XtGem Forum catalog
Ép Cưới

Ép Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322102

Bình chọn: 10.00/10/210 lượt.

a được không ? Đây có phải ở ngoài chợ đâu mà mẹ cứ nháo

nhào lên vậy. Với lại lấy đâu ra tiền mà đến nơi đắt đỏ như vậy chứ.”



Chúng ta có người quen ở đây nên đương nhiên phải tận dụng rồi.”



Con đâu nhớ mẹ có quen biết ở mấy cửa tiệm chỉ dành cho nhà giàu này .”

Nhưng

khi nhìn thấy cô chủ cửa tiệm bước ra , Nguyên thực sự há hốc mồm:

“Đỗ…Đỗ

Lam… sao cô lại làm việc ở đây ?”



Việc đó quan trọng lắm à. Khách hàng là thượng đế, thời gian là vàng bạc, không

nên dài dòng nữa. Các em, đẩy chị này vào phòng VIP, chuẩn bị mọi thứ đều hạng

nhất .”

Rồi

mặc cho Nguyên kịch liệt phản đối , mẹ cô nhanh tay đưa cô cho đám yêu tinh đội

lốt thiên thần ấy.

Đầu

tiên cô bị đưa đi lột lông.



Đỗ Lam cô nể tình chúng ta từng quen biết đừng dùng phương pháp nhổ gì đó mà

dính dính, lột lột được không. Tôi là người rất yếu chịu đau đó.”



nàng kia mặt vẫn lạnh như tiền , giọng đều đều :



Riêng lột lông dùng phương pháp thường, da chị này yếu lắm, dùng tia laze rất

hại.”

Từ

căn phòng nhỏ vang lên tiếng kêu cứu thảm thiết của người nào đó như lợn bị

chọc tiết vậy. Nhưng bậc phụ huynh ngồi bên ngoài lại chẳng mảy may nghe thấy,

an tâm con gái mình chuẩn bị được lột xác thành công chúa.

Sau

đó Nguyên được mang đi gội đầu bằng một đống dưỡng chất thiên nhiên. Họ còn bôi

lên mặt cô lớp kem nhớp không chịu được cộng với lớp mặt nạ vừa dính vừa ngứa ,

sặc mùi nước hoa gì gì đó của nước ngoài nghe nói đều là những thứ đắt nhất.

Thỉnh

thoảng giọng Đỗ Lam lại vang lên đều đều ra chỉ thị, không mấy động tay vào

việc gì. Nguyên cứ cảm giác như cả thế kỉ đã trôi qua vậy. Cô bị lôi đi bôi kem

dưỡng trắng toàn thân đến hai lần mới được cô nàng Lam yêu quái kia hài lòng ,

rồi còn để cho cá rỉa chân nữa chứ. Kết thúc một đống chu trình tu sửa phức

tạp, cuối cùng màn đáng sợ nhất cũng đến, làm tóc, trang điểm và chọn đồ.

Lần

này Đỗ Lam bảo nhân viên ra ngoài hết, tự tay làm cho Nguyên. Cô ta vừa chọn

kiểu tóc cho Nguyên vừa nói, không thể tìm một chút trạng thái biểu cảm nào

trên gương mặt. Có lẽ thất bại trong tình cảm với Bạch Vĩ Dương đã bào mòn cô

ta rồi, lạnh lẽo hơn cả đá tảng nữa.



Cô đừng nghĩ tôi đã tha thứ cho cô và anh Dương mà làm thế này. Tôi rất muốn

Bạch Vĩ Dương phải nợ nần tôi, nợ ân tình đối với tôi.”

Giật

mạnh tóc Nguyên lại Đỗ Lam nói , vẫn không đổi giọng :



Để thế, tôi nhất định phải khiến anh ta hài lòng, phải biến cô từ một con ngựa

hoang thành một chú ngựa tuyệt đẹp, người người phải ngắm nhìn.”

Nguyên

chu môi khinh bỉ cô ta, thấy hành động ấy thật ngu ngốc. Nhưng suy nghĩ kĩ lại

chẳng phải cô cũng yêu Bạch Vĩ Dương sao ? Ôi thế giới này thật hỗn loạn.

“Được,

vậy cô phải khiến anh ta nợ cô cái khối ân tình to bằng cái nhà quốc hội. Rồi

đến lúc anh ta có con chắc chắn sẽ để cô làm mẹ đỡ đầu của nó. Mong rằng điều

ấy sẽ an ủi nỗi lòng cô đơn của gái già chưa chồng như cô nhỉ ?”

Đỗ

Lam giật mình ngẩng đầu lên nhìn trừng trừng vào Nguyên trong gương rồi vội vã

cụp mắt xuống nói , lần này giọng không che giấu nổi đau đớn :



Tôi đúng là kẻ thất bại mà. Thua một kẻ không bằng nửa mình. Hahaha…”

Sau

đó Đỗ Lam im bặt, không mảy may nói thêm dù chỉ một chữ.

Nhưng

Đỗ Lam nói là làm. Mặc dù Nguyên rất thiếu kiên nhẫn trong việc chọn đồ, nhất

là về khoản váy nhưng cô ta cũng không cằn nhằn nhiều, rất nhanh đã chọn ra một

chiếc váy len liền eo màu xám, trùm bên ngoài là áo gi-lê tím than đơn giản, có

cài một dây chuỗi ngọc trên phần cổ.



ta giúp Nguyên chỉnh sửa lại mái tóc lởm chởm cái ngắn cái dài rồi khéo léo cài

thêm một chiếc nơ màu xanh biển sang một bên. Thay vì chát một đống phấn lên

mặt Nguyên, cô ta chỉ bôi kem dưỡng và một chút son bóng nhưng khiến gương mặt

cô trở nên trắng trẻo đáng yêu, rất hợp với kiểu tóc.

Lúc

chọn giầy là mất nhiều thời gian nhất vì Nguyên cứ vùng vằng mãi không thôi.

Phải

đến mấy tiếng sau Nguyên mới bước ra, xiêu xiêu vẹo vẹo trên đôi giày cao gót

năm phân, thứ mà từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ thèm đụng đến. Cha mẹ mở mắt

lớn hết cỡ nhìn cô, nhìn đến lần thứ n rồi vẫn không có dấu hiệu hồi tỉnh làm

cô phải lên tiếng :



Bố mẹ đừng nhìn con như người ngoài hành tinh nữa . Bây giờ đã một giờ chiều

rồi, chẳng lẽ hai người không định ăn uống gì , trực tiếp đến gặp Bạch Vĩ Dương

à?”

Mẹ

cô là người tỉnh táo đầu tiên sấn đến chỗ cô mà nói :



Mẹ nhìn con gái mẹ xinh đẹp thế này là đủ no rồi. Một tuần tới có thể uống nước

thay cơm. Ôi phúc phận cho nhà chúng ta. Thôi nào, bây giờ con mà ăn gì là son

phấn nó rụng hết nên bấm bụng đi. Đợi xong việc rồi con thích ăn cả bao tải

chân gà, mẹ cũng sẽ mua cho con.”



Con có điên đâu mà đi ăn cả bao tải chân gà thối của Trung Quốc . Với lại con

chỉ bôi kem chứ có đánh tí phấn nào đâu. Vẻ đẹp trời sinh mà lại.” - Cô vỗ ngực

hùng hồn tuyên bố , rồi lại ho sặc sụa.



Chúng ta đi ăn tạm một bát phở đi. Theo kế hoạch là ba giờ phải có mặt rồi đây

này.”

Mấy người chào Đỗ Lam rồi rời đi. Nguyên để lên tinh thần ăn liền tù tì hai bát

phở cỡ lớn mặc cho mẹ cô ca