Là do anh đói quá,
bận rộn làm cho xong việc, ngay cả cơm trưa cũng chưa kịp ăn.” Đại Đổng
lấy lại vẻ thật thà đơn thuần trong sáng vô lại khiến Chu Lạc trong chốc lát liền cảm thấy sự phẫn nộ ban nãy của mình rất vô lý, bắt đầu chuyển sang quan tâm tới cái dạ dày của cậu.
Bị cậu ăn đứt rồi…
Vị trí của khu nhà ở được lựa chọn không quá hẻo lánh nhưng lại là một khu nhà ở có mật độ dân cư thưa thớt hiếm thấy, từng dãy từng dãy nhà theo
kiến trúc châu Âu, trông rất đẹp mắt. Căn hộ của Đại Đổng ở tầng trệt,
diện tích không lớn lắm nhưng bố cục được thiết kết hợp lý, lại có thêm
một vườn hoa nhỏ khoảng mấy chục mét vuông. Điều này khiến Chu Lạc rất
thích thú, thầm nghĩ hôm nào đó sẽ tới thỉnh giáo dì Mai một chút,