
ũng sẽ đem ngươi ra ngoài”
Ảnh Nhiên không phải không biết nàng đang kích động, cũng biết trong
lòng Tuyết Ưng không nghĩ như vậy nhưng nàng vẫn không nhịn được mà nói
ra những lời như thế, lời vừa ra khỏi miệng thì nàng cũng hối hận không
thôi, vì sao nàng và Tuyết Ưng lại cãi nhau vì một người xa lạ? chẳng lẽ bởi vì người nọ nói hắn là cậu của nàng sao?
” Hảo, tốt lắm! Ảnh Nhiên, coi như Tuyết Ưng ta có mắt như mù, mấy
ngày nay là ta tự mình đa tình, tới bây giờ ngươi còn dùng từ liên lụy
như vậy, không cần ngươi lo lắng, ta nếu muốn đi ra ngoài chẳng lẽ còn
cần tới ngươi đưa? Về phần ngươi có muốn nghe Truy Mộng nói hay không,
ta không có hứng thú, có biết thân thế thực sự hay không cũng là chuyện
của ngươi, tự ngươi bình tĩnh suy nghĩ lại đi”. Tuyết Ưng nói xong, sắc
mặt cũng đen lại,âm trầm, xoay người bước ra ngoài.
Ảnh Nhiên trân trối nhìn bóng dáng hắn rời đi, đưa tay muốn giữ lại
nhưng rồi lại vô lực dừng lại trong không khí, hồi lâu mới hạ xuống,
thân mình ngồi bệt trên mặt đất, nước mắt lại tuôn rơi như mưa. Vì sao
lại nói như vậy? Rõ ràng trong lòng nàng rất quý trọng hắn, cũng biết
hắn không có tính kiên nhẫn, thế nhưng nàng lại cãi nhau với hắn. Trong
lòng Ảnh Nhiên hối hận không thôi, nàng cuối cùng cũng không bỏ được tự
tôn và kiêu ngạo, cho nên đã không giữ hắn lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn
hắn nổi giận rời đi.
Truy Mộng vội vàng đuổi theo Tuyết Ưng, ngữ khí có chút lo lắng và
trách móc “ Tuyết Ưng, ngươi không nên nói như vậy với Ảnh Nhiên, lúc
này nhất định nàng đang thương tâm tới cực điểm”
“Truy Mộng, những lời của nàng, ngươi cũng đã nghe rõ, thực sự làm
cho người ta chán nản, là lúc nên để cho nàng bình tĩnh suy nghĩ, hôm
nay ta có thể nhân nhượng nàng nhưng sau này thì sao? Cũng không thể
vĩnh viễn trốn tránh sự thật đúng không? Nàng như vậy thực sự không
giống nàng chút nào, nàng thương tâm, ta cũng không sống vui vẻ gì,
ngươi không cần lo lắng, chờ nàng nghĩ thông suốt thì mọi chuyện sẽ tốt
thôi”
Thực ra trong lòng Tuyết Ưng cũng không an tâm, Ảnh Nhiên có thể
thông hiểu hay không là cả một vấn đề, nếu nàng thực sự nghĩ không
thông, mà hắn lại nói như thế thì sẽ tạo áp lực cho nàng, có lẽ lúc đó
hắn lại phải đi trấn an cho nàng nhưng trước mắt vẫn nên để nàng có thời gian bình tĩnh lại, cũng là để cho hắn có thời gian suy nghĩ kế tiếp
nên làm gì.
” Đều do ta không tốt, ngay từ đầu không nên nói ra thân phận của ta, ta không biết nàng ở bên ngoài đã chịu khổ sở gì, nhưng có lẽ cũng
không dễ dàng vượt qua, nếu ta không nói ra liền mà để từ từ thì có lẽ
sự tình không đến nỗi như bây giờ” Truy Mộng có chút tự trách.
“Truy Mộng, chuyện này sao có thể trách ngươi được. Ảnh Nhiên tính
cách là như vậy, mặc dù ta ở bên cạnh nàng không lâu, nhưng cũng rất đau đầu với tính cách tự tin, mẫn cảm quá mức của nàng, ngươi nói ra thân
phận sớm hay muộn thì kết quả cũng giống nhau. Nếu nàng đã không chấp
nhận thì cho dù ngươi có uyển chuyển cỡ nào cũng đừng mong nàng thay
đổi, điều này ta rất rõ. Cứ vậy đi, hai ngày này, ngươi an bài cho ta
một phòng ở gần phòng của Ảnh Nhiên, sau đó ngươi nói hết chuyện tình
năm đó cho ta biết, nếu có cơ hội, ta sẽ nói chuyện với nàng, có lẽ sẽ
có chút kết quả, Truy Mộng ngươi thấy được không?”
Tuyết Ưng cau mày, nói hết những suy nghĩ trong lòng, hắn rất muốn
biết thân thể của Ảnh Nhiên rốt cuộc là thế nào, mẹ của nàng là tỷ tỷ
của Truy Mộng nhưng cha nàng là ai? Nhìn biến hóa của Ảnh Nhiên thì chắc chắn cha nàng nhất định là tổ tiên Tuyết Ưng tộc, linh lực cũng không
thấp nhưng vì sao Ảnh Nhiên lại toàn thân mặc vũ? Trong ấn tượng của hắn trước giờ Tuyết Ưng tộc chưa từng có mặc vũ a.
Tất cả những nghi vấn này chỉ có thể hỏi Truy Mộng mà thôi, tuy rằng
cả đời hắn chưa từng rời khỏi Huyền Cực Giới nhưng dựa vào cảm ứng của
hắn đối với tỷ tỷ cho đến phút cuối cùng thì những gì hắn biết chắc cũng không ít.
” Cũng tốt! Dù sao những chuyện này cũng định nói cho các ngươi nghe, nếu bây giờ Ảnh Nhiên không muốn nghe thì ta nói với ngươi cũng được,
như vậy đi, bây giờ ta về Huyền Cực điện thăm Ảnh Nhiên trước, sau đó sẽ đến điện nghị sự rồi sẽ trở về nói rõ với ngươi” Truy Mộng vẫn lo lắng
cho tình hình của Ảnh Nhiên nên muốn đi thăm nàng.
Mà Tuyết Ưng sau khi rời khỏi đại điện thì trong lòng cũng rất hối
hận, cũng muốn quay lại xem thử nhưng ngại ngùng không dám lên tiếng,
bây giờ nghe Truy Mộng nói thế thì gật đầu “ ta cùng đi với ngươi, thuận tiện nói cho ta biết phòng ngủ của ta ở đâu luôn”
Truy Mộng liếc hắn một cái, ra vẻ hiểu ý làm Tuyết Ưng bối rối “ ta
chẳng qua chỉ cảm thấy mình là nam nhân, nên nhường nàng một chút nhưng
những lời của nàng làm ta vẫn còn tức giận, trừ phi nàng bình tĩnh lại,
nếu không ta cũng không chủ động xuất hiện trước mặt nàng”
“Ngươi không cần giải thích với ta, ta cũng biết trong lòng ngươi
quan tâm tới nàng, tuy rằng ta không rõ sự quan tâm của ngươi và ta có
gì khác nhau nhưng ta biết tỷ tỷ ta năm đó vì người nọ mà không tiếc cả
sinh mệnh làm ta rất cảm động, tình yêu đú