Insane
Đuổi Tình Yêu Đi

Đuổi Tình Yêu Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323452

Bình chọn: 7.5.00/10/345 lượt.

n, vào lúc này anh

mang tới tất cả đều là loại này, tudinhhuong@ddlqd không cần suy nghĩ,

cũng biết trong lòng người đàn ông này có ý nghĩ xấu xa gì, đem cô đi

suối nước nóng du lịch gì chứ, quả thật chính là tới để thỏa mãn thú

tính .

Chu Tự Hàn cười híp mắt nhìn lướt qua, rất vô tội mà buông tay: "Thế nào vậy? Anh coi như vô cùng tốt, dù sao cũng chỉ mặc ở bên

trong, người nào thấy được chứ." Truyện chỉ post tại diễn đàn lê quý

đôn, truyện ở các trang web khác đều là hàng ăn cắp.

Sở Dĩnh nhìn anh chòng chọc mấy giây, chợt cười: "Chu Tự Hàn, anh nói đúng, tối nay

em ngủ ở phòng bên cạnh." "Đừng, chia phòng hả?" Chu Tự Hàn ôm cô hôn

mấy cái: “Bảo bối, chúng ta nói đạo lý một chút đi. Em xem mới vừa rồi

anh đều chủ động nhận lỗi, thật ra thì chuyện hôm nay như vậy, lại nói

em cũng không đúng, thời điểm anh gọi điện thoại cho em, rõ ràng tiểu tử họ Lăng kia ở bên cạnh, em cũng không nói trước, liền muốn lừa gạt

anh...anh có thể không vội sao, em phải trực tiếp nói với anh là ở chỗ

Lưu Giai đó thì gặp được anh ta, đúng là anh khó chịu, rất khó chịu,

nhưng cũng không đến nổi phát hỏa lớn như vậy, anh nổi giận đúng là

không đúng, mà anh đã nhận lỗi rồi. Còn em, tudinhhuong@ddlqd đến bây

giờ còn cứng rắn cắn răng chết, được, da mặt bảo bối nhà anh mỏng, không có một da mặt dày giống như anh, không nhận sai cũng được, buổi tối em

còn đòi chia phòng ngủ với người đàn ông của mình, có phải có phần hơi

quá rồi hay không, anh tới đây để nghỉ phép, không phải tới giận dỗi,

đúng không?"

Sở Dĩnh liếc anh bằng nửa con mắt: "Chu Tự Hàn, giờ

em mới biết sao Tinh Huy lại thành công thế này, có tổng giám đốc không

biết xấu hổ như vậy, muốn không thành công cũng khó lắm."

Chu Tự

Hàn cười ha ha: "Không biết xấu hổ cũng không sao cả, chuyện trước kia

coi như bỏ qua đi, từ giờ trở đi, không cho giận dỗi với anh nữa, buổi

tối càng không thể chạy sang phòng bên cạnh ngủ được, không ôm bảo bối

nhà anh, anh không ngủ được. . . . . ." Truyện chỉ post tại diễn đàn lê

quý đôn, truyện ở các trang web khác đều là hàng ăn cắp.

Sở Dĩnh

cắt một tiếng, nói thầm trong lòng: không ngủ được cái gì, ôm cô thì cô

mới ngủ không được! Chỉ còn thiếu giằng co thôi. Sở Dĩnh cũng lười dài

dòng với anh, cầm quần áo đi vào tắm.

Ăn cơm, hai người ngồi ở

trong đình viện ngắm những vì sao, không biết có phải nguyên nhân do

suối nước nóng hay không, ngược lại trong sân không lạnh một chút nào,

hơn nữa bị cái lò sưởi lớn là Chu Tự Hàn ôm vào trong ngực, thật ấm áp.

Khó có được không khí ấm áp như vậy, hai người ai cũng không lên tiếng,

thời tiết rất sáng sủa, nơi đây lại là trong núi cách xa ở thanh phố,

khác với đô thị quanh năm mờ mịt, cho dù đêm khuya, tudinhhuong@ddlqd

cũng có thể cảm thấy không khí trong lành, vừa ngẩng đầu chính là khắp

trời đầy sao, giống như điểm xuyết ở trên một cái dải lụa nhung khổng

lồ, lấp lánh giống như kim cương rải rác, ánh sao chiếu vào ao nước

trước sân, giờ khắc tốt đẹp này chính là không thành thật. Không có một

âm thanh, tiếng tim đập xen lẫn ở một chỗ, lần đầu tiên Sở Dĩnh cảm

thấy, lòng của hai người như thế gần sát, gần như không có khoảng cách.

Chu Tự Hàn nghiêng đầu nhìn cô, Sở Dĩnh hơi vểnh mặt lên, tựa vào trên bả

vai của anh, ánh sao dát lên một tầng vầng sáng nhàn nhạt ở trên mặt cô, xinh đẹp làm người ta say mê đắm đuối, ngàn vạn ánh sao dừng lại trong

con mắt trong veo của cô, khuấy động lên ánh sáng rực rỡ, yên lặng ôm cô như vậy, nhìn cô, Chu Tự Hàn chợt nổi lên một ý nghĩ kì lạ, có lẽ, cứ

tiếp tục như vậy cũng không tệ.

Ý nghĩ vừa nảy ra, anh liền giống như bị mê hoặc mà mở miệng: " Bảo bối, hai chúng ta cứ trải qua cả đời

như vậy thì như thế nào?" Sở Dĩnh sững sờ, nghiêng đầu nhìn anh: "Anh

muốn nói cái gì hả?" Nét mặt Sở Dĩnh tương đối tỉnh táo, Chu Tự Hàn cũng có chút hỗn loạn, trong lòng bắt đầu khó chịu, ánh mắt tối tăm lại, đưa tay ôm lấy cô, cắn răng nói một câu: "Anh không hề nói gì, em cứ coi

như anh nói chơi vậy, mệt mỏi rồi, đi vào ngủ thôi." Truyện chỉ post tại diễn đàn lê quý đôn, truyện ở các trang web khác đều là hàng ăn cắp.

Trong đêm nay, Sở Dĩnh bị Chu Tự Hàn chơi đùa đến mức eo thiếu chút nữa gãy,

người đàn ông này rât hung ác, giống như tám trăm năm không có chạm qua

phụ nữ một dạng, Sở Dĩnh nhìn gương trong phòng tắm, thấy toàn thân mình đầy dấu vết bầm tím thê thảm không nỡ nhìn, ánh mắt trượt xuống dưới,

dừng lại ở trên mắt cá chân mình thì sửng sốt một chút,

tudinhhuong@ddlqd không biết từ lúc nào thì có một vòng chân bạch kim,

tương đối tinh xảo, gắn hai viên đá mắt mèo, ở giữa có một tấm bảng hiệu nho nhỏ lấp lánh, giống như khắc chữ.

Sở Dĩnh giơ chân lên, lại

gần nhìn một chút, không khỏi dở khóc dở cười, phía trên có khắc ba chữ

"Chu Tự Hàn." Tấm bảng hiệu khắc ba chữ nhỏ như vậy, không nhìn kỹ thì

thật sự không nhìn ra, tên khốn này xem cô như thú cưng sao, còn gắn

bảng tên nữa. Sở Dĩnh thật sự cảm

thấy Chu Tự Hàn rất ngây thơ, chỉ là mơ hồ cảm thấy người đàn ông này

ngây thơ lại có chút đáng yêu không tả được, d