80s toys - Atari. I still have
Hiền Thê Khó Làm

Hiền Thê Khó Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324111

Bình chọn: 9.5.00/10/411 lượt.

, ở đó dựng lên cái đài rất đặc sắc, bố trí

thành cảnh Nguyệt cung miêu tả trong tiểu thuyết, bố trí cả thỏ ngọc, cây quế

này nọ. Sau đó để các cô nương chưa chồng hóa trang thành hằng nga, tùy theo tiếng

trống vang, “hằng nga” sẽ ném khăn tay khác màu và hoa văn xuống dưới đài. Nếu

có người bắt được khăn tay có màu sắc và hoa văn giống của “hằng nga” thì có thể

lên đài lĩnh thưởng.

“Ơ, không có Ngô Cương chặt cây sao?” A Nan trợn trắng mắt hỏi.

Người nọ kinh ngạc nhìn, A Nan mới nhớ ra, thế giới này tuy

có truyền thuyết hằng nga, nhưng Ngô Cương không bị Thượng đế phạt đến Nguyệt

cung đốn củi, liền ngượng ngùng nói xin lỗi.

Chạng vạng, người trên đường ngày càng nhiều.

A Nan đang mang thai rất nhanh cảm thấy mệt, thấy người ngày

càng đông, sợ người lạ vô ý đụng trúng viên thịt trong bụng, đã hơi muốn về. Có

điều thấy bánh bao nhỏ Sở Sở tò mò nhìn quanh, khó có khi ra ngoài, thật không

muốn phá hủy niềm vui của con gái. A Nan nhìn, nói với Sở Bá Ninh, “Vương gia,

thiếp hơi mệt, chúng ta tìm chỗ nghỉ tạm đi, để nha hoàn mang Sở Sở đi chơi.”

Sở Bá Ninh xem xét, nói với Mộc Viên Nhi: “Ngươi mang tiểu

quận chúa đi dạo, mang thêm vài thị vệ, đừng để lạc. Chúng ta ở tửu lâu này chờ.”

Mộc Viên Nhi liếc mắt nhìn tửu lâu bên cạnh, nhớ kỹ tên,

cung kính đáp lời.

A Nan phân phó nhóm nha hoàn giám sát chặt chẽ bánh bao nhỏ,

rồi cùng Sở Bá Ninh vào tửu lâu.

Vào tửu lâu, bọn họ chọn một nhã gian lầu hai ngồi xuống. Vừa

ngồi xuống, tiểu nhị đã ân cần đưa lên một ít trái cây tươi. Mùa này đúng là

mùa thu hoạch, lựu, lê, táo, hạt dẻ, nho, cam… trái cây tươi đã đượcán, có thể ăn

tới no.

A Nan cần trái lựu đưa cho Sở Bá Ninh, ý bảo hắn lột cho

mình, nàng muốn ăn lưu.

Sở Bá Ninh thần sắclạnh nhạt, thong dong tự nhiên nghe lời A

Nan, giúp nàng lột lựu, hạt đỏ như ruby nhanh chóng lộ ra. Sở Bá Ninh không

thích nha hoàn hầu hạ, chỉ cần hai người ở cùng một chỗ, hắn đều tự mình động

thủ, nên A Nan cũng tùy hắn thôi. Vì thế phần lớn thời gian đều tự thân vận động.

Mà sau khi A Nan mang thai, càng sai sử hắn tự nhiên hơn.

A Nan ăn hạt lựu đầy ắp, phát hiện hương vị rất ngọt, không

phải mùi vị mình thích, liền để qua một bên, lại cầm hạt dẻ mới mua đến, ý bảo

bạn Vương gia giúp nàng lột hạt dẻ. A Nan sai bạn Vương gia đương nhiên vui vẻ,

lại làm cho nhóm nha hoàn thị vệ đứng một bên mở to mắt nhìn, bất quá, dưới một

ánh mắt đảo qua của Sở Bá Ninh, bọn họ liền cung kính thu lại biểu tình, vẻ mặt

nghiêm nghị.

Tầm nhìn ở nhã gian lầu hai rất tốt, ngồi trước cửa sổ, ngước

mắt là có thể thu hết phong cảnh đường phố vào mắt. A Nan vừa kén chọn bảo Sở

Bá Ninh giúp nàng lột hạ dẻ, vừa tìm kiếm trong đám người, rất nhanh tìm ra tiểu

nha đầu bị nha hoàn ôm, theo sau là hai thị vệ, Trăn lặng lẽ theo sát sau nha

hoàn.

Đột nhiên, bánh bao nhỏ dường như thấy gì đó, làm cho người

ta thả nàng xuống, xoay người kéo tay Trăn đến trước một quán nặn tượng người.

Mộc Viên Nhi thực thông minh tiến lên can thiệp, sau đó người bán hàng rong

linh hoạt nặn tượng người. Chốc lát sau, người bán hàng rong đưa ra hai cái tượng.

Một nha hoàn đến trả bạc, nhận lấy tượng đưa cho bánh bao nhỏ. Tiểu tử kia nhìn

nhìn hai cái tượng, đưa một cái cho Trăn, thật rất có quan tâm nha.

Cầm tượng người, tiểu tử kia giờ lại không chịu bế, dắt tay

Trăn đi trong đám người, nha hoàn thị vệ theo sau, bộ dạng như lâm đại địch.

Tiểu tử kia rất biết giày vò người.

Nhìn bọn họ dần khuất trong đám đông, A Nan thu hồi tầm mắt,

lười biếng chống cằm nhìn người đến người đi trên đường, ngẫu nhiên ngẩng đầu

nhìn nam tử tao nhã bên cạnh đang giúp nàng lột hạt dẻ, đáy lòng đột nhiên tràn

ngập cảm giác hạnh phúc nhàn nhã.

Một loại cảm giác không nói rõ được, bình an vui vẻ.

Ừ, thật sự rất hạnh phúc đó!



Mặt trời nhanh chóng ngả về tây, khi A Nan ăn một bụng no nê

toàn đồ ăn vặt, bánh bao nhỏ nhà nàng rốt cục lững thững trở về.

Nhưng, theo sau bánh bao nhỏ dường như còn có mấy cái đuôi.

A Nan thấy bánh bao nhỏ vẻ mặt nghiêm túc mím môi, Trăn bị một

thị vệ xách trong tay, có chút kinh ngạc, không hiểu tình huống gì. Bánh bao nhỏ

hình như đang tức giận, Trăn bị thị vệ xách trong tay không thể nhúc nhích,

nhưng đôi mắt đen hung ác trừng mắt nhìn mấy người kia, rít từng tiếng grừ qua

kẽ răng, như lúc nào cũng có thể hóa thành dã thú nhào qua cắn chết người.

Bánh bao nhỏ cắn môi để nha hoàn ôm lên lầu, đến khi thấy A

Nan, để nha hoàn buông bé xuống, bé lập tức ủy ủy khuất khuất nhào đến ôm một

chân của Sở Bá Ninh, dài thanh kêu: “Cha…..”

A Nan vừa thấy bộ dạng này liền biết là bị oan ức tìm cha

giúp bé xả giận đây. A Nan có chút chua, nàng so với cha bé càng thương tiếc bé

nha, vì sao ủy khuất không tìm nương mà tìm cha? Chẳng lẽ bánh bao nhỏ còn bé

đã biết cha mình quyền cao chức trọng, có thể dùng quyền thế đè chết người giúp

bé xả giận hử?

Sở Bá Ninh xoa xoa đầu bé, ôm bé lên ngồi trên đùi, sau đó

nhìn mấy người theo sau bọn họ đến. Một cô nương trẻ tuổi ăn vận kiểu tiểu thư,

hai nha hoàn, còn có gã sai vặt, nhìn là bi