Polaroid
Đuổi Tình Yêu Đi

Đuổi Tình Yêu Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324372

Bình chọn: 7.00/10/437 lượt.

ôn cô một cái: "Bảo bối, có phải cảm thấy hình tượng người đàn

ông của em nhất thời cao lớn lên hay không, có người đàn ông của mình

che chở, lưu manh nào đều không cần sợ rồi hả ?"

Sở Dĩnh không nhịn được quệt quệt khóe môi, lại có tiếng cũng có miếng

gật đầu: " Đột nhiên tôi phát hiện ra, muốn đấu với lưu manh, phải để

thủ lĩnh lưu manh ra tay thì rất hữu hiệu. . . . . ." Nói xong vừa đúng

lúc thang máy mở ra, liền lợi dụng chạy ra ngoài.

Chu Tự Hàn ngạc nhiên mấy giây, mới phục hồi tinh thần lại, Sở Dĩnh nói

anh là thủ lĩnh lưu manh đâu rồi, mấy bước theo tới phòng làm việc, đem

Sở Dĩnh đặt tại trên cửa vừa gặm một trận, Sở Dĩnh không có như thế nào, đem mình quyến rũ anh đến mức khó chịu không thể xuống được, hận không

thể lập tức tới xử lí người.tudinhhuong@ddlqd

Sở Dĩnh ý thức được cầm thú lại bắt đầu dùng tới não, đẩy anh ra né thật xa: "Chu Tự Hàn, tôi đói rồi." Chu Tự Hàn nhíu mày, nói trong lòng:

được, trước cho em ăn no rồi nói, con ngươi đi lòng vòng nói: "Không

bằng buổi trưa hôm nay chúng ta ăn tại chỗ này đi, anh cho người đưa đồ

ăn lên, bảo bối nhà ta muốn ăn cái gì?" Nói xong, thần không biết quỷ

không hay cọ xát tới đây, ôm ở hông của Sở Dĩnh đi tới ngồi xuống trên

ghế sa lon bên kia.

Mới vừa rồi Sở Dĩnh bị Triệu Quân làm cho ghê tởm, đâu còn có khẩu vị,

sợ Chu Tự Hàn chuẩn bị một đống lớn, buộc cô ăn, dứt khoát nói: " Không

phải dưới tầng có mì thịt bò sao, tôi ăn cái đó, anh tùy thích."

Chu Tự Hàn nhíu nhíu mày bắt bẻ mà nói: "Nước súp mì thịt bò dưới tầng

không được, sợi mì cũng dính nên ăn không ngon." Sở Dĩnh không khỏi âm

thầm thở dài, thật là thiếu gia, trước kia cô có ăn qua một lần, cảm

thấy rất tốt, sao vào trong miệng anh ta liền cái gì cũng tồi tệ vậy.

Nhưng Chu Tự Hàn vẫn gọi điện thoại muốn hai bát đi lên, bởi vì suy nghĩ ăn cái này rất tiết kiệm thời gian.

Mì tới, Sở Dĩnh có thói quen ăn thịt bò phía trên trước, Chu Tự Hàn nhìn cô ăn ngon lành, đem thịt bò trong bát mình gắp vào trong bát của cô,

tay Sở Dĩnh cầm đũa cương cứng một chút, ngẩng đầu nhìn anh, Sở Dĩnh quá quen thuộc với động tác này, trước kia khi ăn mì cùng Lăng Chu, Lăng

Chu cũng làm như vậy, cũng đem thịt trong chén anh gắp cho cô, sau đó

nói với cô: "Anh không thích ăn thịt bò."

Lúc ấy Sở Dĩnh ngây ngốc tin là thật, sau này đi tới ăn cơm ở nhà Lăng

Chu, mới biết, Lăng Chu thích ăn thịt bò nhất, vì thế cô còn cảm động vô cùng, nghĩ thầm đời này cũng sẽ không có người đàn ông thứ hai cam lòng đem thịt trong bát của mình gắp cho cô ăn như Lăng Chu, không gả cho

anh thì gả cho người nào, nhưng bây giờ lại có một người đàn ông gắp

thịt bò trong bát của mình cho cô, nhưng người đàn ông này là Chu Tự

Hàn.

Chu Tự Hàn ăn sợi mì, thấy Sở Dĩnh ngẩn người nhìn mình chằm chằm, dùng

đầu chiếc đũa gõ một cái vào đầu nhỏ của cô: "Nhìn anh cũng có thể no

bụng sao, ăn đi!" tudinhhuong@ddlqd

"Tại sao?" Sở Dĩnh nỉ non hỏi một câu, dừng một chút, Chu Tự Hàn mới hiểu được là cô hỏi anh tại sao đem thịt bò gắp cho cô.

Sắc mặt Chu Tự Hàn có chút cổ quái, lại cười cười nói: "Vì để cho em cảm động thôi! Biết anh đối với em thật tốt, ăn tô mì, cũng gắp thịt cho

em, để báo đáp lại, có phải em nên hầu hạ người đàn ông của mình thật

tốt hay không ?" Sở Dĩnh không khỏi liếc anh một cái, cũng biết trong

đầu người đàn ông này không có chuyện khác.

Chu Tự Hàn gẩy gẩy mì trong bát, dường như vô ý hỏi một câu: "Có phải

còn có người đàn ông khác giống như anh hay không, cũng gắp thịt trong

bát cho em ăn rồi hả?"

Mặt Sở Dĩnh liền biến sắc, ngẩng đầu nhìn anh: "Anh có ý tứ gì? Có

chuyện gì thì nói thẳng, không cần phải quanh co lòng vòng như vậy." Vốn là Chu Tự Hàn cũng có chút hoài nghi, phản ứng này của Sở Dĩnh, không

cần phải nói cũng là thật.

Chu Tự Hàn buông bát trong tay đông một cái: "Sở Dĩnh em có biết em bây

giờ gọi là cái gì không? Đây là em giấu đầu lòi đuôi, anh nói cái gì,

không phải anh chỉ hỏi một câu sao? Về phần vì sao em lại phản ứng lớn

thế này? Tên tiểu tử Lăng Chu kia đối với em thật tốt, thịt trong bát

cũng gắp cho em, các người đã từng yêu đến chết đi sống lại, nhưng cuối

cùng, còn không phải là em nằm trên giường anh, điều này nói rõ, em vốn

là phải là của tôi, cũng không có nửa xu quan hệ với tên tiểu tử kia,

cho nên, từ hôm nay nhi lên, ngươi cho đem tiểu tử kia quên, không quên

được cũng phải quên cho anh, Chu Tự Hàn anh không phải người coi tiền

như rác, nếu để cho anh phát hiện ra em còn nghĩ tới tên tiểu tử kia,

trước tiên anh sẽ trừng phạt tên tiểu tử kia." tudinhhuong@ddlqd

Sắc mặt Sở Dĩnh có chút khó coi, từ từ đứng lên: "Chu Tự Hàn, anh không

cảm thấy anh càng ngày càng buồn cười sao, có phải anh nghĩ sai rồi hay

không, hai chúng ta không phải là nói yêu thương, anh có quyền trông nom trong lòng tôi nghĩ tới người nào sao?"

Chu Tự Hàn vừa cười, chính là cười có chút âm trầm : "Anh muốn nhúng tay vào, bảo bối, không phải là người đàn ông của em không còn cách nào

khác, đây là nhường cho em, đừng để anh phải tiến thêm thước."

Sở Dĩnh đột nhiên cảm th