
các thi thể, bị vứt ở bốn khu
vực núi rừng ở ngoại thành cách nhau khá xa trong lãnh địa Hồng Kông. Nhân viên
kiểm định đồng thời phát hiện, số một còn lấy đi những vật kỷ niệm từ trên người
bọn họ. Dễ dàng thấy được là cô gái bị lấy đi nguyên một lớp da sau lưng; bộ phận
bị lấy đi của ông lão thì kín kẽ hơn, là một nhúm tóc bạc. Nhân viên kiểm định
sau khi kiểm tra tỉ mỉ nang tóc của ông, rút ra được kết luận này. Người đàn
ông thì bị lấy đi trái tim bị móc sống; cậu bé là đôi tay non nớt.
Được Bạc Cận Ngôn ra hiệu, Giản Dao đi đến trước bảng trắng,
vẽ ra biểu đồ, viết xuống bốn vật kỷ niệm: da, tóc bạc, tim, đôi tay.
An Nham phối hợp với cảnh sát Hồng Kông, cũng có được một
phát hiện quan trọng. Tuy đoạn đường những người chết mất tích đều rất hẻo
lánh, nhưng cũng có ghi chép của bộ phận giám sát giao thông. Theo lời khai của
những nhân chứng mục kích, đều cho thấy rằng vào ngày hôm xảy ra vụ án, có một
chiếc xe Honda bảy chỗ chạy ngang qua. Phía cảnh sát liệt chiếc xe này vào diện
tình nghi, chỉ là biển số xe do camera chụp được là biển số giả, cũng không có
ai nhìn thấy mặt của người lái xe. Phía Hồng Kông đã lục soát toàn diện chiếc
xe có biển số giả này, nhưng không có thu hoạch gì đúng như dự liệu. Số một khẳng
định đã lại đổi biển số xe. Mà loại xe này ở Hồng Kông bán chạy vô cùng, muốn
tìm ra nó, quả thực là mò kim đáy biển.
Một viên thanh tra của Hồng Kông nói: “Chúng tôi đã thẩm vấn
người thân, bạn bè của bốn người chết, bọn họ đều không nhận ra, phán đoán bước
đầu là số một tùy tiện chọn đối tượng để gây án. Ngoài ra, nạn nhân nữ trừ việc
là người bán hàng, còn đang tham gia một lớp học ban đêm; nạn nhân nam không chỉ
là một kiến trúc sư, mà còn là một nhà văn, đã đoạt mấy giải thưởng lớn. Trước
mắt vẫn chưa phát hiện mối quan hệ giữa hai điểm này với vụ án.”
Một chuyên gia hình sự khác của tổ chuyên án nói: “Nhưng tôi
cho rằng, hắn cũng không phải là hoàn toàn tùy tiện. Ghi chép giao thông khu vực
xung quanh đoạn đường bốn người mất tích đều cho thấy, trong mấy ngày đó chiếc
xe hiềm nghi đã ra vào, dừng đậu rất nhiều lần. Có thể thấy rằng số một đang
quan sát, lựa chọn mục tiêu. Mà nạn nhân nữ, trẻ em, đều ở trên đường tan làm,
tan học, bị hắn dụ dỗ. Nạn nhân nam, ông lão bình thường cũng không xuất hiện
trên đoạn đường mất tích, chỉ bởi vì đi dạo chơi ngoại thành và thăm con gái, mới
đi ngang qua.” Giản Dao tiếp lời: “Cho nên, rất có khả năng hai vụ là có lên kế
hoạch, hai vụ là nhất thời nổi ý định...”
Hội nghị kết thúc, mọi người bận rộn suốt một ngày trời, đều
giải tán đi ăn cơm và nghỉ ngơi. Sau khi có được kết quả điều tra của bọn họ
làm nền tảng thì công việc của Bạc Cận Ngôn và Giản Dao mới bắt đầu. Hiện giờ
trước mặt bọn họ là một biểu đồ như thế này:
An Nham và mấy người cảnh sát trẻ phía Hồng Kông vẫn còn ở lại
trong phòng hội nghị. Một người trong đó thấy vậy lên tiếng: “Tôi thấy tên biến
thái này cố ý làm đa dạng như vậy, để quấy nhiễu việc điều tra, khiến chúng ta
không biết bắt đầu từ đâu.”
Một người khác nói: “Hay là hắn muốn ám thị cho chúng ta, hắn
có bốn nhân cách?” Mọi người đều yên lặng. Nhưng cái thứ như là đa nhân cách, mọi
người chỉ từng thấy trên phim và tiểu thuyết, có tồn tại thật sự hay không, vẫn
còn nhiều người đặt nghi vấn. Lúc này An Nham thản nhiên mở lời: “Bốn người, có
ba tổ hợp cách thức sắp xếp:<>
Nhìn từ trình độ tra tấn, đàn ông và phụ nữ là bị nặng nhất,
trẻ em và ông lão thì lại nhẹ hơn rất nhiều;
Nhìn từ cách thức tử vong, cách chết của người đàn ông và
ông lão rất tàn nhẫn, phụ nữ và trẻ em chỉ bị uống thuốc độc tử vong, sau khi
chết mới bị lột da cắt tay;
Nhìn từ cách thức dụ dỗ, phụ nữ và trẻ em là có lên kết hoạch,
đàn ông và ông lão có khả năng là tùy cơ hội.”
Bạc Cận Ngôn lúc này mới quay đầu nhíu mắt nhìn những người
trẻ tuổi này, nói với An Nham: “Cậu có kết luận như thế nào?” An Nham cũng ngước
mắt nhìn anh một cái: “Chưa có kết luận, tôi chỉ phụ trách phát hiện quy luật số
liệu thôi.” Bạc Cận Ngôn không thèm để ý anh ta nữa, quay đầu tiếp tục nhìn chằm
chằm bảng trắng.
Giản Dao nhẹ giọng hỏi: “Anh có suy nghĩ thế nào?”
Theo như những sát thủ biến thái bọn họ đã từng gặp, lựa chọn
người bị hại đều là cùng một loại hình, có dấu ấn hành vi rõ ràng, nhất quán.
Nhưng từ bốn loại thủ pháp gây án khau nhau trước mắt, muốn trực tiếp phác họa
được chân dung tội phạm, cô cảm thấy không biết bắt đầu từ đâu.
Bạc Cận Ngôn giống như nhìn thấu tâm tư của cô, anh cười nhạt:
“Em cảm thấy rất phức tạp sao?”
Giản Dao gật đầu.
“Vậy thì phải nhớ kỹ, vụ án tâm lý tội phạm có phức tạp đến
đâu, cũng không thể thoát khỏi bản chất.”
Giản Dao và những người khác đều hơi ngây người, lại nghe thấy
anh nói tiếp: “Về bản chất, hắn thủy chung vẫn là một kẻ tâm lý biến thái. Cho
dù tất cả những thứ chúng ta nhìn thấy đều là những hiện tượng giả hắn cố ý tạo
ra, sự đa dạng chỉ là muốn làm nhiễu đường lối suy nghĩ của chúng ta; bất kể hắn
có tinh thông phạm tội đến mức nào, hay là hiểu biết về tâm lý tội