
a cực kì dụng tâm.
Biết ý của Tống mẹ, Dương Nghi chỉ cười cười, “Đứa nhỏ còn nhỏ thân thể yếu đuối, chăm sóc tỉ mỉ chút nhất định không sai.”
Khi Dương Nghi trở lại phòng, nhìn thấy Đồng Khoát Nhiên ở trong phòng, Đại Bảo cũng tỉnh, đang a a a vung nắm tay nhỏ với cha hắn đây.
Tắm rửa xong tâm tình Dương Nghi rất tốt, có phần rảnh rỗi dựa vào cạnh cửa nhìn hai cha con chơi đùa.
Nhị gia giương mắt nhìn lên, chỉ thấy nàng dâu nhà mình mái tóc có chút ẩm
ướt, dùng một cây trâm mộc búi lên, trên người mặc một bộ váy màu nguyệt bạch thêu mẫu đơn. Khuôn mặt trắng hồng, hai tròng mắt ướt át, dáng
người đầy đặn hơn chút so với trước đây, cả người tùy ý dựa vào cửa, tư
thái thiếu phụ mềm mại làm Nhị gia nhìn cả người nóng lên.
Thấy
nam nhân nhà mình bị mình hấp dẫn, lòng Dương Nghi âm thầm cảm thấy đắc
ý, có chút khiêu khích ném cho hắn một cái mị nhãn. Trước nàng có chút
gầy, sinh con xong đẫy đà hơn chút, đặc biệt trước ngực, nhị độ trổ mã,
mặc dù không phải sóng lớn mãnh liệt, nhưng cũng là nổi.
di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Tiếp nhận ánh mắt khiêu khích của nàng,
hai mắt Nhị gia hơi nheo lại, làm càn đánh giá thân thể nàng từ trên
xuống dưới một lát, mới nói: “không tệ, không tệ.” Cũng không biết không tệ này chỉ là thái độ dám can đảm khiêu khích của nàng hay chỉ nàng có
dáng người lung linh đây?
Tầm mắt chuyên chú mà giàu tính xâm
lược của Nhị gia làm Dương Nghi có chút không được tự nhiên, trên mặt có chút nóng lên, dáng đứng cũng không còn thoải mái như trước. Cuối cùng, Dương Nghi thẹn quá thành giận, nhịn không được trừng mắt nhìn trượng
phu nói: “Nhìn cái gì vậy?”
Nhị gia tốt tính lắc lắc đầu.
Tiểu gia hỏa bị cha nương bỏ qua một bên ủy khuất a a hai tiếng, ý muốn kéo
lại lực chú ý của cha, thấy cha hắn không cúi đầu đùa hắn như thường
ngày, Đại Bảo ủy khuất bẹt bẹt miệng.
Mắt thấy con trai sắp khóc, Dương Nghi vội đi tới.
Nhị gia ôm cổ nàng, hai tay giữ lấy eo nàng, mặt chôn trong ngực nàng ngửi ngửi, an ủi thở dài, “Thật thơm.”
Dương Nghi đỏ mặt, nàng giãy dụa, “Buông ta ra, người ta vừa tắm xong, lại bị chàng làm bẩn ---”. Mỗi lần Nhị gia về nhà đều thay quần áo khác, lại
thay áo dài sạch sẽ thoải mái, cho nên không thể bẩn. Dương Nghi chỉ
muốn hắn buông mình ra nên viện cớ như vậy.
Nhị gia buồn cười,
tiếp theo ra vẻ ủy khuất nói, “Trước nàng một tháng không tắm ta cũng
chưa ghét bỏ nàng, bây giờ nàng trái lại lại ghét ta, con trai, con nói
có phải nương con rất không có đạo lý hay không?”
Tiểu gia hỏa lại a a hai tiếng, làm như phụ họa.
Dương Nghi thấy tránh không được, mà tay ngươi này lại không thành thật sờ
tới sờ lui trên người nàng, nàng bị biến thành có chút nóng lên, không
khỏi giận liếc hắn một cái, “Con trai đang nhìn, thành bộ dáng gì nữa?”
Nhị gia lườm con trai đang mở to mắt nhìn bọn họ, tên kia khẽ nhếch cái
miệng nhỏ nhắn, làm như thật sự bị giật mình, “Sợ cái gì? Hắn còn nhỏ
như vậy biết gì? Đừng nói, ta chỉ ôm mà thôi, cho dù chúng ta làm cái
kia –” dღđ☆L☆qღđ
Nhị gia còn chưa nói xong, eo đã bị nhéo một
cái, lời nói kế tiếp cũng không cần nói. Đối mặt với thê tử da mặt mỏng, Nhị gia chỉ có thể bất đắc dĩ dừng câu chuyện. Editor: Linh.
Đại Bảo đầy tháng làm rất long trọng, ý định ban đầu của hai vợ chồng Nhị
gia là chỉ làm mười đến hai mươi bàn rượu, mời những người quen biết đến náo nhiệt một chút là được rồi. Nhưng lão thái thái không đồng ý, phải
muốn làm lớn một hồi, ít nhất là 40 bàn tiệc bà mới chịu, còn nói nếu
bọn họ không đồng ý, tự bà bỏ tiền của mình ra làm.
Hai vợ chồng
Dương Nghi không còn cách, lão thái thái đã một bó tuổi, khó được khi
kiên trì chuyện gì, bọn họ làm con trai và con dâu, thế nào cũng không
thể cứng rắn ngăn cản. Huống chi lão thái thái cũng chỉ thích náo nhiệt
vui mừng, ngẫm lại tình huống của lão thái thái, hai người liền đồng ý
làm lớn. Huống hồ làm nhiều thêm hai ba mươi bàn cũng không sao, chính
là có chút mệt, phiền toái chút thôi. Người Đồng gia làm việc vui, hấp
dẫn không ít lưu dân khất cái đến xem. Nhìn khất cái lưu luyến đứng ở
cách cửa lớn Đồng gia không xa nhìn xem, sợ bọn họ ở cửa chính ảnh hưởng thể diện Đồng gia. Thanh thúc bảo gã sai vặt dẫn bọn họ đến cửa sau,
nói Đồng gia sẽ phát bánh bao ở cửa sau. Thấy gã sai vặt vặt dần dần kéo được tất cả khất cái đi, trong lòng Thanh thúc có chút bội phục phu
nhân.
Ngay cả tình huống ngày phu nhân cũng liệu đến, còn sớm kêu phòng bếp chưng mấy lòng bánh bao lớn, dự bị phân phát cho nhóm khất
cái này, cũng để bọn họ cùng vui mừng. So với những nhà giàu khác sợ tổn hại thể diện mà dùng vũ lực xua đuổi, lúc này cách làm của Đồng gia bọn họ càng có hiệu quả hơn một chút, lại còn có thêm được một chút thanh
danh. Để nhóm khất cái xếp thành hàng, một tiểu quản sự của Đồng gia
liền đi xuống phát bánh bao. Nhóm khất cái im lặng lĩnh phần của mình,
sau đó tùy ý tìm chỗ ngồi xuống. Trong đó có một tên khất cái, hắn lĩnh
hai cái bánh bao thịt lớn, hai ba miếng ăn xong, con ngươi xoay một
vòng, nói: “các vị, Đồng gia này khách nhân ra ra vào vào, bên