
g bao giờ nghĩ có thể đem xưng hô “Ninh ca ca” này
kèm trên người hắn, cảm giác Vương gia nhà nàng sẽ không là một “ca ca” khiến nữ
nhân nhớ thương, ngược lại là một “Túc” vương – Vương gia nghiêm túc cũng không
lưu tình, khiến nữ nhân chỉ dám tranh ngấm ngầm.
Triệu Kỳ Hoa rõ ràng vì cách nói của A Nan sửng sốt một
chút, nàng ở biên thành xa xôi, lại là cô nương chưa lấy chồng, tin tức trong
kinh nàng cũng không biết được, chuyện Túc vương thành thân đương nhiên kém với
đại hôn của ra Hoàng thượng, cũng không có đại xá thiên hạ, nàng đương nhiên
không biết, cũng không biết đạo lý trong đó. Thẳng đến khi A Nan cũng đến Đồng
Thành, dân chúng Đồng Thành mới biết tin Túc vương đã cưới Vương phi.
“Sao có thể!” Triệu Kỳ Hoa thốt ra: “Nếu Ninh ca ca không
thích, là tuyệt đối sẽ không cưới, cho dù là Hoàng thượng, cũng sẽ không miễn
cưỡng ca ca.”
A Nan trong lòng có chút buồn bực, nàng làm sao biết được
lúc trước khi chỉ hôn, Sở Bá Ninh tại sao không kháng chỉ, ngược lại ngoan
ngoãn thành thân thì không nói, đêm tân hôn lại đem nàng ép đến muốn chết khiếp,
còn khiến cho nàng hôm sau tân hôn bị dọa đến té bị thương chân. A Nan nhớ đến
đoạn ngày tháng khổ cực chính mình chịu đủ mọi loại đồn đãi dồn ép trong kinh
thành, trong lòng cũng là buồn bực không thôi.
“Ta không tin….. Ninh ca ca rõ ràng đã nói cho ta giúp huynh
ấy chọn Vương phi, nếu ta không hài lòng huynh ấy tuyệt đối sẽ không cưới….”
Triệu Kỳ Hoa có chút thất hồn lạc phách, thì thào tự nói hồi lâu.
A Nan hơi cau mày, hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề. Nói cái
gì mà “Cho ta giúp huynh ấy chọn Vương phi, nếu ta không hài lòng hắn tuyệt đối
sẽ không cưới…”, nàng ấy nói thật sự là Sở Bá Ninh sao? Sao A Nan lại có cảm
giác nàng ấy nói chính là Phượng Hoàng Nam diễn viên chính trong những vở kịch,
mà nàng là nguyên phối phu nhân bị trưởng bối ép gả cho Phượng Hoàng Nam, Triệu
Kỳ Hoa lại là nữ chính thanh mai trúc mã hai người chân thành yêu nhau…. Orz…..
A Nan trước tự mắng mình một chút, sao nàng lại có thể nghĩ
Vương gia Sở Bá Ninh vô cùng nghiêm túc, khí thế mạnh mẽ, nói chuyện có thể tức
chết người, đối nữ nhân không chút lưu tình này lại chính là cái loại này “ca
ca” trong miệng Triệu Kỳ Hoa.
“Ta biết rồi, nhất định là Thái hậu bức Ninh ca ca rồi!” Hai
mắt Triệu Kỳ Hoa tỏa sáng, không khỏi giận dữ trừng A Nan, “Ngươi có phải là nữ
nhân hay không, cái hố rõ ràng như vậy, ngươi còn nhảy xuống? Ngươi hẳn nên đi
kháng chỉ, nói với Thái hậu, ngươi không thể gả cho người ngươi không yêu.”
Triệu đại tiểu thư nói thực vô cùng chính trực, gương mặt vì
A Nan mà làm ra vẻ vô cùng đau đớn, cho rằng cách làm của A Nan rất mất mặt nữ
nhân.
Mà A Nan và tính luôn cả hai cái nha hoàn, chỉ thiếu lấy ánh
mắt xem thường nhìn nàng ấy.
Chẳng trách Triệu đại tiểu thư này không được người thích,
loại bản lĩnh không nhìn thực tế này, thật là rất đặc biệt dễ gây thù chuốc
oán. Mà lời nàng ấy nói tuy tràn ngập tính cách độc lập đặc biệt của nữ nhân hiện
đại, nhưng nơi này là xã hội phong kiến, không cần nhất đó chính là mạnh mẽ đơn
độc như thế này.
May mắn Triệu Kỳ Hoa tuy rằng nói chuyện không dùng đầu óc,
nhưng nàng ấy cũng không ngốc đến mức không xem sắc mặt người khác, thấy sắc mặt
A Nan khác thường, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Ta nói
không đúng
Mỹ nhân chính là mỹ nhân, dáng vẻ nghi hoặc cũng là bộ dáng
ngây ngô, thật là rất đáng yêu.
A Nan ho nhẹ một tiếng, dùng khăn tay che miệng, nói: “Triệu
cô nương, ngươi cảm thấy bản cung cần hướng Thái hậu kháng chỉ sao? Hơn nữa,
sao ta lại không thể gả cho Vương gia?”
“Ngươi không thương huynh ấy, gả cho huynh ấy làm cái gì?”
Triệu Kỳ Hoa buột miệng.
Xem ra cô nương này vẫn là coi tình yêu trên hết, đáng tiếc
là sinh sai thời đại. Nếu là ở xã hội hiện đại, cô nương này là sẽ sống tiêu
sái tùy ý a.
A Nan cười tủm tỉm nói: “Bản cung đương nhiên là kính trọng
Vương gia, mà hôn sự của ta cùng Vương gia là Hoàng thượng tự mình chỉ hôn, bản
cung tuyệt đối không làm cái việc kháng chỉ đại nghịch bất đạo đó!” Câu cuối
cùng, A Nan nói đến thở mạnh nghiêm nghị, làm hai nha hoàn đồng thời trố mắt
nhìn nàng.
Triệu Kỳ Hoa nóng nảy, “Ta không bảo ngươi kháng chỉ a, chỉ
là bảo ngươi cự tuyệt loại hành vi không có đạo đức này.”
“Chỉ hôn rất không đạo đức sao?” A Nan nghiêng đầu.
Triệu Kỳ Hoa nhíu mày, “Nếu Ninh ca ca không muốn, thì đương
nhiên chính là hành vi trái ngược với ý nguyện của người khác, rất không có đạo
đức. Cho dù là Hoàng thượng, cũng không thể làm vậy.”
A Nan thiếu chút nữ cho cô nương này một tràng vỗ tay, ai
uy, cô nương ngươi thật quá lớn mật, dám nói Hoàng đế chỉ hôn là không đạo đức,
ngươi còn biết Hoàng thượng là dượng ngươi à? Loại hành vi này của ngươi chính
là bất trung quân ái quốc, chuyên môn tìm phiền toái cho người ta a
Mà A Nan càng không thể lý giải chính là, nếu Hoàng thượng
là dượng nàng ấy, vậy đệ đệ của Hoàng thượng cũng là trưởng bối, một vãn bối mở
miệng kêu một cái “Ninh ca ca” thân thiết như vậy thật kỳ quái a.
A N