
"Ngốc phải không, lúc
này nói không cần cái gì, tudinhhuong@ddlqd nếu là người phụ nữ bình
thường, thì cũng nên nhào tới nhiệt tình cho người đàn ông của em một nụ hôn lưỡi tiêu chuẩn." Nói xong miệng rộng thật sự lại gần, bị Sở Dĩnh
đẩy ra: "Đang trên đường cao tốc rồi, đừng làm rộn nữa."
Chu Tự
Hàn vui vẻ: "Không làm khó cũng được, vậy bảo bối nhà ta nhớ, em nợ anh
một nụ hôn lưỡi tiêu chuẩn đó." Sở Dĩnh không khỏi bị anh chọc cười :
"Chu Tự Hàn sao anh lắm miệng vậy?" "Lắm miệng thì lắm miệng, mò được
lợi ích thực tế ở chỗ bảo bối nhà ta thật là khó." Chu Tự Hàn nói xong,
đưa di động cho Sở Dĩnh, thở dài nói: "Mở máy đi! Tranh thủ được mấy
ngày rãnh rỗi thì giờ đã hết rồi."
Sở Dĩnh buồn cười nhếch miệng
lên, nhấn nút mở máy, vừa mới mở máy, điện thoại liền reo lên, Sở Dĩnh
đưa điện thoại cho anh: "Là trợ lí Từ gọi tới." Truyện chỉ post duy nhât tại diễn đàn lê quý đôn.
Chu Tự Hàn nhận: "Con mẹ nó cậu là quỷ
hả, tôi vừa mới mở máy thì cậu liền gọi điện thoại tới." Trợ lí Từ cũng
không muốn quấy rầy ông chủ nghỉ phép, nhưng ông chủ từng nói chuyện này với anh, dù gì thời điểm có thư từ cũng phải lập tức thông báo, huống
hồ, hôm nay người này cũng tới, anh dám chậm trễ sao: "Chu tổng, nhà họ
Nhạc bên kia có liên lạc, tudinhhuong@ddlqd buổi sáng hôm nay hai vợ
chồng ông Nhạc và cậu của Sở tiểu thư đã đến thành phố B, tôi bố trí
cho bọn họ ở tại Lâm Hải, có phải anh và Sở tiểu thư sẽ nhanh chóng trở
lại hay không ?"
Chu Tự Hàn quét mắt nhìn đồng hồ: "Ừ, ước chừng
hai giờ nữa chúng tôi đến nơi." Đặt điện thoại xuống, Chu Tự Hàn trầm
ngâm mấy giây mới nói: " Bảo bối, anh đã liên lạc với nhà họ Nhạc."
Sở Dĩnh sững sờ, tiếp theo nhăn mày lại: "Anh nói là ông bà ngoại của em ở bên kia sao?" Chu Tự Hàn gật đầu một cái: " Chuyện của cha em, nếu như
có nhà họ Nhạc tham gia sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, hơn nữa, nên suy
nghĩ trên góc độ của mẹ em, như vậy thì cũng tốt hơn, em cứ nói đi?"
Đại khái không ai biết rõ ý nghĩ của mẹ hơn Sở Dĩnh, năm đó mẹ cố ý muốn gả cho cha, cho nên không được ông ngoại chấp nhận, trừ cha là tiểu tử
nghèo nghèo rớt mồng tơi ở ngoài, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, chính là mẹ đã đính hôn.
Không phải Sở Dĩnh vô cùng hiểu, là do
mẹ từng nói với cô rất nhiều chuyện về nhà ngoại, mặc dù đã là thế kỷ
hai mươi mốt, nhà ngoại lại có rất nhiều truyền thống như trước kia, hôn nhân cũng không ngoại lệ. Truyện chỉ post duy nhât tại diễn đàn lê quý
đôn.
Từ lúc mẹ học ở trường cấp ba, đã định ra hôn ước với con
trai trưởng của nhà họ Tô, sau khi rơi vào bể tình với cha cô, dứt khoát hủy bỏ hôn ước, lúc ấy ngoài việc bị ông ngoại đuổi ra khỏi nhà họ
Nhạc, tudinhhuong@ddlqd nhà họ Nhạc cũng trịnh trọng tuyên bố từ đó
không còn con gái Nhạc Thu Mạn này nữa.
Lúc Sở Dĩnh nghe, cảm
thấy giống như trở lại thời kỳ dân quốc, cách làm của ông ngoại cô rất
chuyên quyền độc đoán, quả thật chính là người của xã hội phong kiến có
tính gia trưởng, không phân rõ phải trái, không hề có tình người.
Sau đó sự nghiệp của cha cô thuận lợi, mẹ cũng có mang cô trở về một lần, ở trước cửa lớn cổ kính quỳ hơn nửa ngày, cũng không thể vào cửa, cho tới bây giờ, Sở Dĩnh còn nhớ rõ lúc ấy cô không ngừng ầm ĩ vì đầu gối đau,
hơn nữa, trên mặt mẹ rất cô đơn và thất vọng.
Sở Dĩnh có thể hiểu được tâm trạng của mẹ, nhưng trái tim vẫn lạnh lùng đối với ông bà
ngoại chưa từng gặp mặt như cũ, sau đó cha cô lại gặp chuyện không may,
mẹ con các cô khó khăn như vậy cũng chưa từng tới cửa cầu xin, hiện tại
gặp mặt còn có ý nghĩa sao?
Chu Tự Hàn liếc cô một cái, thử nói: " Bảo bối, dù sao em cũng không phải là mẹ em, rất nhiều việc, em không
nên quyết định thay dì, máu mủ tình thân sẽ ràng buộc vĩnh viễn,
tudinhhuong@ddlqd quy định của nhà họ Nhạc không phải chúng ta có thể lý giải được, nhưng thời gian đã qua lâu như vậy, thái độ của ông ngoại em cũng hòa hoãn hơn, nếu như mẹ em biết, anh nghĩ bà ấy sẽ rất vui mừng,
dù sao bà ấy cũng là con gái của nhà họ Nhạc, điểm này vĩnh viễn không
thay đổi được."
Sở Dĩnh bỗng nhiên nói: "Chuyện của cha em rất
khó xử lý có đúng hay không?" Chu Tự Hàn cũng không có ý giấu giếm: "Là
có chút biến hóa, bây giờ Trần Tư Yến bị giám định ra tinh thần có vấn
đề, nếu cứ như vậy thì lời khai của bà ta sẽ không thể làm chứng để nộp
lên được, một chiêu này của lão đại nhà họ Lăng vừa hung ác lại âm hiểm, vì cứu Lăng Thủ Chính ra ngoài, bắt đầu không chừa thủ đoạn nào rồi,
chuyện này để nói sau đi, nếu để cho anh bắt được cái chuôi, ngay cả lão đại nhà họ Lăng cũng không giữ được, em cũng không cần lo lắng, trừ
Trần Tư Yến, còn có Phương Thành nữa." Truyện chỉ post duy nhât tại diễn đàn lê quý đôn.
"Phương Thành sao?" Sở Dĩnh suy nghĩ một chút:
"Anh nói là thư ký riêng của Lăng Thủ Chính sao?" Chu Tự Hàn gật đầu một cái: "Chính là anh ta, tiểu tử này đi theo Lăng Thủ Chính nhiều năm như vậy, phút cuối cùng vừa thấy tình huống không tốt, liền muốn chạy trốn
ra nước ngoài, muốn sung sướng, còn chưa có ra biển đã bị cảnh sát tóm
gọn rồi , có anh ở đây,