
Dịch nhẹ nhàng cười một tiếng: “Không ra hồn.”
Trong mắt của anh là ánh sáng cực sáng, mùi vị chanh tươi cuốn tới, lại là một
nụ hôn dài từ từ —— cho đến một tiếng thét cắt đứt bọn họ.
“A!” Một cô gái vừa muốn đi vào lại bị sợ tới mức lui ra ngoài, nhìn lại bảng
hiệu.
Không sai, là nhà vệ sinh nữ.
Nhưng tại sao nơi này có người đàn ông, còn là... một người đàn ông đẹp trai
như vậy!
Giả thục nữ trước mặt trai đẹp cơ hồ là phản ứng của tất cả phụ nữ.
Cho nên cô lập tức trấn định lại mặt cười khúc khích nhìn Ngụy Dịch, cả người
tản ra nghi vấn “chuyện gì xảy ra”.
Ở dưới ánh mắt của cô ta, Lôi Ti Ti đã bị hù dọa đến phát run. Cảm giác tốt đẹp
vừa rồi đã giảm đi rất nhiều —— trời ơi, lần đầu tiên công công tỏ tình với cô
lại là ở nhà vệ sinh, hơn nữa còn là nhà vệ sinh nữ! Hơn nữa, bọn họ lại còn
hôn môi ở đây, hơn nữa vừa rồi cô không hề hay biết...
Chẳng lẽ, công công có lực lượng “biến mùi hôi thành tuyệt vời”?
Lôi Ti Ti 囧: xem cô như không khí trong lành orz
Ngụy Dịch chỉ chính trực nhìn người ta: “Cô đi nhầm.”
Người tới ngu: “Không phải, phía trên này rõ ràng viết...”
Ngụy Dịch cắt đứt cô: “Cô đi nhầm!”
“Nhưng, nhưng...” Người tới run như cầy sấy, “Rõ ràng viết là nhà vệ sinh nữ!”
Ngụy Dịch ồ một tiếng, sau đó cười cười rất vô lại: “Viết sai, hai cái bảng
hiệu này đặt nhầm.” Ngụy Dịch cười tiếp, mặt mày có vẻ càng tuấn lãng, hai con
mắt chăm chú.
Người tới nhìn anh, nhìn lại mình: ừ, mình giống biến thái vào bậy nhà vệ sinh
hơn.
Tiếp cô ta chóng mặt xoay người dưới cái nhìn soi mói của Ngụy Dịch, chóng mặt
nhào tới nhà vệ sinh bên cạnh, lại chóng mặt nhìn thấy một người đàn ông thét
chói tai với mình: “A, sắc sói cái, biến thái!”
Cô ta lại khiếp sợ nhìn thoáng qua nhà vệ sinh nữ: mẹ, sao chỗ này không còn ai
rồi hả?!
Người đẹp trai như vậy xuất hiện ở nhà vệ sinh, quả nhiên là ảo giác của cô...
>///<...
Hai người vừa chạy ra nhà vệ sinh, Lôi Ti Ti liền qua cầu rút ván giẫm một cước
vào trên lòng bàn chân Ngụy Dịch.
Kể từ sau khi công công tỏ tình, người khác thật là có chỗ dựa nên không sợ,
địa vị của công công thẳng tắp giảm xuống.
Lôi Ti Ti đỏ bừng mặt: “Công công, anh không cần mặt mũi!”
Đầu tiên là cường hôn cô trong nhà vệ sinh, tiếp còn lừa gạt người khác, thật
là quá giảo hoạt quá không biết xấu hổ ><
Ngụy Dịch đùa giỡn lặp lại một lần nữa: “Không biết xấu hổ? Ti Ti, em có nên
nhìn lại mình không, không phải càng không xấu hổ hơn sao?”
Nói xong Lôi Ti Ti liền cảm thấy tay Ngụy Dịch đang sờ áo cô, cảm giác khác
thường từ xương sống truyền ra!
Lôi Ti Ti thét chói tai, vội vàng đẩy Ngụy Dịch ra, nhảy xa ba trượng khỏi ngực
anh. Lôi Ti Ti cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Ngụy Dịch, dậm chân lại dậm
chân.
Nín nửa ngày vẫn nặn ra một câu: “Không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!”
Nhưng sự nổi giận đùng đùng của người khác tựa hồ khiến Ngụy Dịch càng vui vẻ
hơn. Ngụy Dịch nhướng lông mày bật cười, mặt giãn ra khiến Lôi Ti Ti cơ hồ hóa
ngu.
Ở dưới bóng cây ngô đồng, Ngụy Dịch cười yếu ớt, gió thổi nâng vạt áo sơ mi anh
mơ hồ lộ ra đường cong đẹp đẽ ở eo —— Lôi Ti Ti buồn bực ngửa đầu nhìn trời.
Nói bao nhiêu lần, đừng câu dẫn em nữa ><
Lúc này có một sinh vật mềm nhũn ôm lấy chân Lôi Ti Ti. Lôi Ti Ti cúi đầu xem
xét, là Miễn đang liếm kẹo que.
Mắt to chớp chớp, khóe miệng khẽ nhếch lộ ra vẻ mặt cái hiểu cái không —— oa
oa, thật là quá đáng yêu!
Lôi Ti Ti lập tức ném một mỹ nam ra sau ót, ôm Miễn vào trong ngực.
“Miễn, Sultry và Thương Gian đâu?” Hai người kia bỏ lại đứa bé chạy đi nơi
khác, thật đúng là không biết xấu hổ!
Nhưng, hai người trước đó không phải cũng làm như vậy sao?
Miễn liếm liếm kẹo que lại liếm liếm ngón tay: “Người ta không phải Miễn, người
ta là Tiểu Thỏ Thỏ!” (Chữ Miễn (免) và
Thỏ (兔) gần giống nhau, chỉ khác 1 nét)
Lôi Ti Ti kinh hãi trợn to hai mắt: Miễn đại thần là bởi vì chẳng phân biệt
được hai chữ Miễn và Thỏ nên mới lấy tên kỳ quái thế? Là như thế này sao là như
thế này hả là như thế này à?
Lôi Ti Ti rõ rành rành: đứa bé mù chữ thế này mà level còn cao hơn cô!
Cực kỳ khiến cô không thể nhẫn nhịn chính là, có một lần làm nhiệm vụ với Miễn,
Miễn cư nhiên ngủ thiếp đi! Ngủ thì ngủ đi, nó cư nhiên ngủ đến hai tiếng! Hai
tiếng thì hai tiếng đi, nó vừa tỉnh lại trong nháy mắt đã làm cho cái tên mà
Lôi Ti Ti cảm thấy mạnh mẽ đến nghịch thiên die rồi!
Cùng là người, tại sao chênh lệch lớn như vậy?
Lôi Ti Ti im lặng lệ rơi ing.
Miễn ngược lại rất là hưởng thụ vùi ở trong ngực Lôi Ti Ti, trong miệng lầu
bầu: “Thật mềm a ~”
Nói xong đầu tóc mềm mại lại còn muốn cọ vào chỗ sâu hơn!
Mặt của Lôi Ti Ti kìm nén đến đỏ bừng: chớ cọ xát, nhột... >///<...
Lúc này một đôi bàn tay đưa qua nhấc nó ra ngoài.
Ngụy Dịch để Miễn dưới đất, tiếp đó sắc mặt không tốt ôm Lôi Ti Ti, giống như
tuyên bố đoạt quyền.
Mắt to của Miễn lườm một cái, tràn đầy uất ức: “Muốn ôm, ôm ~”
Hai tay nhỏ bé hơi mở ra khép lại theo tiếng “ôm, ôm”, cái miệng nhỏ nhắn chu
chu rất uất ức.
Lôi Ti Ti bị tình thương của mẹ xâm chiến, không phải là bị tậ