
a người đã chảy máu
mũi, nàng thật không có một chút rụt rè, e thẹn của nữ nhân, bản thân
hắn bị nhìn mà có chút đỏ mặt hồng tai, còn nàng chẳng những không có,
tay còn đang tranh thủ ăn đậu hủ trên người hắn.
Bảo Bảo ngẩn mặt nhìn Thanh Liên đang cúi xuống nói chuyện, nàng
không nghe thấy hắn nói gì cả, toàn bộ tâm trí đều tập trung trên đôi
môi mê người đang mở ra khép lại kia, lúc này Thanh Liên đã khôi phục
lại hình dáng cũ cho nên đôi môi của hắn đương nhiên là rất mê người.
Không biết lấy khí lực ở đâu ra, Bảo Bảo dùng sức đẩy tay của Thanh
Liên, ném đi cái khăn cầm máu mũi cho nàng, hai tay ôm chặt thắt lưng
của hắn, ngẩng đầu, hung hăng hôn lên hai cánh môi đỏ mọng.
Dùng sức quá mạnh làm cho Thanh Liên tựa hồ thấy đau, vội vàng há
miệng hút không khí, tạo ra âm thanh, nhưng mặc kệ là âm thanh gì đối
với Bảo Bảo đang mê muội kia mà nói đều như thúc giục hưng phấn, cho dù
chính nàng cũng cảm thấy đau nhưng vẫn không chịu rời khỏi môi hắn.
Hai phiến môi trắng mịn, mềm mại, ngọt ngào giống như là mĩ thực ngon nhất trên đời, làm cho Bảo Bảo yêu thích không chịu rời, đôi con ngươi
vốn đen như mực trải qua quá trình, cắn, mút, hôn, liếm…mà trở nên mông
lung, lóe ra ánh sáng màu xanh biếc cũng mịt mờ hơi nước.
Thanh Liên mặc dù không phải hoàn toàn không biết sự thân mật giữa
hai người, nhưng đây là lần đầu tiên hắn bị người ta “ khinh bạc” như
vậy, muốn đẩy Bảo Bảo ra cũng không khó nhưng thấy nàng liều lĩnh như
thế, dù bị đau vẫn muốn hôn hắn, mà đôi môi của hắn từ khi bị nàng đối
xử thô bạo đến bâu giờ là khẽ cắn mút, tạo nên cảm giác tê dại xa lạ, mà cảm giác này lại từ đôi môi truyền đến các bộ phận khác trong cơ thể.
Hắn đương nhiên cũng biết thân thể mình đã bắt đầu động tình, đôi
môi mềm mại của Bảo Bảo khéo léo di chuyển trên cặp môi của hắn, làm cho hắn cảm thấy tham luyến cảm giác mới mẻ này, nhất là khi đầu lưỡi nhỏ
linh hoạt của nàng liếm nhẹ lên môi hắn thì hắn nhịn không được mà thở
dài ra tiếng, lập tức cái lưỡi nhỏ trắng mịn của nàng đã tham lam chui
vào trong miệng hắn, làm càn và hút hết nước miếng của hắn, như muốn
cướp đoạt hết toàn bộ không khí trong bụng hắn.
Lý trí muốn hắn đẩy nàng ra, bây giờ còn quá sớm nhưng tâm và thân
thể vẫn tham luyến cảm giác tốt đẹp Bảo Bảo mang tới cho hắn, cho nên
hai tay tuy đặt trên vai Bảo Bảo mà vẫn không đẩy nàng ra, chỉ cố gắng
nhắc nhở mình không được thuận theo nàng nhưng dù vậy không gian trong
phòng cũng đã tràn ngập hơi thở tình dục.
Khi hắn nhìn thấy hai con ngươi của Bảo Bảo đã chuyển sang xanh biếc, biết rằng không thể chậm trễ thêm nữa, Thanh Liên dùng sức đẩy nàng ra “ đủ rồi, Bảo Bảo”
” Thanh Liên, cho ta!” Bắc Dao Bảo Bảo đã hoàn toàn rơi vào mê muội,
không thấy Thanh Liên đẩy mình ra, lại lần nữa không thuận theo mà tiếp
tục ôm lấy hắn, mùi thơm lạ lùng trên người Thanh Liên đã trở nên dày
đặc và mê người hơn, nhưng Thanh Liên lại không phát hiện ra.
” Bảo Bảo, ngươi muốn ngay lúc này chấm dứt ước định ba năm của chúng ta phải không? nếu là vậy, ta lập tức quay về Hồ cung, ngươi tiếp tục
cuộc sống của ngươi, từ nay về sau không được tiếp quấy rầy ta”
Thanh Liên ngữ khí nghiêm khắc, đôi mắt sáng lên, đôi môi đỏ mọng có
chút hơi sưng, trung y trên người cũng tán loạn, lộ ra một mảng da thịt
trắng mịn. Hắn vốn xuất thân từ Hỏa Hồ tộc, trời sinh đã có mị lực vô
đối, trước kia vì cuộc sống tu hành thanh tâm quả dục mà che giấu được
mị lực rất tốt nhưng hiện giờ hắn cũng đang động tình, cho nên sinh câu
và mị lực tự nhiên phát ra dày đặc, cho nên dù ngữ điệu của hắn nghiêm
khắc nhưng lại không biết lúc này thanh âm của hắn trở nên thâm trầm,
mượt mà, hơi thở nam tính cũng trở nên dồn dập, nên uy hiếp không có
hiệu quả, ngược lại còn làm cho Bảo Bảo kích động khó nhịn hơn, con
ngươi vốn đã biến thành xanh biếc, nghe âm thanh của hắn càng trở nên
thâm trầm hơn.
Trong khi Thanh Liên còn đang cố gắng điều chỉnh hơi thở thì Bảo Bảo
đã quấn quanh thân thể hắn, lực va chạm làm cho hắn vốn không có đề
phòng liền thối lui vài bước, té ngồi trên giường.
Thanh Liên nghĩ nàng dù không nhẫn nại thế nào, nghe những lời kia
của hắn cũng phải cân nhắc lợi hại, không ngờ hắn càng nói càng làm cho
Bảo Bảo xúc động hơn, bám dính lên người hắn, dùng sức áp sát thân hình
của nàng vào người hắn, khiến cho hắn không thể kháng cự.
Nhưng lúc này Thanh Liên vẫn còn giữ được chút ý thức, sợ rằng cứ
tiếp tục thì mọi việc không thể vãn hồi, vội vàng lật người đem Bảo Bảo
muốn cường hôn lần nữa áp dưới thân, khống chế hai tay của nàng, dùng
chân ngăn chân của nàng lại, có chút thở dốc nhìn nàng “ Bắc Dao Bảo
Bảo, ngươi thanh tỉnh ngay cho ta, nếu không đừng trách ta lúc này sẽ
đưa ngươi đi gặp Như Mặc và Bắc Dao Quang”
” Thanh Liên, ngươi nếu muốn ta chết, ta cũng nguyện đem sinh mạng
giao cho ngươi, nhưng trước khi ta chết, ngươi để ta có được ngươi đi”.
Bảo Bảo nhìn chằm chằm Thanh Liên, ánh mắt tràn ngập tình dục, mê luyến
còn có nhiều tình cảm phức tạp đan xen, lúc này đề bộc phát ra. Nếu hắn
không v