XtGem Forum catalog
Gặp Gỡ Vương Lịch Xuyên

Gặp Gỡ Vương Lịch Xuyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324130

Bình chọn: 8.00/10/413 lượt.

ở dài nhẹ nhõm. Tiện tay kéo một chiếc áo sơ mi từ trên giá xuống, ôm vào lòng, ngửi mùi của nó.

Đừng cười nhạo tôi, tôi chịu khổ sở suốt sáu năm trời, lén lút háo sắc một lần cũng không được sao?

Tôi ngồi trong tủ âm tường tưởng tượng, tiếp theo Lịch Xuyên sẽ đi tắm, tôi liền thừa dịp đó nhanh chân chạy mất.

Nhưng mà, tôi chờ hồi lâu mà vẫn chưa có động tĩnh gì. Cũng không nghe thấy tiếng nước.

Từ khe cửa, tôi thấy Lịch Xuyên về phòng ngủ, sau đó đi tới cạnh

giường, cởi chân giả, cởi quần áo, mặc quần áo ngủ, sau đó trèo lên

giường. Tiếp theo, không biết tiếng nhạc từ chỗ nào đó vọng ra. Rất nhỏ

nhưng rất sôi động:

I see your comb your hair and give me that grin.

It’s making me spin now, spinning within.

Before I melt like snow, I say “ Hello, How do you do!”

I love the way you undress now.

Baby begin.

Do you your caress, honey, my heart’s in a mess.

I love you blue-eyed voice, like Tiny Tim shines thru.

How do you do!

Well, here we are cracking jokes in the corner of our mouths and I file like I’m laughing in a dream.

If I was young I could wait outside your school course your face is like the cover of a magazine.

How do you do, do you do, the things that you do.

No one I know could ever keep up with you.

How do you do! Did it ever make sense to you to say “Bye Bye Bye?”

I see you in that chair with perfect skin.

Well, how have you been, baby, living in sin?

Hey, I gotta know, did you say “Hello, How do you do?”

Well, here we are spending time in the louder part of town and it feel like everything’s surreal.

When I get old I will wait outside your house course your hands have got the power meant to heal[9'>.

[9'> Lời bài hát How do you do, một trong những bài hit nổi tiếng nhất của The Roxette vào năm 1992.

Lại là Roxette của anh. Lúc chúng tôi còn yêu nhau, anh rất hay nghe

bài hát này. Tôi nghe đến mức thuộc làu. Nhìn Lịch Xuyên có vẻ buồn

buồn. Thật ra tính tình anh khá vui vẻ. Anh thích những bài hit sôi

động, còn thích phim truyền hình nhiều tập sến nữa. Tôi thì trái ngược

hoàn toàn với anh, toàn nghe những hòa tấu violon và piano. Hồi ở chung

với anh, tôi thường chê anh quá ồn.

Vấn đề tôi quan tâm lúc này không phải là Roxette, cũng không phải là anh ồn ào hay không, mà là chừng nào anh mới đi ngủ. Tôi sẽ canh lúc

anh ngủ để đào tẩu. Tôi trốn trong tủ âm tường, ngáp ra nước mắt nước

mũi. Đợi ở sân bay hơn 5 tiếng đồng hồ, tôi cũng mệt quá rồi. Anh Hai

Lịch Xuyên ơi, em không thích nghe nhạc, xin anh mau mau đi ngủ đi mà!

Tôi cuộn mình trong tủ âm tường, nghe Roxette chữ được chữ mất, nghe

hết lượt thứ ba, tôi bắt đầu buồn ngủ. Tôi nhìn ngoài khe tủ, Lịch Xuyên đang ngồi trên giường, máy tính và hai màn hình lớn đều đang chạy, vừa

nghe nhạc, vừa tập trung tinh thần vẽ.

Trong phòng, ngoại trừ nhạc của Roxette ra, chính là tiếng nhấp chuột.

Sau đó, anh tắt Roxette, đổi thành nhạc hòa tấu theo phong cách spa, có tiếng chim hót và tiếng thác nước như thật.

Cơn buồn ngủ lại đánh úp.

Làm sao bây giờ! Người này vẫn chưa có vẻ buồn ngủ. Nhưng tôi buồn ngủ tới mức hai mắt cứ díp lại.

Tôi tính cứ ngủ một chút, cho tinh thần thoải mái, đợi tới nửa đêm

anh ngủ rồi, mới trốn về. Tôi ngồi dựa vào tường, ôm áo sơ mi của anh,

nhanh chóng thiếp đi.

Tôi an tâm ngủ là vì tôi tin trước khi Lịch Xuyên ngủ, nhất định anh

sẽ đi tắm. Tiếng nước chảy trong nhà tắm sẽ đánh thức tôi. Nhưng mà hoàn toàn không có tiếng nước chảy. Tôi ngủ rất say, còn mơ một giấc mơ rất

đẹp. Tôi mơ thấy Lịch Xuyên ôm tôi, đưa tôi lên trên giường, sau đó anh

hôn nhẹ lên mặt tôi. Tôi kéo cổ áo anh lại, nói: “Không tính, thêm cái

nữa đi!” Lúc đầu anh không chịu, sau đó lại nói: “Em hứa với anh sẽ cai

thuốc đi, anh sẽ hôn cái nữa.” Tôi liền vỗ ngực: “Em hứa với anh!”

Anh cúi xuống, dịu dàng hôn tôi, mười ngón tay lạnh lẽo chạm vào mặt

tôi, thật triền miên, thật chăm chú, rất lâu vẫn chưa buông ra. Sau đó

anh hỏi “Đủ chưa?” Tôi đưa tay ra ôm anh, anh lại cầm tay tôi lại, nhét

vào trong chăn, nói: “Ngủ đi.” Tôi nói “Em đang ngủ mà, em đang mơ.” Anh hơi mỉm cười, có chút bất đắc dĩ: “Vậy thì em mơ tiếp đi.”

Hình bóng của Lịch Xuyên luôn chạy nhảy trong đầu tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra phá hoại cuộc sống hàng ngày của tôi. Suốt sáu năm

qua tôi vẫn chưa thể vượt qua được khó khăn này. Tôi chưa bao giờ nghiên cứu lý luận của Sigmund Freud[1'>, nên không biết tại sao có những kí ức có thể chết đi, có thể chôn sâu vài chục năm chưa nổi lên; nhưng có

những kí ức cứ sống mãi, cứ như dầu trôi trên nước, dù khuấy thế nào

cũng không chìm xuống được.

[1'> Sigmund Freud (1856-1939) nguyên là một bác sĩ về thần kinh và

tâm lý người Áo. Ông được công nhận là người đặt nền móng va phát triển

lĩnh vực nghiên cứu về phân tâm học.

… Lịch Xuyên ơi, anh là Titanic của em, anh cũng là núi băng của em.

Lịch Xuyên, anh đi về phía trước, ném lại một cục đá vào không trung,

cục đá đó chính là em.

Reng reng reng… Reng reng reng… Reng reng reng…

Tiếng chuông đồng hồ báo thức làm tôi tỉnh dậy. Nhìn đồng