
iêu xiêu vẹo vẹo đi về phía cha mẹ mình,
khuôn mặt tươi cười thản nhiên có vài phần thân thiết.
“Túc
Vương phi, Trẫm rất thích Sở Uẩn, Trẫm phong nàng làm công chúa, ngươi thấy
sao?”
A Nan mở to mắt, không biết Sùng Đức Hoàng đế có ý gì? Không
khỏi nhìn về phía Sở Bá Ninh.
“Hoàng
huynh, việc này không ổn!” Sở Bá Ninh thản nhiên nói: “Uẩn nhi là con gái Vương
gia, không có nguyên nhân đặc thù khó phong công chúa. Hoàng huynh nếu muốn
phong công chúa, có thể chọn con gái của các huynh đệ khác để phong, ban thưởng
cung cho các nàng ở.”
Nghe thanh âm vừa lạnh vừa kiên định, một chút cũng không chừa
mặt mũi, cung nữ thái giám trong Tử Thần điện đều cúi thấp đầu, A Nan lòng chảy
mồ hôi ròng ròng, thật hết cách với Vương gia nhà nàng. Dù đó là huynh đệ thân
sinh nhưng không thể quên hắn vẫn là Hoàng đế, sao có thể không chừa mặt mũi
cho hắn a?
Nhưng Sùng Đức Hoàng đế chỉ là sửng sốt, nhanh chóng phản ứng
lại: “Ha ha, Hoàng đệ, ngươi hiểu lầm, Trẫm chỉ là thích Uẩn nhi mới muốn phong
nàng làm công chúa, không phải muốn tứ hôn cho nàng hay để nàng đi hòa thân này
nọ, càng không muốn cướp con gái ngươi đến tiến cung ở đây. Thôi, chờ Uẩn nhi lớn
hơn, Trẫm hạ chỉ phong nàng làm công chúa sau.”
Sở Bá Ninh nhíu mày, miễn cưỡng gật đầu, xem như bỏ qua chuyện
này.
Từ đầu tới cuối A Nan đứng ở một bên như bích họa, Sùng Đức
Hoàng đế tuy hỏi nàng nhưng ánh mắt không nhìn nàng. Hơn nữa nàng là em dâu,
Sùng Đức Hoàng đế cũng không thể nhìn chằm chằm nàng, với lại người ta là Hoàng
đế, tam cung lục điện mỹ nhân vô số, diện mạo của nàng đúng là không hấp dẫn nổi
lực chú ý của một Đế vương. Đành phải an phận đứng một bên làm vật trang trí,
không phát sinh chuyện cẩu huyết gì.
Rất nhanh, Sở Bá Ninh mang theo vợ con cáo lui.
Sùng Đức Hoàng đế nhìn theo bóng dáng ba người rời đi, nụ cười
bên môi như có như không, đến khi bọn họ đi khỏi, nhịn không được cười ra tiếng,
càng cười càng lớn, dọa đến tất cả cung nữ thái giam trong điện đều trợn to mắt,
không biết đây là tình huống gì.
“Hoàng
thượng, cẩn thật đừng suyễn khí.” Lưu công công bưng trà lên.
Sùng Đức Hoàng đế uống ngụm trà, nén ý cười nói với Lưu công
công: “Lưu công công, ngươi nói xem, nếu Trẫm phong Sở Uẩn thành công chúa, đem
nàng thượng triều, có nhìn giống như Hoàng đệ làm công chúa không? Đám đại thần
sẽ nghĩ sao? Lúc cùng trẫm đối nghịch, thấy khuôn mặt Uẩn nhi, chân cũng mềm đi
vài phần hử?”
Lưu công công: =__=! Vạn tuế gia của ta, chuyện cười này của
ngài rất lạnh…… với lại, tiểu quận chúa thật sự không phải linh vật a!
“Xem
đứa nhỏ kia cứ như nhìn thấy Bá Ninh lúc nhỏ, thật sự quá giống. Xem ra hôn
nhân sau này của Sở Uẩn thật sẽ khiến người lo lắng! Nếu Trẫm phong thành công
chúa, sau này có thể cho nàng thêm đồ cưới, để nàng thuận lợi gả đi…… Nói lại,
thế gian này có nam nhân nào dám thú nữ nhân bộ dạng y như Túc vương? Lấy về
nhà như cưới Vương gia về nhà, chỉ sợ không nam nhân dám cưới.” Sùng Đức Hoàng
đế tự nhủ, “A a, Lưu công công, sao càng nói Trẫm càng cảm thấy tiểu quận chúa
của Túc vương sau này rất khó gả đi”
Lưu công công: “………..”
*******
Trên xe, sắc mặt của bạn Vương gia thật không tốt.
A Nan ôm bánh bao nhỏ làm lá chắn, vẻ mặt chột dạ. Bất quá,
đảo mắt nghĩ, bản thân là đi thỉnh an lão nương của hắn, chột dạ cái rắm! Vì thế
lập tức thẳng lưng, ra vẻ không xảy ra cái gì cả.
“Nương,
đau……..”
Tiểu bánh bao vươn tay khều A Nan, ý bảo nàng ôm mình đau. A
Nan vội buông tay, ôm bé thổi vù vù vài cái. Hết cách, tuy nàng cảm thấy mình
không làm sai, nhưng ánh mắt ulãnh của bạn Vương gia không phải ai cũng chịu nổi,
da nàng không dày, cảm thấy được bị đông thật lạnh a.
Hồi phủ, ăn cơm trưa xong, A Nan giao bánh bao nhỏ ngủ gà ngủ
gật cho bà vú, để nàng mang tiểu tử kia đi ngủ trưa. Tiểu hài tử tuy tinh lực
tràn đầy, hôm nay dậy sớm, ở trong cung còn đi một đoạn đường dài, cũng mệt rồi.
A Nan đi theo Sở Bá Ninh về phòng, đã có nha hoàn bưng thuốc
đến cho nàng.
A Nan vẻ mặt đau khổ, nhìn nhìn Sở Bá Ninh ngồi xuống uống
nước, nói: “Vương gia, không cần uống được không? Vừa ăn cơm xong, rất no a,
hơn nữa thần thiếp cũng không có bệnh……..”
“Đến
khi nàng dưỡng lại số thịt gầy đi thì không cần uống.” Sở Bá Ninh thản nhiên
nói.
A Nan nhận mệnh, cảm thấy nam nhân này chắc chắn là quái
thai. Thẩm mỹ của toàn bộ dân chúng vương triều Đại Sở là loại hình Triệu Phi Yến
nhẹ nhàng, mà vị Vương gia này cố tình ngược đời, thích Vương quý phi đẫy đà,
vì thế, nàng xui xẻo chỉ có thể vì sở thích của Vương gia mà cố gắng dưỡng
béo……
Hứ! Nàng không mập, nàng chỉ là đầy đặn, tuyệt đối không mập!
Bất quá vì hành trình trở về bị say xe, nàng nhanh chóng gầy
đi, so với thể dục giảm cân còn hiệu quả hơn, A Nan vô cùng vui sướng, bảo trì
bộ dáng đó là được rồi. Nhưng mới hồi phủ, vừa thở được ngụm khí, bạn Vương gia
liền bắt đầu kế hoạch nuôi heo dành cho nàng, mỗi ngày lại uống các loại thuốc
dinh dưỡng. Tin rằng không lâu nữa, nàng sẽ trở lại châu tròn ngọc sáng……. thật
đau khổ!
“Hôm
nay thân gì có gì